Bạch Sinh Liên lôi Diệp Thiến Thiến vào phòng, bà ta quăng cái điện thoại của mình lên sàn nhà bảo Diệp Thiến Thiến tự mình xem những gì mà cô đã gây ra, Diệp Thiến Thiến cũng không ngờ rằng mình lại bị chụp lén.
“Mẹ, con phải làm sao đây, cha mà thấy đánh con chết.”
Diệp Thiến Thiến ôm lấy chân của Bạch Sinh Liên van xin, bà ta làm sao có thể giúp được cô nữa đây, hôm trước chẳng phải cô đã chứng kiến chuyện Bạch Sinh Liên bị đánh tơi tả hay sao mà hôm nay còn dám tạo Scandal dậy sóng dân tình để chọc giận Diệp Hoài An nữa.
“Mẹ cũng không có cách đâu, con tự lo liệu đi mẹ không thể giúp con được dù gì cũng đã lên trang mạng rồi thế nào ông ấy cũng thấy.”
Bạch Sinh Liên khoanh tay lại trơ mắt đứng nhìn, lúc này Diệp Thiến Thiến sợ lắm nhưng lòng mẹ nên bà ta không muốn Diệp Thiến Thiến bị tổn hại, bà ta liền nghĩ ra một mưu kế, kế này có thể vừa giúp bà ta rửa hận vừa giúp Diệp Thiến Thiến chạy tội ngược lại còn được kế thừa Diệp thị nữa.
“Ngoan ngoãn ở trong này để mẹ giải quyết.”
Bạch Sinh Liên khóa chặt cửa lại rồi rời đi, Diệp Thiến Thiến liên tục vò đầu bức tóc, cô ta cầm điện thoại lên xem cái tin đó, cô ta tức giận đập mạnh điện thoại xuống đất, náo loạn cả lên đập bể đồ đạc trong phòng, cô ta như trở nên điên điên dại dại.
Bạch Sinh Liên đi về phòng thấy Diệp Hoài An vẫn còn ngủ, bà ta để một loại trầm hương gần chỗ mà Diệp Hoài An nằm, bà ta đeo kín mặt không để khói bay vào mũi của mình, sau đó đi ra đóng chặt cửa lại, loại trầm hương này ngửi một lần không sao, nhưng ngửi nhiều lần sẽ phát sinh ra bệnh khó có thể cứu chữa, chính Trương Diệu Ái bị bệnh nặng là do ngửi mùi này lúc còn sống.
Nhớ lại năm đó Bạch Sinh Liên vào làm dâu của Diệp gia, Trương Diệu Ái là người giúp đỡ cho bà ta, sau khi chồng bà ta là Diệp Hoài Phong qua đời thì bà ta không chịu nổi những ngày tháng cô đơn nên đã dụ dỗ Diệp Hoài An và hạ sinh Diệp Thiến Thiến.
Phải nói là Trương Diệu Ái bị Diệp Hoài An cắm sừng và ngoại tình âm thầm suốt mấy năm mà bà không hay biết gì, hằng đêm còn phải ngửi loại trầm hương mà Bạch Sinh Liên mang đến, dẫn đến căn bệnh nặng khó chữa trị, Diệp Hoài An không ngờ tới được ông ta cũng có ngày hôm nay.
Bị chính con đàn bà mà mình hết mực yêu thương và tin tưởng lại hãm hại mình như cách mà bà ta hãm hại Trương Diệu Ái, Bạch Sinh Liên ngồi trên ghế sofa hưởng thụ giây phút này.
“Diệp thị sẽ hoàn toàn rơi vào tay của ta.”
Bạch Sinh Liên cười lớn với giọng điệu hả hê, nỗi nhục nhã mà bà ta cắn răng chịu đựng bao năm qua để có được ngày hôm nay.
“Sau này không cần phải lo lắng hàng đêm nữa, có thể được yên giấc ngủ rồi.”
....
Diệp Tâm Ngữ đang ngồi làm việc thì cửa bật mở, lại là Phong Vũ Luân, mà phải rồi hôm nay là hạn ký hợp đồng của đôi bên, anh đi vào mang một vài hồ sơ đưa cho cô xem qua.
“Cô xem thử đi!”
Diệp Tâm Ngữ nhận lấy ngồi chú tâm kiểm tra kỹ càng, nhìn lúc Diệp Tâm Ngữ tập trung làm việc như thế này rất thu hút, khiến Phong Vũ Luân phải say mê ngắm nhìn mãi không thôi.
“Được rồi, đây là hợp đồng ký kết của chúng ta, mong hợp tác lâu dài.”
Diệp Tâm Ngữ đặt bút ký tên, Phong Vũ Luân cũng xem qua về nội dung hợp đồng rồi cũng ký, cả hai xem như là thành công cùng nhau hợp tác rồi, cách đề ra phương án của cả hai cũng rất ăn ý và hợp nhau so với Jack của AB thì hoàn toàn khác, cô cứ như bị bóc lột vậy, còn qua Phong thị thì khác cô sẽ có cơ hội trao dồi thêm nhiều kinh nghiệm mới.
“Cám ơn, phương án cô đề ra tôi thấy rất tốt, chúng ta triển khai luôn đi!”
“Được, anh làm hộ tôi nhé.”
Phong vũ Luân nháy mắt ra hiệu với cô, Diệp Tâm Ngữ ngồi xuống bàn làm việc tiếp tục gõ bàn phím, một ngày của cô cũng không bận bịu mấy bởi vì cô đã chia ra cho những người cô tin tưởng giúp cô làm việc bởi cô không thể vắng nhà lâu như vậy sẽ bị sinh nghi, người mà bận bịu nhiều việc bây giờ chắc có lẽ là Lục Dạ Hàn.
Sau khi hợp tác với Phong Vũ Luân, sự nghiệp của Diệp Tâm Ngữ như diều gặp gió, ngày càng thành công và được nhiều người biết đến hơn, Lục Dạ Hàn cũng bắt đầu muốn ngỏ ý hợp tác với cô, nếu mà Lục Dạ Hàn trở thành nhà đầu tư cổ phần cho cô vậy thì chẳng phải quá tốt rồi sao.
“Trương chủ tịch, đây là hợp đồng tôi sẽ là nhà đầu tư cho cô, cô thấy thế nào?”
Diệp Tâm Ngữ không nghĩ Lục Dạ Hàn sẽ có ngày muốn hợp tác với cô như vậy, cô xem kỹ từng chút một trong bản hợp đồng, tính cô rất kỹ nên không thể để thiếu sót được.
“Tôi đồng ý, hợp tác vui vẻ.”
Diệp Tâm Ngữ nhanh chóng ký vào bản hợp đồng, cô đứng dậy bắt tay với anh, Lục Dạ Hàn chẳng qua nghe tin của cô và Phong Vũ Luân hợp tác cho nên anh ghen ghét điều đó, anh muốn trên cơ Phong Vũ Luân một bậc đó là trở thành nhà đầu tư cho Diệp Tâm Ngữ luôn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT