Một chiếc xe bò dừng ở trước cửa lớn Tào gia, người đánh xe tới là Tào Cương, phu lang của Tôn Bạch Liên, khi trở về nhà Bạch Liên có nhờ phu lang qua hỗ trợ, bằng không lấy một nhà Tào tứ lang bây giờ, một người tàn tật, một tiểu hài tử, dư lại Kỳ Vãn Phong lại đang mang thai, sức lực cũng có hạn, sợ là rất khó khăn.
Tào Cương vừa mới đi tới cửa lớn Tào gia, chỉ là nhàn nhạt nhìn qua những người có mặt ở trong viện, liền cho người ta cảm giác không giận mà uy, xoay người liền đi qua hướng phòng cả nhà Tào tứ lang đang ở.
Những người đứng trong viện nhìn Tào Cương không coi ai ra gì mà đi qua bọn họ một tiếng cũng không dám nói ra, Trần Châu đứng ở cửa phòng Kỳ Vãn Phong, giống như là sợ bọn họ lấy đi cái gì từ nhà bọn họ. Tào a cha hôm nay không có ra đồng, cúi đầu ngồi ở nhà chính một ngụm một ngụm mà hút thuốc.
"Phu lang nhà Bạch Liên, phiền toái ngươi đi một chuyến." Kỳ Vãn Phong đối với Tào Cương cũng không xa lạ, hán tử này tuy trầm mặc ít nói nhưng đỗi xử với phu lang nhà mình rất tốt, cho nên sau khi Tôn Bạch Liên gả cho Tào Cương mới có thể thoải mái như vậy.
Sinh hoạt của bạn trải qua tốt, Kỳ Vãn Phong cũng thấy vui thay cho bạn mình.
"Không khách khí." Tào Cương vừa mới vào nhà nhìn thoáng qua, trên mặt cũng không có biểu tình gì:"Đồ vật đều đã thu thập xong rồi sao?"
"Đều đã thu thập xong." Kỳ Vãn Phong gật đầu, kỳ thật cũng không có đồ vật gì nhiều để mang đi, trong phòng có ít đồ vật nào liền thu dọn một chút, cũng không có thêm cái gì.
An An sợ hãi mà hô một tiếng:"Bá bá."
Tào Cương đưa bàn tay to đặt trên đầu An An sờ soạng một phen, trong mắt là ôn nhu không dễ phát hiện:"Xe bò để ở ngoài cửa, chúng ta mang đồ vật mang lên đi."
"Hảo." Kỳ Vãn Phong vỗ hài tử bên chân, biết đứa nhỏ hôm nay bị dọa sợ rồi, vẫn luôn dính lấy cậu không bỏ:"An An giúp a mỗ dọn đồ vật đến xe bò được sao?"
"Vâng, An An cũng làm việc." An An vẫn luôn là một hài tử thật ngoan ngoãn, nhìn thấy a mỗ kêu mình hỗ trợ còn thật vui vẻ. Mà Tào Hướng Nam ngồi ở trên giường trong phòng, y hiện tại chân cẳng không tiện, việc gì cũng không thể giúp, trong lòng có chút uể oải, cảm thấy chính mình như một phế nhân.
Ngay khi Tào Cương vừa mới bước vào, y liền lục lọi trong trí nhớ nguyên chủ một ít tin tức Kỳ Vãn Phong nhà y cùng Tôn Bạch Liên là bằng hữu, Tào Cương qua hỗ trợ cũng là xem trên mặt mũi Kỳ Vãn Phong, tuyệt đối không phải là vì Tào Hướng Nam. Ánh mắt đầu tiên của người ta đối với Tào Cương là người nam nhân này có bề ngoài cương ngạnh, vẻ mặt nghiêm túc ít nói cười. Nhưng y biết loại người có vẻ ngoài người sống chớ tới gần bày kỳ thật rất dễ ở chung, trên thực tế người nam nhân như vậy mới là một hán tử tốt.
Trong ấn tượng, y và Tào Cương cũng không hay giao tiếp, Tào Cương năm năm trước mới quay về Tào gia thôn, năm đó song thân hắn đều đã qua đời, hắn qua ở với đại bá, trong một lần triều đình trưng binh bị đại bá đẩy ra thay thế đường ca đi nhập ngũ, vừa đi chính là mười năm, khi tất cả mọi người đều cho rằng hắn đã chết trên chiến trường thì năm năm trước hắn quay lại, nghe nói còn mang về không ít tiền. Đại bá sao hắn còn muốn an bài cho hắn một mối hôn nhân, thận tiện muốn từ trên người hắn kiếm được một chỗ tốt. Đáng tiếc, Tào Cương bây giờ đã không còn là đứa bé dễ bị khi dễ năm xưa, cuối cùng đem cả nhà đại bá đều thu thập, đem các đất đai bị đại bá chiếm đoạt cầm trở về. Bởi vậy người này ở trong thôn thanh danh không tốt, không ai nguyện ý để ca nhi của mình gả cho hắn, huống hồ thời điểm hắn trở về tuổi cũng đã lớn. Nhưng cũng chính vào lúc ấy Tôn Bạch Liên liếc mắt một cái liền nhìn trúng hán tử này, không màng người nhà cản trở cũng muốn gả cho hắn, cuối cùng sự thật chứng minh, sự lựa chọn của Bạch Liên là chính xác.
Nguyên chủ trước kia không thích Tào Cương, cũng giống với nhiều người trong thôn, cảm thấy Tào Cương không hiếu thuận cùng không màng đến tình thân, là một người vô tình vô nghĩa. Nhưng y là người đến từ thế kỷ 21 lại tương phản, y cực kỳ thưởng thức người như Tào Cương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT