Hôm nay, AB chính thức đổ bộ về, Lục Dạ Hàn nhân cơ hội đó nên đã hẹn Jack chủ tịch của tập đoàn AB để đi bắn cung, Jack nghe danh của Lục Dạ Hàn lừng lẫy trên giới thương trường nên rất muốn được gặp và hợp tác với anh, nhưng số lượng người muốn hợp tác với AB quá nhiều không thể đếm xuể.
“Chủ tịch, thật ra người gửi thông tin hợp tác đầu tiên không phải Lục thị, mà là người của Trương thị ạ.”
Jack cầm trên tay thông tin của Trương thị, thì ra cũng là một tập đoàn khá lớn mạnh đấy chứ, Jack liền nghĩ ra một chuyện vui.
“Chuẩn bị xe để đến chỗ Lục thị trước đi, hẹn Trương thị đến đó luôn, thật muốn mở mang tầm mắt xem.”
Lúc này, Lục Dạ Hàn đang ngồi uống cà phê để đợi Jack đến, thì nhận được một tin nhắn của bên quản lý.
[Lục thiếu, Trương thị... là người gửi hồ sơ đầu tiên, nên chúng ta chỉ có thể đứng thứ hai thôi.]
Lục Dạ Hàn nhìn dòng tin nhắn, lúc này tâm trạng của anh tệ vô cùng, Trương thị chẳng phải đã sụp đổ rồi sao? Tại sao lại có thể lớn mạnh và nhanh tay hơn cả Lục thị như vậy.
“Chết tiệt.”
Lục Dạ Hàn khẽ mắng một câu, bỗng lúc này một bóng người đi vào, Lục Dạ Hàn liền thay đổi sắc mặt, đi tới niềm nở bắt tay với Jack, nhưng dù có gửi hồ sơ sớm đi nữa thì hiện tại danh tiếng của Lục thị lớn hơn nên nắm chắc phần thắng lần này rồi.
“Lục thiếu gia, quả thật hơn cả lời đồn, tuổi trẻ tài cao.”
Jack hết lời khen ngợi, vừa nhìn thấy Lục Dạ Hàn ông đã muốn xoay đổi ý 360 độ và muốn hợp tác với anh liền nhưng vẫn còn một khúc mắc đó là Trương thị nên vẫn chưa thể đưa ra quyết định được.
“Nghe nói ông rất thích bắn cung, nên hôm nay có nhã hứng thử tài với nhau có được không?”
Lục Dạ Hàn ngỏ ý, Jack đã đến đây rồi đương nhiên phải thử sức chứ, nếu không thì còn ai coi ra gì nữa. Cả hai bắt đầu đi tới phong thay trang phục cho thoải mái để dễ dàng vận động.
“Ngài Jack cứ bắn trước đi.”
Lục Dạ Hàn lui về phía sau để cho Jack lên đứng ở vạch chuẩn bị, một tư thế nhắm bắn rất đẹp, mũi tên liền bay một phát ngay tâm, Lục Dạ Hàn đi tới vỗ tay.
“Kỹ năng của ngài Jack quả là điêu luyện.”
“Quá khen rồi, tới lượt cậu.”
Lục Dạ Hàn nhếch môi cười đầy tự tin, trước giờ không có chuyện gì có thể làm khó được anh, Lục Dạ Hàn dương cung lên nhắm thẳng ngay tâm, mũi tên bay một phát chẻ đôi mũi tên của Jack, Jack được một phen rủa mắt, và thán phục không ngờ hơn cả lời đồn.
“Nhường rồi.”
Vẫn là câu nói quen thuộc của anh, trong lúc này Diệp Tâm Ngữ đã nhận được tin Jack đang ở sân vận động tập bắn cung, cô liền cởi bỏ lớp mặt nạ xấu xí của mình, thay một bộ váy ôm sát người, quả là thân hình trời ban vòng nào ra vòng nấy, khoác một chiếc áo vest lên vai, ra vẻ một nữ chủ tịch của tập đoàn Trương thị.
“Mẹ, Trương thị bây giờ chỉ có thể mong chờ ở con, cho nên nhất định không để mẹ phải thất vọng, sau khi Trương thị lớn mạnh con nhất định phải lấy lại Diệp thị và đánh bại cả Lục Dạ Hàn.”
Cô đón xe đến địa điểm của Jack, tiếng giày cao gót vang lên, làm thu hút sự chú ý của Jack và Lục Dạ Hàn, không ngờ ở đây lại xuất hiện một bông hồng xinh đẹp đến như vậy, Diệp Tâm Ngữ nhìn thấy Lục Dạ Hàn liền giật mình, nhưng sau đó cố bình tĩnh lại đi tới bắt tay với Jack.
“Chào ngài, tôi là chủ tịch của tập đoàn Trương thị, tôi là Trương Tiểu Mỹ.”
Lục Dạ Hàn được mở mang tầm mắt, không ngờ người đứng đầu Trương thị lại là con gái, Diệp Tâm Ngữ kéo kính râm xuống, Lục Dạ Hàn nhìn cô có nét khá giống với nhỏ ngốc ở nhà, nhưng chắc người giống người thôi.
“Chào cô Trương, không ngờ người đứng đầu Trương thị lại là một tuyệt sắc mỹ nhân như vậy.”
Jack bị say đắm với vẻ đẹp xinh như hoa của Diệp Tâm Ngữ, Lục Dạ Hàn thầm tức giận trong bụng, tại sao những kẻ đáng ghét lại có gương mặt giống nhau đến như vậy.
“Trương chủ tịch cô có muốn thử sức một chút không?”
Jack đưa cung tên cho cô, Diệp Tâm Ngữ sững người lại, cô đến đây để bàn việc bây giờ lại gặp tên Lục Dạ Hàn ở đây, cả hai hướng với nhau ánh mắt nảy lửa, anh không thể ngờ rằng cô ngốc vợ của anh lại là người đứng đầu Trương thị, không hề ngốc nghếch.
“Hai người đều muốn hợp tác với tôi... vậy thi đấu với nhau một trận công bằng đi!”
Lục Dạ Hàn nhếch môi cười đắc ý, một cô gái mảnh mai tay chân mềm yếu trói gà chưa chặt như cô thì có thể đấu với anh trong bộ môn này sao?
“Trương chủ tịch đây có từng bắn cung chưa? Nếu chưa thì thật tiếc quá.”
Lục Dạ Hàn lên giọng khích tướng với cô, Diệp Tâm Ngữ liền nhận lấy cung tên từ ta của Jack cả hai quyết đấu với nhau một trận công bằng, Jack dường như cảm nhận được ngọn lửa đang cháy bỏng của hai người.
“Đáng sợ thật đấy, không biết ai sẽ thắng đây, có muốn cược không?”
Jack khẽ nói với quản lý của mình, nhìn qua Jack liền bình chọn cho Diệp Tâm Ngữ thay vì Lục Dạ Hàn, còn người quản lý lại bình chọn cho Lục Dạ Hàn, nhìn ánh mắt sắc lạnh của hai người khiến cho người khác nhìn vào cứ tưởng sắp có đánh nhau tới nơi.
“Tôi không thích giành với phụ nữ, nên mời cô bắn trước.”
Lục Dạ Hàn nhường cho cô.
“Không sao, Lục thiếu... cứ bắn trước.”
“Nếu cô đã khách khí như vậy, tôi xin được phép bắn trước.”
Lục Dạ Hàn liền đi tới vạch chuẩn bị, dương cung lên nhắm thẳng đến tâm và bắn mũi tên về phía tâm, một phát ăn ngay, lần này tới Diệp Tâm Ngữ, cô cầm lấy cung tên sau đó tự tin nhắm thẳng tới mục tiêu, mũi tên nhanh chóng bay thẳng đến tâm không những thế lại còn chẻ mũi tên của Lục Dạ Hàn ra làm hai.1
“Nhường rồi.”1
Diệp Tâm Ngữ dùng câu nói quen thuộc của Lục Dạ Hàn để chọc tức anh, Lục Dạ Hàn không ngờ mình lại thua một cô gái nhỏ bé này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT