“Muội thực sự có ôm một vật thể thật mà!” Lục Kiếm Nhân nhấn mạnh: “Bây giờ nhớ lại thì hình như muội đã ôm một vật… mềm mềm.”
Một tay ôm ngực, tay kia xoa cằm, nàng cố gắng lục lọi trí nhớ.
Mềm mềm ư? Lục Hi Nghiên hỏi: “Đêm đó muội đã ôm một miếng đậu phụ đấy!”
“Sao có thể là đậu phụ được, muội nhớ rằng mình còn ngửi thấy mùi rất thơm.”
“Hay là một miếng đậu phụ rán?” Đằng trước Túy Lãm Giang Lầu có bán miếng đậu phụ lớn như thế sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT