“Nghĩa là ngoài thô thiển ra, thì Lục Kiếm Nhân còn rất thô tục, thô bạo, thô lỗ đấy.” Theo những gì đã nghe đồn trước đây, Lục Kiếm Nhân chính là một cô gái đáng sợ, vô học và man rợ, có vẻ ngoài vạm vỡ trong suy nghĩ của Chu Điệp Nhi.

“Cảm ơn Tứ tiểu thư đã miêu tả về ta… về chủ nhân nhà ta như vậy. Tiểu nhân sẽ không bao giờ quên điều này.” Lục Kiếm Nhân lườm Lục Hi Nghiên đang tỏ vẻ bất mãn kéo tay áo của mình.

“Công tử, cảm tạ huynh đã cứu ta tối hôm đó. Có điều, công tử còn chưa nói cho ta biết huynh là ai, sống ở đâu?” Chu Điệp Nhi lấy ra miếng ngọc uyên ương màu tím. Thấy Lục Kiếm Nhân vẫn nhìn mình chằm chằm, nàng ta không khỏi thẹn thùng cúi đầu: “Cho nên ta chỉ có thể nhìn tín vật này mỗi ngày, để đoán xem rốt cuộc công tử là ai, người ở đâu?”

“Miếng ngọc uyên ương đó…” Cuối cùng Lục Kiếm Nhân cũng nhìn thấy thứ mà mình đã tìm kiếm sắp phát điên đến nơi. Nàng nóng lòng giơ tay toan cầm lấy.

“Công tử đã cho ta rồi, đừng nói huynh đã quên nhé!” Chu Điệp Nhi nắm chặt miếng ngọc, đôi mắt hạnh xinh đẹp nhìn nàng với vẻ hờn dỗi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play