Đường Uông không đi tìm Điền Lam ngay mà đến thẳng văn phòng chủ nhiệm khoa để xác nhận lại với thầy, sau đó mới biết rằng Điền Lam khi ấy thật sự có dùng đến bút. Cậu không chắc Tiết Hoằng Bác có là đồng lõa nhúng tay vào hay không, nhưng Đường Uông vẫn sẽ tính sổ chuyện này lên người gã.
Liêu Nguyên Tân vừa rửa tay xong, lúc bước ra khỏi nhà vệ sinh thì trông thấy Đường Uông từ tít đằng xa, thế là vội vàng chạy tới chỗ cậu, vẫy tay gọi í ới: "Đường Uông ới, mình đi học chung đi!"
Còn chưa nói dứt câu, Đường Uông đã đi lướt ngang qua người cậu chàng, đến khi Liêu Nguyên Tân ngoảnh lại nhìn thì chỉ còn thấy vạt áo bị tốc lên theo từng nhịp.
Trong phòng ký túc xá, Hạ Miểu Miểu đang ngồi xếp bằng trên giường Tiêu Kỳ Vọng, hai người ngồi đối mặt với nhau, Hạ Miểu Miểu cầm dao cạo tỉa lại lông mày cho bạn mình.
Cửa phòng thình lình mở toang, tiếp đó, có ai đó mạnh tay dập cửa gây ra tiếng "Đùng" thật to.
Hạ Miểu Miểu bị giật mình, run tay xén hư luôn chân mày của Tiêu Kỳ Vọng.
"Aaa, Đường Uông!! Cậu trả chân mày lại cho mình!"
Đường Uông chân thành nói xin lỗi, nhưng bất cứ ai cũng nghe ra được sự giận dữ bị kìm nén qua ngữ khí của cậu vào giờ phút này.
Tiêu Kỳ Vọng kéo ống tay áo Hạ Miểu Miểu, nói:
"Không sao đâu, mình tin là cậu sửa được."
"Không biết tên nào chọc Đường Đường giận đến vậy nữa." Hạ Miểu Miểu thầm lầu bầu, vừa sầu não trong lòng vì không biết phải "chữa cháy" cho chân mày của Tiêu Kỳ Vọng ra sao.
"Trời đất ơi!!! Các cậu mau lên forum mà xem! Xảy ra chuyện lớn rồi!" Theo sau tiếng mở cửa là chất giọng oang oang của Chung Thân, cậu ta chạy xồng xộc vào trong phòng, tay giơ cao điện thoại, lại một tiếng "Đùng" nữa vang lên.
Hạ Miểu Miểu tiếp tục sẩy tay, chân mày của Tiêu Kỳ Vọng cũng xem như xong.
"Không sửa nữa, mỗi ngày mình sẽ dậy vẽ chân mày cho cậu vậy."
Chung Thân không mảy may hay biết trong phòng đã xảy ra chuyện gì, chỉ lo hớt hải giơ điện thoại ra cho các bạn cùng xem.
"Forum bị hack rồi, không ai đăng bài được luôn, trường mình đang tìm đại thần công nghệ thông tin khôi phục dữ liệu đó."
Đường Uông đang ngồi ở bàn của mình, Chung Thân bèn kéo ghế lại ngồi với cậu.
Từ khi thành lập trường tới nay, Nam Hoa chưa từng xảy ra chuyện forum bị hack, Đường Uông vừa nghe tin thì lập tức lấy điện thoại vào forum kiểm chứng, quả nhiên tất cả bài viết đều đã bị xóa sạch. Đọc tiếp tại WP.
"Có mấy người suốt ngày cứ lên forum bịa chuyện đặt điều, biết đâu chừng vị nào máu mặt nổi cơn thịnh nộ rồi tìm người hack đấy." Hạ Miểu Miểu loay hoay chọn bút kẻ để vớt vát lại cặp chân mày của Tiêu Kỳ Vọng.
Nhà trường vốn cũng chẳng buồn quản lý forum Nam Hoa, vì lẽ đó mà bài viết hóng chuyện nhan nhản khắp nơi. Có lần, một nam sinh viên ngành Kiến trúc công trình vì bất mãn rớt môn nên đã bịa chuyện giảng viên của họ dan díu với nam sinh viên trên forum. Phải mãi sau đó một tuần, bên phía nhà trường mới phát hiện và làm sáng tỏ cũng như xử lý người tung tin đồn sai sự thật.
"Bị xóa hết cũng đỡ, như vậy thì những bài viết bịa chuyện về Đường Đường của chúng ta cũng sẽ không còn nữa." Chung Thân cười bả lả, thỉnh thoảng lại refresh forum một lần.
Đường Uông thấy cậu ta nói có lý, tâm trạng đang không mấy vui vẻ bỗng chốc khoan khoái đi ít nhiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT