"Cúc lão sư, tại sao Triệu Gia Mẫn cậu ấy luôn cùng cô đến trường học vậy ? "

"Đúng vậy, em vừa còn nhìn thấy cậu ấy từ trên xe cô đi xuống đó. "

"Hai người các cô có quan hệ gì vậy? Thân thích sao? "

Trường học thật vất vả tổ chức một lần ngoại khóa đều bị đám người kia đem phá hỏng.

Lần này địa điểm ở vùng ngoại ô hẻo lánh thế nhưng có một công viên rất đẹp, Triệu Gia Mẫn với Cúc Tịnh Y vừa mới ngồi xuống... Các bạn học đem Triệu Gia mẫn xô đẩy ra sau, Triệu Gia Mẫn nhìn đám người kia, vái lạy ! Đây là bạn gái của tôi có được chưa !

Hít sâu một hơi tự nói với mình không nên tức giận.

Mỉm cười đẩy ra ngồi lại bên Cúc Tịnh Y lại nghe được câu hỏi như vậy... Hiếu kỳ nổi lên lùi qua một bên xem Cúc Tịnh Y làm sao trả lời.

Cúc Tịnh Y vẫn cười, không nhanh không chậm mở miệng nói : "Cô nói cho các em biết, các em không được nói ra ngoài. "

Các bạn học vừa nghe, cao hứng đến gần xin thề tuyệt đối không nói.

Cúc Tịnh Y nhíu nhíu mày nói "Em ấy là con gái của cô. "

Các bạn học một tràng thốt lên sau lại một mặt ghét bỏ "Hứ " một tiếng.

"Lão sư, khẳng định mới hai mươi mấy, làm sao có khả năng chứ. " Viên Vũ Trinh chen vào nói.

Cúc Tịnh Y cúi đầu cười cười không lên tiếng, Triệu Gia Mẫn vừa thấy, lập tức phối hợp chen vào ôm lấy tay Cúc Tịnh Y nói "Mẹ, tối nay ăn cái gì vậy? "

Thân mình Cúc Tịnh Y cảm thấy bị dọa đến chấn động, sau đó khó mà tin nổi nhìn Triệu Gia Mẫn, thấp giọng nói: "Em làm gì thế. "

Triệu Gia Mẫn nháy mắt mấy cái với nàng : "Phối hợp với chị. "

Cúc Tịnh Y lườm một cái sau đó đẩy đầu Triệu Gia Mẫn ra: "Chỉ có biết ăn thôi. "

Triệu Gia Mẫn lại mếu máo "Ngược lại thì có, chị cũng sẽ không nấu cơm, đều là em nấu, cái kia, tối hôm nay không ăn cơm, đi ăn thịt nướng đi. "

"Không có tiền. " nàng nói.

Đột nhiên, Viên Vũ Trinh lại xen mồm : "Cúc lão sư, cô không biết nấu cơm sao? Gia Mẫn con gái cô cũng rất giống cô đó ... "

Triệu Gia Mẫn trừng cậu ta một chút sau bất mãn mở miệng : "Ai nói mình là con gái cô ấy ? Cúc Tịnh Y là ... "

Vạt áo bị kéo kéo.

Triệu Gia Mẫn quay đầu lại, Cúc Tịnh Y nhìn nàng lắc lắc đầu.

Nhất thời ánh mắt ảm đạm đi, đáy lòng cũng đột nhiên chìm xuống, sau đó nở nụ cười với nàng đổi giọng nói : "Cô ấy là chị họ mình, cô ấy có họ với mẹ mình. "

Xa xa nơi ngoại quốc Mạc mama hắt hơi một cái, Đới Manh thấy vậy vội vã vỗ vỗ lưng nàng  "Làm sao vậy? Cảm mạo? "

"Không có không có, nhất định có người mắng tôi. " Mạc Hàn nói.

Thật vất vả, bạn học đều tản ra đi chơi, Cúc Tịnh Y và Triệu Gia Mẫn ngồi dưới gốc cây lớn, Triệu Gia Mẫn cầm khoai tây chiên ăn, Cúc Tịnh Y nửa dựa vào cây xem điện thoại.

Một lúc lâu, không khí vẫn tĩnh lặng như thế.

Đột nhiên, Cúc Tịnh Y không nhịn được ngẩng đầu nhìn Triệu Gia Mẫn, ôn nhu nói "Triệu Gia Mẫn, chị vừa... "

Lời còn chưa nói hết, Triệu Gia Mẫn cũng cười ngẩng đầu đánh gãy lời nói Cúc Tịnh Y : "Được rồi được rồi, không nói, em hiểu rồi, em hiểu rồi chị không thèm để ý chuyện này sẽ lộ ra ánh sáng, thế nhưng công tác lão sư của chị sẽ không chịu nổi dằn vặt đâu. "

Cúc Tịnh Y nhìn Triệu Gia Mẫn cực kỳ lâu mới mở miệng : "Không phải, chị là sợ em kích động mà nói ra, sau đó mọi người nhất định sẽ nghị luận bàn tán, nhiều lời đồn đãi chuyện nhảm như vậy ảnh hưởng đến em, em chịu được không? Công việc của chị, chị không sợ, em đúng là, nếu như trường học biết em đang ở lớp 12 thời điểm mấu chốt như vậy mà làm khó dễ em thì làm sao bây giờ? "

Triệu Gia Mẫn nghe xong, yên lặng nhìn Cúc Tịnh Y không chen miệng vào được, trước mình đều cho là Cúc Tịnh Y không dám nói là bởi vì nàng cảm thấy việc này ảnh hưởng tới công việc, nguyên lai... Nàng đều là vì mình sao...

"Em cũng không sợ. " Triệu Gia Mẫn nở nụ cười.

Cúc Tịnh Y cũng cười theo, đưa tay vò vò đầu Triệu Gia Mẫn : "Vậy chúng ta cứ thuận theo tự nhiên đi, các bạn học nếu như phát hiện thì để cho bọn họ nói, chúng ta sẽ thừa nhận, không muốn dồn nén tâm trí mà giấu diếm, việc này quá mệt mỏi rồi, chị không chịu được nữa. "

Triệu Gia Mẫn gật đầu: "Vậy chúng ta buổi tối ăn thịt nướng sao? "

"Không có tiền. "

"Cúc mà sẽ không có tiền? "

"Cúc cũng không nuôi nổi loại như em có thể ăn khỏe như heo. "

"Thôi được... Em mời? "

"Tốt như vậy? "

"Gọi em Triệu tổng đi, mau lên, em bao dưỡng chị. "

"Vậy chúng ta về nhà ăn đi, chị đun nước cho em uống. "

"Em không muốn! "

"..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play