Biến Thành Nhân Ngư Bị Dưỡng
Tác giả : Hàn Môn Nha Đầu
Thể loại : Ôn nhuận tuyệt mỹ nhân ngư thụ x dục vọng chiếm hữu siêu mạnh bình dấm chua bệ hạ công.
Edit: Dara ☀
Chương 2
An Cẩn nhớ lại thái độ của bác sĩ cùng hành động đưa thức ăn, càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của mình là thật.
Có thể cậu thật sự trở thành một thú cưng rồi!
An Cẩn ngây ngốc tại chỗ, làm sao, làm sao bây giờ??
Hoảng hốt một lúc nhưng rất nhanh cậu đã bình tĩnh lại, chắc là cậu đã hiểu lầm rồi.
Cậu ảo tưởng trong lòng, yên lặng nắm tay tự cổ vũ bản thân, kết quả là ngón tay cong lại, lòng bàn tay bị những móng tay chặn lại, căn bản là không nắm được.
An Cẩn: "....." Dũng khí của cậu cứ như vậy mà bay mất tiêu.
Cậu trầm mặc thả tay ra, mười ngón tay đan xen vào nhau, hai tay tạo thành một nắm đấm.
Không sao, cậu an ủi chính mình, mặc kệ là thân phận gì, cậu nhất định phải sống thật tốt.
"Bíp --"đang hăng hái thì một âm thanh điện tử lanh lảnh từ bên phải truyền đến, An Cẩn lấy lại tinh thần, nhìn qua đó.
Cửa mở ra, hai người đàn ông đi vào, một người mặc áo blouse trắng, một người mặc âu phục đen.
Hoặc nói chính xác hơn là, người mặc áo blouse trắng kia đang đi về phía trước với vẻ mặt tức giận, âu phục đen đi theo sau muốn kéo lại nhưng không dám kéo, gấp gáp đến mức trán chảy đầy mồ hôi.
"Giáo sư Kim, tôi cam đoan là nhân ngư rất khỏe, thật sự không sao cả."
Giáo sư Kim tức giận nói: "Anh còn muốn giấu diếm, đề tài nhà đấu giá Tinh Thần gặp phải tập kích đã nổi khắp tinh võng rồi."
Ông tăng thêm ngữ khí: "Tôi cũng không nên đồng ý cho mấy người tiếp nhận việc bán đấu giá nhân ngư tháng này, nếu nhân ngư xảy ra việc gì..."
Nói tới đây, ánh mắt ông và An Cẩn đối diện nhau, âm thanh nhất thời khàn khàn.
An Cẩn chớp chớp mắt, vẻ mặt mời mịt : bọn họ là đang cãi nhau sao?
Người đàn ông mặc âu phục thấy thế lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi trên trán, giơ ngón tay cái lên với vị bác sĩ.
May mắn là nhân ngư tỉnh lại, làm hắn gấp muốn chết.
Phải biết rằng con nhân ngư này, chính là con nhân ngư cấp cao duy nhất trong gần trăm năm nay.
Nhân ngư phân chia cấp bậc theo màu sắc của ba bộ phận là tóc, mắt, đuôi, màu sắc toàn bộ đều khác nhau là cấp thấp, hai bộ phận cùng màu là trung cấp, cả ba bộ phận đều giống nhau chính là cao cấp.
Nhân ngư cấp bậc càng cao, tiếng ca trị liệu tinh thần bạo động hiệu quả càng tốt.
Số lượng nhân ngư được các Viện nghiên cứu khoa học không nhiều, trung cấp trở lên lại càng ít.
Nhân ngư sau khi trưởng thành sẽ được bán đấu giá và được người mua nuôi dưỡng.
Chỉ cần Viện nghiên cứu khoa học nào có nhân ngư trung cấp trưởng thành, tháng đó bán đấu giá nhân ngư sẽ được nhiều người chú ý.
Tháng này lại càng không tầm thường, không chỉ có một nhân ngư trung cấp trưởng thành mà còn có một nhân ngư cấp cao -- nhân ngư thuần sắc trưởng thành.
Không biết bao nhiêu người, từ khi nhân ngư này sinh ra đã bắt đầu đếm từng ngày chờ nó trưởng thành.
Nhà đấu giá Tinh Thần cạnh tranh rất quyết liệt mới có thể có được cơ hội tiếp nhận lần đấu giá này.
Không nghĩ đến, buổi trưa Viện nghiên cứu khoa học mới đưa nhân ngư đến nhà đấu giá, buổi chiều nhà đấu giá đã gặp phải tập kích, nhân ngư còn không cẩn thận mà bị thương dẫn tới hôn mê.
Cũng may là đã tỉnh lại rồi!
Bác sĩ thông qua tình hình trước mắt mà suy đoán giáo sư Kim đến là để truy vấn trách nhiệm, vì vậy y gấp gáp nói: "Giáo sư Kim, nhân ngư không sao cả."
Y vừa nói vừa mở kết quả kiểm tra trong trí não cho giáo sư Kim xem.
Giáo sư Kim cẩn thận xem xét, sắc mặt dịu đi rất nhiều nhưng ngữ khí vẫn âm trầm.
Ông ta nói với người đàn ông mặc âu phục: "Ông chủ Bernie, buổi trưa Viện nghiên cứu khoa học mới đưa nhân đến Tinh Thần, buổi chiều sao lại gặp phải tập kích, công tác bảo mật của mấy người thật khiến người ta thất vọng."
Sắc mặt Bernie cũng không dễ nhìn: "Trước khi bắt đầu công tác tuyên truyền, chúng tôi vẫn luôn chú trọng bảo mật. Tôi thừa nhận lần này là do tôi thiếu trách nhiệm, nhưng việc tiết lộ thì tôi không dám chịu trách nhiệm."
"Cậu có ý gì?" Giáo sư Kim nhíu mày, tức giận hỏi, "Cậu nói là có người trong Viện nghiên cứu khoa học có người tiết lộ tin tức?"
Bernie không trực tiếp trả lời ông, mà nói: "Không chỉ có viện nghiên cứu khoa học cùng Tinh Thần, mà tất cả những nhà đấu giá tham gia đấu thầm của viện nghiên cứu khoa học, đều có ý định, đều biết rằng nhân ngư được đưa đến Tinh Thần vào ngày hôm nay."
Giáo sư Kim không hài lòng: "Tình trạng này trước đây chưa bao giờ xảy ra."
Bernie cũng rất bất đắc dĩ, trước đây cũng không có nhân ngư thuần sắc đâu nha!
Dám mạo hiểm làm rò rỉ tin tức, đây không phải là hướng tới lợi ích to lớn mà nhân ngư thuần sắc đại diện hay sao?
Anh ta không nhịn được mà nói lời công bằng thay đội bảo vệ ở công ty: "Nếu lần đấu giá này không tổ chức ở Tinh Thần thì e là đối phương đã đắc thủ rồi."
Giáo sư Kim hừ nhẹ một tiếng: "Lúc giám định tư cách đấu thầu vào tháng sau, cậu nói thử xem giám định viên có tin những lời này của cậu không."
Bernie nhún vai, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, trong lòng cũng không quá để tâm.
Mục tiêu của anh ta từ trước tới giờ chỉ có nhân ngư thuần sắc, tổ chức xong buổi đấu giá nhân ngư vào tháng này cho dù viện nghiên cứu khoa học không tiếp nhận đấu giá cũng không sao cả.
Ngược lại thì Tinh Thần đấu giá gần trăm năm qua, chỉ một nhân ngư thuần sắc cũng đủ khiến thanh danh vang xa rồi.
Giáo sư Kim không tranh cãi với Bernie nữa, ông phát hiện ra tiểu nhân ngư rất yên lặng thì không khỏi lo lắng.
Ông ngồi xổm trước mặt An Cẩn: "Sao lại yên tĩnh như vậy, có phải là không thoải mái không? Bị thương à?"
An Cẩn thấy ông lại gần, vẫy đuôi một cái, di chuyển về phía sau kéo dài khoảng cách.
Cậu đánh giá giáo sư Kim, người đàn ông trung niên đang nhìn cậu, vẻ mặt mang theo sự quan tâm và lo lắng hiện ra rõ ràng.
Cậu nháy mắt một cái, không hiểu sao giáo sư Kim lại phản ứng như vậy.
Bỗng nhiên cậu thấy căng thẳng trong lòng, chẳng lẽ nhân ngư vốn dĩ có quen biết giáo sư Kim?
Hành động lùi về sau của cậu rất khác thường khiến giáo sư Kim lo lắng?
Cậu suy nghĩ một chút, thử tiến lên thăm dò, nắm lấy ống tay áo của giáo sư Kim, ngẩng đầu lên nhìn giáo sư Kim, cười với giáo sư Kim một cái.
Ngay sau đó, giáo sư Kim giống như bị ai đó điểm huyệt đạo, cả người ngơ ra, sau đó hai mắt đỏ bừng.
An Cẩn : "......"
Cậu nhanh chóng thu tay về, ngơ ngác nhìn giáo sư Kim.
Giáo sư nhìn qua tuổi tác có bằng tuổi cha cậu, đột nhiên đỏ mắt khiến cậu không biết bây giờ nên làm gì mới ổn.
Có phải cậu đã làm cái gì sai không?
An Cẩn cảm nhận sâu sắc việc không hiểu ngôn ngữ phiền phức bao nhiêu.
Nhất định phải tranh thủ học ngôn ngữ của con người thế giới này!
Phải qua một lúc giáo sư Kim mới lấy lại tinh thần, giọng điệu kích động: "Mấy người thấy không, tiểu nhân ngư vừa cười, cười với tôi!"
Ông tuyệt đối là người hạnh phúc nhất hành tinh Obis!
Bác sĩ nhìn giáo sư Kim đang kích động, khó khăn khống chế cảm xúc của bản thân, không nói ra việc nhân ngư cũng từng cười với y.
Thật ra y có chút lo lắng, tiểu nhân ngư sau khi tỉnh lại hình như có gì đó không đúng.
Quá ngoan, quá an tĩnh.
Giáo sư Kim rất nhanh đã ổn định tâm tình, ông cũng nghĩ tiểu nhân ngư có gì đó không đúng nên đã đích thân đi kiểm tra cho tiểu nhân ngư.
Dữ liệu cơ thể của tiểu nhân ngư cho thấy nó rất khỏe mạnh, chỉ là...
Giáo sư Kim tức giận nói: "Sau gáy của nó rõ ràng là bị thương, vậy mà các anh lại giấu diếm không nói!"
Bernie cười gượng: "Chỉ là dập đầu một chút, không có rách da, qua hai ngày là ổn rồi."
Giáo sư Kim trừng mắt nhìn, không hài lòng với thái độ của anh ta: "Cậu không thấy nó không tức giận với con người sao?"
Nội tâm Bernie cảm thấy nhân ngư như vậy cực kỳ hoàn mỹ, một con nhân ngư trung cấp khác ầm ĩ lên khiến đầu hắn như muốn nổ tung.
Tất nhiên là hắn biết câu này không thể nói với giáo sư Kim được, vì vậy nhìn về phía bác sĩ.
Bác sĩ biết chuyện nên nói rõ với giáo sư Kim: "Bây giờ không yên lặng như vậy có thể là do có chút không thoải mái, máu bầm sau gáy mặc dù được chữa bằng máy điều trị nhưng vết thương vẫn sẽ có cảm giác đau đớn."
Y nhẹ nhàng nói: "Kết quả kiểm tra ngài cũng đã nhìn thấy, thân thể nó rất khỏe mạnh, ngài không cần lo lắng quá nhiều."
Giáo sư Kim đang chuẩn bị nói gì đó thì trí não trên tay của ông và Bernie vang lên cùng một lúc.
Hai người đều đọc tin tức, giáo sư Kim khó nén sự nén giận, nhíu mày lại.
"Việc này sao mà được! Đêm nay làm sao có thể bán đấu giá luôn, như thế cũng quá gấp gáp rồi, giờ phải đưa nhân ngư về Viện nghiên cứu khoa học, đợi thân thể khôi phục mới bán đấu giá."
Nghe ông nói như vậy thì Bernie biết rằng tin nhắn họ nhận được là giống nhau, trầm mặc một lúc: "Tôi nghĩ viện trưởng suy nghĩ rất đúng."
"Toàn tinh võng đều đã biết tin tức về việc nhân ngư ở Tinh Thần, nhân ngư thuần sắc có sức hấp dẫn quá lớn, đợi càng lâu thì càng nguy hiểm, chưa nhắc đến những gã buôn lậu giấu mình dưới cống ngầm ở hành tinh Obis mà chỉ sợ là hành tinh khác cũng đều sẽ động tâm tư."
Giáo sư Kim im lặng một lúc, liên lạc với viện trưởng, không lâu sau thì ngắt liên lạc, nói với Bernie: "Để đề phòng nhân ngư lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi muốn theo dõi toàn bộ quá trình sau đó."
Bernie thấy không quan trọng: "Vậy thì giáo sư Kim vất vả rồi."
Bernie mở trí não rồi chuyển sang chế độ chụp ảnh, nói với những người còn lại: "Mấy người lùi ra sau một chút, tôi phải chụp cho nó cái ảnh tuyên truyền."
Hai người lùi về phía sau, bảo đảm là không ngăn cản tiểu nhân ngư.
Bernie dùng trí não quay về phía tiểu nhân ngư, rất nhanh đã chụp xong ảnh.
Sau đó hắn nhìn thời gian rồi nói với bác sĩ: "Cho nó ăn chút gì đó đi, 5h15' đưa đến phòng triển lãm, bây giờ tôi phải đi chụp ảnh nhân ngư còn lại."
Bác sĩ gật gật đầu, liếc nhìn về phía trí não của Bernie: "Chụp như vậy được không?"
Bernie nhướng mày: "Có thể nhìn ra nhân ngư thuần sắc là ổn rồi, hơn nữa tôi chụp rất đẹp."
Bác sĩ nhìn tiểu nhân ngư sẽ bị bán đấu giá vào tối nay, trong lòng tràn đầy sự không nỡ.
Chẳng qua là nghĩ đến số tiền tiết kiệm của mình, yên lặng thở dài.
Nếu như hắn không phải là bác sĩ, ngay cả việc gặp tiểu nhân ngư một lần cũng khó thế nên cũng thỏa mãn rồi.
Một phút sau, tất cả thông qua chứng nhận của Viện nghiên cứu khoa học -- , không có hồ sơ xấu, tài sản cũng tới một tỷ, cũng chính giá khởi điểm của nhân ngư thuần sắc mà người hành tinh Obis đưa ra, tất cả đều nhận được bức ảnh của An Cẩn.
Chỉ có một bức ảnh nhưng một cái nhìn thoáng qua cũng đủ khiến mọi người đem lòng yêu thích.
Tiểu nhân ngư nổi trong nước, mái tóc xanh xinh đẹp rơi trên vai càng làm làn da thêm trắng nõn.
Đôi mắt màu xanh của tiểu nhân ngư nhìn rất ôn hòa, cả người đều mang hơi thở yên tĩnh, những người nhìn thấy bức ảnh này đều mang theo một suy nghĩ : nó thật ngoan.
Những người này hiểu rất rõ về các nhà đấu giá, ngay cả khi tính khí của nhân ngư nóng nảy thì ở trong tấm hình tuyên truyền của họ cũng khiến người ta phải yêu thích.
Những người được nhìn hình ảnh nhân ngư màu lam, bọn họ vẫn không nhịn được mà nghĩ.
Cái này không giống nhau, nhân ngư này tuyệt đối ngoan ngõan.
Cũng có người không quan tâm việc có ngoan hay không mà chỉ hướng về phía nhân ngư thuần sắc mà đến.
Dù sao nhân ngư cấp bậc càng cao thì hiệu quả của tiếng ca trị liệu tinh thần bạo động càng tốt.
Ngược lại là chỉ khi nhân ngư cao hứng thì mới hát, ăn ngon uống ngon, cung cấp chiều chuộng, đánh không đánh lại mắng không mắng lại, làm như vậy tất cả chỉ vì để cho nhân ngư cao hứng
---------------
Cảng Hàng không quân đội, đội tuần tra hoàng gia thuận lợi trở về.
Norman trở về hoàng cung tiêm thuốc cho bản thân, tinh thần bạo động cũng dịu đi một chút.
Hắn trầm mặc ấn ấn vào thái dương, máy truyền tin đột nhiên vang lên.
Hắn kết nối, giọng nói kích động của bác sĩ tư nhân Honad truyền đến: "Bệ hạ, cuối cùng ngài cũng đã trở lại! Nhân ngư thuần sắc được bán đấu giá sớm, thiếu chút nữa thì ngài bỏ lỡ rồi."
Vẻ mặt Norman không thay đổi: "Ông Honad, tôi tưởng ông đã quen với sự thất vọng rồi."
"Lần này không giống!" Honad nói, "Tôi xem qua ảnh tuyên truyền rồi, nhân ngư lần này tuyệt đối có thể trị liệu tinh thần bạo động của ngài."
Norman từ chối đánh giá những lời nói vô căn cứ, hỏi: "Bao giờ triển lãm?"
Tình huống tinh thần hải của hắn quá kém, tinh thần bạo động dường như lúc nào cũng tồn tại, cảm giác nóng nảy luôn như hình với bóng.
Phải mua một bé nhân ngư thôi.
Honad: "Năm giờ rưỡi, tại nhà đấu giá Tinh Thần" Ông nhắc nhở, "Ngài đừng quên thay đổi thân phận."
Norman nhớ lại một số ký ức không vui, hắn cũng không ôm hy vọng gì nhiều cho lần đấu giá này.
Chẳng qua là không thể không đi, hắn không thể bỏ qua bất cứ hy vọng nào được.
----------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Cảm ơn đã ủng hộ (づ  ̄3 ̄) づ ~
Cảm ơn bạn trong thời gian 2020-10-31 18:12:53 ~ 2020-11-01 17:08:30 đã vì tôi mà vote phiếu bá vương hay tưới nước dinh dưỡng nha tiểu thiên sứ ~
Cảm ơn tiểu thiên sứ đã tưới chất dinh dưỡng: chỉ muốn ăn bánh ngọt uống 5 chai gói khóc lớn; một chai thì tôi làm được gì. (??? khom hỉu luôn ớ trừi=))
Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ủng hộ tôi, tôi sẽ tiếp tục cố gắng làm việc chăm chỉ!
Editor có lời muốn nói :
Với mọi người thì tui để "tiểu nhân ngư", với công quân sẽ để "bé nhân ngư" nha~~
Hết chương 2