Lại sắp thi cuối kỳ, tôi luôn cảm thấy quãng thời gian này làm sao mà trôi qua nhanh như vậy, kèm theo đó là thời gian cho cuộc sống lớp 12 của tôi cũng nên kết thúc rồi.

Không khỏi lại nghĩ đến thi đại học.

Manh papa và Mạc mama là hi vọng mình và Cúc Tịnh Y có thể xuất ngoại cùng nhau tới chỗ bọn họ, nhưng Cúc Tịnh Y lại dường như muốn ở lại cái thành phố yên ổn này, dù sao thì hiện tại nhà của chúng tôi cũng ở ngay cái thành phố này, nhưng tôi lại ngóng chờ đi tới không gian lớn hơn, càng lớn hơn thành thị, tôi đến thủ đô thi đại học sau đó sẽ ở thủ đô mà tiếp tục phát triển.

Ngày hôm nay tôi cảm thấy đặc biệt mẫn cảm, luôn luôn nghĩ về những điều này, Cúc Tịnh Y tựa hồ cũng chú ý tới tôi đang mất tập trung.

Buổi tối trên đường về nhà.

" Ngày hôm nay em... " Cúc Tịnh Y thừa dịp khoảng thời gian chờ đèn đỏ quay đầu nhìn tôi, một vẻ mặt muốn nói lại thôi .

Tôi cũng ngẩng đầu nhìn nàng, do dự có nên nói với nàng hay là không.

"Sao vậy? " nàng hỏi.

Tôi thở dài không biết nên nói như thế nào.

Nàng hé hé miệng chuẩn bị nói chuyện, đột nhiên, phía sau vang lên tiếng còi thúc giục Cúc Tịnh Y chạy nhanh lên một chút, Cúc Tịnh Y bất đắc dĩ nuốt xuống lời sắp nói ra đạp chân ga tiếp tục hướng đường về nhà mà phóng đi.

Về đến nhà.

Cúc Tịnh Y đầu tiên là lấy điện thoại ra gọi thức ăn bên ngoài rồi lập tức tiến vào phòng tắm rửa, tôi tẻ nhạt ngồi trên ghế salon đờ ra, một lúc lại một lúc ấn cái điều khiển ti vi, nhưng lại không biết muốn xem cái gì nữa, cho tới khi Cúc Tịnh Y đã tắm xong ngồi ở bên cạnh tôi mà tôi không có phát hiện ra.

Cúc Tịnh Y nắm lấy điều khiển ti vi trong tay tôi: "Đi tắm, tắm xong thì thức ăn ngoài sẽ đến, cơm nước xong sau đó ngoan ngoãn làm bài tập cho chị. " nói nàng rồi cầm cái điều khiển ti vi nửa nằm trên ghế salon ra vẻ hưởng thụ, tự mình tìm chương trình xem sau đó cầm đồ ăn vặt trên bàn bắt đầu ăn.

Tôi không thể làm gì khác hơn là đến phòng cầm quần áo đi tắm..

Tắm xong thức ăn ngoài xác thực là đã đến, ngày hôm nay Cúc Tịnh Y có vẻ đặc biệt hào phóng nha, mua thật nhiều đồ ăn.

Ngoan ngoãn dọn xong bát đũa sạch sẽ, ngồi trước bàn chờ Cúc Tịnh Y tới cùng nhau ăn.

"Làm sao vậy? Chờ chị à? " Cúc Tịnh Y đi tới ngồi đối diện tôi hững hờ nhíu mày nói.

Tôi vừa gắp một đũa thịt bò thả vào trong bát của mình vừa nói : "Không có, không nhìn thấy em đang ăn đồ ăn sao? "

Nhìn thịt bò trong bát bắt đầu vui vẻ ăn.

Cúc Tịnh Y không hỏi nữa, tôi cũng minh bạch, lại phải đợi đến trước lúc ngủ nàng mới cùng tôi bắt đầu trao đổi sâu sắc giữa lão sư và học sinh.

Tôi cũng không quá để ý, dù sao tôi cũng đã quen với những thói quen này của nàng, một tác phong cán bộ kỳ cựu, nhưng lại là vô cùng ngạo kiều.

Quả nhiên, lúc tôi làm xong bài tập đã là lúc người uể oải buồn ngủ, Cúc Tịnh Y ở trong lồng ngực tôi rầu rĩ nói một câu : "Nói đi, ngày hôm nay em làm chuyện xấu xa gì? "

Tôi ngây ngốc.

Bởi vì tôi vội vã ngủ mà đem đèn tắt đi, trong phòng một màu đen kịt, tôi cũng có thể cảm giác được Cúc Tịnh Y ở ngay trong ngực của tôi mà cũng không thấy rõ vẻ mặt Cúc Tịnh Y như thế nào.

"Không làm chuyện xấu, nhưng có nghĩ đến một số việc. " Tôi khe khẽ thở dài, không biết nên mở miệng với nàng như thế nào .

Cúc Tịnh Y hơi tránh khỏi cái ôm của tôi, cho dù xung quanh đen kịt một màu tôi cũng có thể cảm giác được lúc này Cúc Tịnh Y đang chăm chú nhìn vào đôi mắt của mình.

Tôi cuối cùng vẫn nói với nàng, mặc dù nói năng có chút lộn xộn nhưng nàng vẫn nghe hiểu ý tứ của tôi.

Đúng, tôi đang suy nghĩ về tương lai của chúng tôi, cũng chuẩn bị kế cho hoạch tương lai của chúng tôi, tôi nghĩ, Cúc Tịnh Y nhất định sẽ khen tôi, nàng nhất định sẽ không còn cảm thấy tôi còn là một đứa trẻ, bởi vì Cúc Tịnh Y luôn gọi tôi là 'đứa nhỏ hư hỏng.'

Rõ ràng nàng chỉ hơn tôi có 6 tuổi, vậy thì thế nào, tôi tốt xấu cũng sắp trở thành sinh viên đại học, hàng ngũ người tốt không phải sao?

Thế nhưng phản ứng của Cúc Tịnh Y đúng là đã ngoài dự liệu của tôi, nàng dĩ nhiên nghe xong tôi nói sau đó lại cười?

Tôi bất mãn mân mê miệng : "Cười cái gì ! "

Nàng cười đưa tay nàng chọc chọc gò má tôi nói "Em thật thật gây cười, mà. "

"A? Em rất nghiêm túc đó. "  mặc kệ đèn không bật nàng không nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của tôi, tôi nói.

Nàng cũng cảm giác được tôi nghiêm túc, nhưng vẫn cười cợt nói : "Nghiêm khắc như vậy sao."

"'Nghiêm khắc', cái từ hình dung gì vậy. " Tôi ghét bỏ nói.

"Đúng vậy cảm giác rất nghiêm túc mà, ai dà! " nàng đẩy tôi một hồi.

"Nghiêm túc là nghiêm túc, còn nghiêm khắc là nghiêm khắc, thật thiệt thòi khi chị là Ngữ Văn lão sư. " Tôi lườm một cái.

"Dừng! Vậy thì thế nào, được rồi, bây giờ em ngủ nhanh lên một chút cho chị đừng nghĩ nhiều như thế. " Cúc Tịnh Y lại giơ tay vỗ vỗ đầu tôi.

"Em làm sao mà ngủ nhanh như vậy, cùng chị nói mà chị lại không cho em đáp lại một câu sao?" Tôi nói

"Em còn muốn chị đáp lại cái gì? Cùng em quấn lấy nhau? Sau đó ngày mai em nghe giảng bài mà không có tinh thần sau đó chị đi học cũng không tinh thần sao? Chị vẫn không có ngốc đến trình độ đó được không? " nàng nói.

Đúng là có một ít đạo lý, nhưng tôi vẫn suy nghĩ chuyện này, hừ một tiếng.

"Được rồi được rồi, em cũng đừng nghĩ nhiều như thế, chị đáp ứng em, em muốn thi cái gì thì thi cái đó, muốn đi đâu thì đi đó, bất luận em lựa chọn đi đâu chị đều sẽ từ chức cùng em đi. " tuy rằng không nhìn thấy thần thái nàng lúc này, thế nhưng nghe ngữ khí của nàng tôi cũng hiểu được, nàng là rất nghiêm túc nói ra đoạn lời này.

Tôi chỉ cảm thấy đặc biệt thỏa mãn, cảm thấy vui vẻ tức thì ôm lấy nàng sau đó nàng suýt chút nữa chết ngạt ở trên giường.

"...."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play