Hàn Quốc xác thực cũng không có trò gì chơi đặc biệt lắm, ở lại Hàn Quốc ngây ngốc 5 ngày sau đó tôi và Cúc Tịnh Y bay tới Nhật Bản.
Hai chúng tôi xuống máy bay ở Tokyo, cũng giống như trước đóđi Hàn Quốc, có người tới đón chúng tôi tới khách sạn.
Chúng tôi trọ tại khách sạn ở Shinjuku, vì lúc đến Nhật Bản đã là buổi tối, nên chúng tôi cũng chỉ lưu lại trong khách sạn sắp xếp một chút hành lý không có đi ra ngoài.
"Chúng ta ngày mai đi đâu đây? " Tôi cầm túi đồ ăn vặt ngồi trên giường vừa xem ti vi vừa nói với Cúc Tịnh Y đang ngồi chồm hỗm trên mặt đất thu dọn hành lý.
"Lại đây, em nhanh lên một chút lại đây giúp chị, đừng ăn nữa ! " Cúc Tịnh Y nói.
Tôi bĩu môi, không để ý tới nàng, tiếp tục ăn đồ ăn vặt.
"Vậy chúng ta ở Nhật Bản chơi nhiều thêm mấy ngày có được không? Chơi đến đêm 30 rồi ngày hôm sau đi Mỹ. " Tôi nói.
"Không được. " Cúc Tịnh Y lập tức từ chối tôi : "Đêm 30 quá muộn. " Tôi bắt đầu mếu máo, khắp khuôn mặt là biểu tình oan ức.
Cúc Tịnh Y liếc Tôi một chút.
"Sáu ngày. "
" ... "
"Một tuần."
" ... "
"Tám ngày! "
"Yêu chị !" Tôi thả túi đồ ăn vặt xuống, xông lên ôm cái cổ Cúc Tịnh Y, ở trên mặt của nàng mạnh mẽ hôn một cái.
Kỳ thực mình cũng muốn tới Mỹ sớm một chút cùng Manh papa và Mạc mama ở lâu hơn một chút, nhưng mà Manh papa cũng không có đặc biệt nhớ chúng tôi muốn chúng tôi ở với họ lâu dài, dù sao papa cũng sợ chúng tôi phá hoại thế giới hai người của bọn họ.
Cúc Tịnh Y trợn mắt với tôi : "Nếu như em yêu chị thì em hãy giúp chị sắp xếp hành lý một chút. "
Tôi ngây ngốc, lập tức tiến tới rút ra áo ngủ của mình trong rương hành lý "Em đi tắm hơi ! Bye bye! " nói rồi ôm áo ngủ vọt vào phòng tắm.
Ngày thứ hai.
Tôi và honey Cúc Tịnh Y dậy thật sớm.
Do tôi yêu cầu mãnh liệt, kỳ thực là trong lòng Cúc Tịnh Y cũng rất muốn đi, vì vậy chúng tôi ngồi xe đi tới Tokyo Disneyland!
Disneyland chia làm hai khu land và sae .
Nơi chúng tôi đi chính là land, bởi vì nơi đó tương đối thích hợp với trẻ em mà.
Tôi mặc kệ, dù thế nào tôi và Cúc Tịnh Y vẫn là "bảo bảo".
Kỳ thực chúng tôi cũng không vất vả như người khác, muốn chơi một trò chơi phải xếp hàng một hai giờ, bởi vì chúng tôi có FP( Fast Pass - vé nhanh) nha, có thể trực tiếp đi vào.
Chúng ta trước tiên đi chơi các loại roller coaster đi, Cúc Tịnh Y rõ ràng là sợ hãi đến nước mắt đều chảy ra hết, thế nhưng vẫn muốn liều mạng kéo tôi đi chơi.
"Triệu Gia Mẫn, chị muốn ăn cái kia. " Cúc Tịnh Y chỉ vào một quán nhỏ nói.
Tôi liếc nàng một cái, thật trẻ con mà, thế nhưng cái này xác thực xem ra có vẻ ăn thật ngon đây.
Ngay lập tức tôi đi xếp hàng giúp Cúc Tịnh Y mua cái đồ ăn hấp dẫn kia.
Tôi hăng hái xếp hàng xong mua được, sao vậy đây, không đúng bên ngoài giống như bánh quy, bên trong là kem mà, tôi còn tưởng rằng là món gì ăn ngon nữa.
Ngẩng đầu, lại đi tìm Cúc Tịnh Y.
Cái quái gì vậy, tên nam sinh kia là ai?
Bỗng nhiên nhìn thấy Cúc Tịnh Y nhỏ nhắn xinh xắn trong đám người, quan trọng là trước mặt còn có một nam sinh trên mặt mang theo nụ cười, xem ra tuổi tác không lớn, khoảng chừng cũng là hai mươi ba hai mươi bốn, tướng mạo rất rực rỡ.
Cúc Tịnh Y này lại đi tìm người yêu như vậy đây!
Bước nhanh đi lên phía trước, đem đồ ăn đưa cho Cúc Tịnh Y, tôi cười ôm chầm vai Cúc Tịnh Y, bày ra bộ dạng tự cho là vô cùng ngang ngạnh cười nhìn tên nam sinh kia đang quay mặt đối diện Cúc Tịnh Y.
"Các cô... Là bằng hữu à? Đều thật xinh đẹp. " tên nam sinh kia dùng tiếng Trung có chút không đúng tiêu chuẩn nói.
Tôi nhíu nhíu mày, lắc đầu : "Chúng tôi không phải bằng hữu. " áy náy cười cười.
Nam sinh vẻ mặt bỗng nhiên tỉnh ngộ sờ sau gáy: "Tỷ muội sao? " .
Tôi vừa cười cười, vẻ mặt xin lỗi nói : "Cô ấy là bạn gái của tôi. " nói rồi kéo Cúc Tịnh Y áp vào mình dẫn đi.
Cúc Tịnh Y đang chăm chú nghiên cứu đồ ăn trong tay nàng, cũng không thèm để ý tôi với tên nam sinh kia đang nói cài gì.
"Hai người các cô... " rõ ràng nhìn thấy khóe miệng tên nam sinh kia co giật một hồi, sau đó nhìn Cúc Tịnh Y, tựa hồ là đang chờ nàng gật đầu thừa nhận quan hệ của chúng tôi.
Cúc Tịnh Y cũng không để ý tới hắn, chỉ là ngẩng đầu lên nhìn tôi : "Cục cưng, chị ăn cái này hương vị rất ngon nha. " nói rồi đem đồ ăn trong tay nàng đưa tới bên mép tôi.
Tôi sáp gần tới cắn một cái : "Ừm, cái này của chị ăn thật ngon. " sau đó nhìn về phía tên nam sinh kia, lần thứ hai áy náy nở nụ cười, sau đó ôm Cúc Tịnh Y rời khỏi.
Sau khi đã đi xa , tôi tới gần chất vấn Cúc Tịnh Y : "Chị làm sao đến chỗ nào đều có người tiếp cận vậy. "
Nàng cười cười vẻ mặt vô tội: "Ôi dào, chị nhớ tới hôm nay bữa sáng không có đồ chua mà."
"Bữa sáng không ăn chua, vì vậy bây giờ cho em ăn sao? " Tôi giơ tay chọc mũi Cúc Tịnh Y một lúc.
Nàng bất mãn cả khuôn mặt đều cau lên, dáng vẻ vô cùng đáng yêu : "Chị không có để ý đến hắn, chính hắn vừa qua thì đến cười cười, chị còn tưởng rằng hắn bị bệnh thần kinh nữa. "
Tôi lập tức bật cười : "Hắn nếu như nghe được, còn không thương tâm chết. "
Nàng nhướng nhướng mày : "Em còn sợ hắn thương tâm? Vậy chị đi an ủi hắn một chút? " nói rồi chuẩn bị xoay người.
Tôi lập tức kéo nàng lại: "Chuyện đó hay là thôi đi, em gần đây không thích ăn đồ chua . "
Nàng hừ nhẹ ngâm nga một tiếng : "Đi thôi. "