Chương 7: Ta đây muốn làm bà mai mối (1)
Một lúc sau, hoàng thượng cùng hoàng hậu đến, tất cả mọi quỳ xuống thi lễ sau khi an tọa hoàng thượng (Hoa Đào Vương) bắt đầu mởgiọng "Chắc mọi người hiểu lý do mà đến đây chứ?"
"Vâng!" tiếng hô thống nhất đồng thanh vang lên.
"Được! Mong mọi người có thể vui đùa thoải, yến tiệc vui vẻ!"
"Vâng!"
Phút chốc, yên tĩnh bắt đầu náo nhiệt trở lại. Một bên kia Hoa Kim Chi khi thấy hai người họ đến liền lập tiến hành kế hoạch thu hút Mạnh Thi, nàng sai người tìm đàn rồi tiếp bước tiến lên trước mặt họ.
"Phụ hoàng, mẩu hậu, Chi nhi xin được mạn phép dâng hiến khúc nhạc góp vui ạ!" Hoa Kim Chi thi lễ rồi chớp chớpmắt đáng yêu cười.
"Ân!" Hoa Đào Vương phất tay bảo "Diễn".
Tang! Tang! Tang!
Khúc nhạc dạo đầu vanglên liền thu hút rất nhiều người chú ý, yên lặng, lắng nghe tiếng đàn ngân vang trong suốt như dòng nước nhỏ chảy. Nhẹ nhàng mà yểu điệu, lãng mạn mà chân thành. . .
"Hảo!" tiếng vỗ tay trờisấm vang lên.
"Đa tạ!" Hoa Kim Chi thi lễcầm đàn lên, hướng Mạnh Thi xem xét hắn. Mạnh Thi mỉm cười vỗ tay, ôi, Hoa Kim Chi phút chốc nóng rực người đỏ mặt lên. Kế hoạch bước đầu tiên đã thànhcông. (hửm? Kế hoạch?)
"Mạnh Thi vương gia, ngài thấy khúc nhạc này như thế nào?" Hoa Kim Chi nôn nóng bước đến gần Mạnh Thi.
"Chi nhi!" Hoàng hậu Hà Thương Như nhíu mày bất mãn.
"Ân, rất tuyệt!" Mạnh Thi xòe quạt phẩy phẩy nói "Nhưng vẫn còn 1 chút sai sót. . ."
"Vâng, ta sẽ sửa. . ." tốt quá, Hoa Kim Chi tronglòng vui sướng nhìn Mạnh Thi.
"Khụ khụ, Chi nhi, con đàn rất hảo!" Hoa Đào Vương thấy không ổn khiHoa Kim Chi tiếp cận MạnhThi.
"Ân, phụ hoàng!" Tuy là bất mãn việc phụ hoàng đuổi mình xa Mạnh Thi nhưng Hoa Kim Chi vẫn thi lễ lui sang 1 bên, nhẩm lại tính bước kế tiếp.
Ồn ào lại tiếp tục!
"Hương huynh mời!" MạnhThi đưa rượu lên.
"Hảo, mời!" Hoa Mạt Hương cạn chén.
"Đại ca, hảo tửu lượng!"Hoa Mẫu Đơn lấy chén rượu trên bàn uống ngay, ừm, rất ngọt. . .
"Con gái con đứa uống rược làm cái quái gì?" Thư đồng Dương Hi khẽ nói nhỏ.
"Hửm? Ngươi nói gì? Bộ trên đời có cái luật cấm nữ nhâm uống rượu à?" Nguyệt Ái tiến đến quát Dương Hi.
"Ngươi quát cái gì?"
"Cái gì là cái gì?"
Nguyệt Ái và Dương Hi cả hai khôn chịu thua nhau nên cứ đấu võ mồm làm mọi người 1 trận cười.
"Tam công chúa giá lâm!"
Trước mặt mọi người làm 1 thiếu nữ hồng y tuyết liên, búi tóc dài cài hoa hồng đỏ, làn da trắng hồng mềm mại, môiđào mỏng đỏ, duyên dáng cất bước. Trên tay thiếu nữ cầm 1 quyển sách do nàng viết, vâng, đó chính là kịch bản mai mối hôm qua vắtóc viết mà ra.
"Tiên nhi ngoan a, đến đây nào!" Hà hoàng hậu vươn đôi tay ôm lấy Hoa Thủy Tiên vào lòng.
"Đáng ghét!" Hoa Kim Chi khẽ nói nhỏ đủ mình nàng nghe thầm nghĩ: Hừ, từ nhỏ cho đến lớnkhông lần nào mẩu thân ôm mình vào lòng. . .
Nói rồi hướng Ngọc Lan quý phi đang an tọa bên Hoa Đào Vương, cảm thấy thật cô đơn thiếu vắng, mẩu thân, con cũng muốn được mẩu thân ôm vào lòng.
"Tiên nhi, muốn làm cái gì nào?" Hoa Đào Vươngôn nhu mỉm cười nhìn nàng, đứa con gái ngốc này thật là.
"Phụ hoàng, con cũng muốn góp vui như nhị tỷ!" Hoa Thủy Tiên chỉ về Hoa Kim Chi lòng hứng hở vui sướng.
"Ân, nói đi. . ."
"Hi hi, Tiên nhi muốn làm bà~mai~mối~kết duyên cho mọi người!"