Tôi tên là Triệu Gia Mẫn.
Tôi có một bạn gái lớn hơn tôi 6 tuổi, nàng gọi là Cúc Tịnh Y.
Ngày hôm qua là ngày khai trường .
Tôi vừa mới đến cổng trường thì nhận được điện thoại nàng gọi tới.
"Gia mẫn, chị sẽ cho em một niềm vui bất ngờ, thế nào? " Nàng nói
"A? Là chuyện gì vậy? " tôi hớn hở hỏi.
"Rồi sẽ nói cho em biết. "
Nói xong cũng cúp điện thoại.
Tôi nghi hoặc thu hồi điện thoại, đến lớp, bạn học nói chủ nhiệm lớp chúng tôi sinh con không tới, lớp 12 cô ấy không dạy chúng tôi nữa, nói cách khác lớp chúng tôi đổi chủ nhiệm!
Tôi không lấy làm hài lòng, lấy điện thoại ra chuẩn bị gửi tin nhắn cho Cúc Tịnh Y nói với nàng rốt cục cũng thay đổi chủ nhiệm lớp rồi.
"Vị bạn học nhỏ này, đi học còn chơi điện thoại? "
Điện thoại vừa mới lấy ra thì có giọng nói cất lên.
Tôi ngây ngốc chút rồi lập tức thu hồi điện thoại ngẩng đầu nhìn.
"Cúc... Cúc... Cúc Tịnh Y? " đang nhìn đến khuôn mặt quen thuộc tôi nhất thời ngốc lăng tại chỗ.
"Cái gì Cúc Tịnh Y? Gọi lão sư! "
nàng ghé sát vào tai tôi nói.
Trời ạ! Bạn gái của tôi biến thành chủ nhiệm lớp tôi!
Khai giảng, môn đầu tiên. Ngữ Văn.
"Các bạn học thân mến, các bạn ngày hôm qua đều gặp qua tôi, giáo viên chủ nhiệm trước đây của các bạn mới nghỉ sinh, vì lẽ đó để cho tôi tới tiếp nhận, trên lớp các bạn gọi tôi Cúc lão sư, ngầm tên gì đều được.
" Cúc Tịnh Y đứng trước bục giảng cười nói.
"Tên gì cũng có thể? " Viên Vũ Trinh phía trước giơ tay gọi.
Cúc Tịnh Y cười gật đầu.
"Vậy em phải gọi cô là tiểu bảo bối lão sư" Viên Vũ Trinh nói.
Cúc Tịnh Y sững sờ nhìn về phía tôi, trong ánh mắt nói: Chuyện không liên quan đến chị.
Tôi ném một viên giấy vào Viên Vũ Trinh.
"Xí ! Cậu đi tìm Doãn vân của cậu đi ! "
"Hừm! Cậu đánh mình! Mình mách Doãn Vân khoét mắt cậu ! " Viên Vũ Trinh không phục hô.
Tôi bĩu môi "Dừng! Chờ một chút cậu muốn bị nhốt vào WC nữa sao! "
"Hừ! " mũi Viên Vũ Trinh' hừ' một tiếng với tôi, sau đó quay đầu đi không nói lời nào.
Tôi quay sang Viên vũ Trinh làm mặt quỷ, sau đó lại nhìn Cúc Tịnh Y.
Cúc Tịnh Y cười nói : "Được rồi được rồi, không náo loạn, vào học nào. "
Tôi lập tức ngồi thẳng người, kết quả Cúc Tịnh Y lại cười?
Cúc Tịnh Y lại cười tôi? Tôi chăm chú nghe giảng bài còn không được sao? Nàng lại còn cười nhạo tôi!
Đột nhiên, Từ Tử Hiên bên cạnh chọc chọc tôi "Này, chủ nhiệm lớp chúng ta thật xinh đẹp! Nho nhỏ, thật đáng yêu ~. "
Tôi lườm cậu ta, hừ, bạn gái của tôi sẽ không xinh đẹp, sẽ không đáng yêu sao ?
"Ừ, có điều cậu đừng có ý đồ xấu, mình nghe nói cô ấy đã có đối tượng. " tôi làm bộ không thèm để ý nói.
Từ Tử hiên bĩu môi : "Mình mới không có có ý đồ xấu, cậu cũng không phải không biết quả bom nhỏ nhà mình . "
Vạn Lệ Na bạn gái Từ Tử Hiên, là năm lớp 12 biệt danh là tiểu bom, lần trước một nam sinh lớp 11 cho rằng cậu ta là một tiểu học muội, bắt nạt cậu ta, kết quả bị cậu ta đánh vừa khóc vừa gọi Na Na tỷ tỷ.
"Này ! Hai bạn học kia đang nói gì thế? Vui vẻ như vậy, chia sẻ một chút đi. "
Cúc Tịnh Y đột nhiên nhìn về phía tôi và Từ Tử Hiên.
Tôi sửng sốt một chút nói : "Báo cáo lão sư! Nói cô rất đẹp. " tôi giơ tay nói.
Cúc Tịnh Y nhìn tôi một lát :
"Ha! Tốt nhất là như vậy! Em tinh mắt như vậy coi như là đại diện lớp đi, không đảm đương nổi là phải trừng phạt đó. "
Tôi thật không thể yêu nhìn Cúc Tịnh Y.
Cúc Tịnh Y mỉm cười quay về tôi nhíu mày.
Hừ hừ hừ, bây giờ chị cứ đắc ý đi, cứ bắt nạt em đi, trở về xem chị làm sao bây giờ.
Một tiết học kết thúc, tôi đã cảm giác đầu muốn nổ tung, tôi biết mặt tôi cũng đẹp, nhưng Cúc Tịnh Y, chị không giảng bài liên tục nhìn chằm chằm vào tôi làm gì? Cùng Từ Tử Hiên nói vài câu đã bị gọi tên, cuộc sống sau này là muôn vàn khổ sở.
Tan học.
"Cúc lão sư hảo! "
Tôi thu thập xong cặp sách chuẩn bị đi về thì nghe đã có bạn học chào lão sư thật to.
Tôi nặn ra một cái mỉm cười chào hỏi nàng : "Cúc lão sư hảo! tạm biệt Cúc lão sư . " nói xong lập tức xoay người chuẩn bị ra ngoài.
"Này, vị bạn học nhỏ này gấp gáp cái gì." Cúc Tịnh Y xốc lấy túi sách của tôi không nhanh không chậm nói.
Tôi ngoài cười nhưng trong không cười quay đầu "Lão sư, còn có chuyện gì à? "
"Cùng nhau về nhà? " Cúc Tịnh Y cười nói.
"Được, Cúc lão sư, ngài lái xe tới à? " tôi vui vẻ hỏi, rốt cục không cần bon chen giao thông công cộng!
"Không có. " Cúc Tịnh Y vẫn cười nói.
Nét cười trên mặt tôi nhất thời cứng lại; "A... Cúc lão sư, em đi trước, em có vé xe mà thật bất tiện. " nói xong tôi cười trên sự đau khổ của người khác giơ giơ thẻ vé xe trong tay lên chuẩn bị đi.
Ha ha ha ha ha ha, tôi ngồi xe buýt, Cúc Tịnh Y chị đi đường bộ nha.
Vừa ra khỏi cửa tôi nghe thấy tiếng nàng lầm bầm lầu bầu .
"A... Còn chuẩn bị khởi động xe nữa. "
Tôi lập tức dừng bước lại, cười xoay người trở lại ôm lấy tay nàng; "Cúc lão sư ~ chúng ta đi thôi. "
Nàng nhìn cười cợt : "Em không phải có vé giao thông công cộng sao? Không có chuyện gì em ngồi xe buýt đi, rất tốt, hoàn hảo. "
Xấu bụng, xấu bụng! Tôi trước đây làm sao lại không biết nàng có tính xấu này!
Tôi hạ quyết tâm, không có chuyện gì cả, trong thẻ giao thông công cộng còn lại vài đồng tiền, ngẩng đầu đem thẻ giao thông công cộng ném ra ngoài cửa sổ :
"Ai da! Nó bay mất tiêu rồi. " tôi mang vẻ ủy khuất nhìn Cúc Tịnh Y.
Nàng nhìn tôi bất đắc dĩ lắc đầu một cái : "Em đó, lãng phí! "
Tôi một mặt 'đại nghĩa' thản nhiên nói : "Không có chuyện gì, Cúc luôn có tiền, đúng không? "
"Hừ! Đi thôi. " Cúc Tịnh Y quay về tôi hừ một tiếng với tôi rồi bước ra cửa lớp, tôi cũng bước nhanh đi theo.