*Đồng nhân: tác phẩm được viết lại với bối cảnh, nhân vật từ các tác phẩm nổi tiếng sẵn có hoặc người nổi tiếng ngoài đời thực.

Không có gì bất ngờ, Lục Già lại bị đuổi ra.

Chu Nhiêu mới vừa trở lại đoàn phim mới biết tin Hứa Ấn cũng bị cảm mạo phát sốt phải về khách sạn nghỉ ngơi, nếu không phải hôm đó cô chưa từng tiếp xúc với Hứa Ấn, cô thật sự sẽ cho rằng Hứa Ấn bị mình lây bệnh, bây giờ xem ra hẳn là do buổi quay đêm hôm đó.

Bởi vì nhóm diễn viên chính liên tục bị cảm sốt xin nghỉ, tiến độ quay lần nữa bị đình trệ, kỳ nghỉ Tết âm lịch ban đầu đã phải hủy bỏ, đoàn phim "Hung án truy kích" bôn ba khắp nơi quay ngoại cảnh.

Trong khoảng thời gian này Chu Nhiêu cũng chưa từng gặp lại Lục Già, ngay cả tin Lục Già trở về cũng phải mất một khoảng thời gian mới biết, càng đừng nói nhận điện thoại.

Cô bận đến không có thời gian mở điện thoại, mới vừa xem được một tin tức nói không chừng phải vội vàng diễn tiếp hoặc vội vàng ăn cơm, chờ khi kết thúc công việc chỉ đáp một câu vừa ngả đầu đã ngủ mất.

Sau gần một tháng, Chu Nhiêu đã gầy đi không ít.

Ngày ba mươi, đoàn phim rốt cuộc cũng đuổi kịp tiến độ quay chụp ban đầu. Thấy vậy, tổ sản xuất và đạo diễn Khâu thương lượng, quyết định cho cả đoàn nghỉ ngơi nửa ngày.

Sau khi quay xong phân cảnh buổi sáng, trong số hai diễn viên nữ duy nhất trong đoàn, Hứa Ấn vừa xong đã ngựa không ngừng vó đến sân bay chuẩn bị đáp máy bay về nhà, cô ấy vội vàng về đón năm mới cùng con mình.

Vì để bắt kịp tiến độ, Chu Nhiêu đã nói trước với cha mẹ năm nay không thể về nhà mừng năm mới, vợ chồng Chu thị đã sớm về quê chơi. Huống chi chỉ có thời gian nửa ngày, so với ngồi máy bay chạy tới chạy lui, cô tình nguyện quay về khách sạn ngủ một ngày cho đã.

Người trong đoàn phim đang ăn cơm trưa, xem như là bữa cơm tất niên.

Chu Nhiên sợ bản thân béo lên, kiềm chế không ăn nhiều lắm, chỉ ăn vài miếng tượng trưng trước khi rời đoàn.

Cô thật sự sợ bản thân sẽ không khống chế được mà ăn quá nhiều, vậy thật sự rất đáng sợ.

Thật ra không phải vì cô sợ béo, mà là cô không thể khiến cho "Tạ Đồ Nhã" trong phim lúc béo lúc gầy được.

Nếu là Chu Nhiêu trước đây đương nhiên không thể cho đi nhanh như vậy, nhưng lần này mọi người trong đoàn đã chứng kiến cô và Lục Già dính nhau thế nào. Những lúc còn quay trong thành phố hầu như mỗi ngày Lục Già đều theo sau cô, bây giờ đôi trẻ đã gần một tháng chưa gặp mặt, khó khăn lắm mới có nửa ngày hẹn hò, sao bọn họ có thể ngăn cản đây?

Trước nụ cười ngầm hiểu của mọi người, Chu Nhiêu mỉm cười rời phim trường, nhanh chóng chạy về khách sạn.

Trương Uyển cũng không về nhà mừng năm mới, sau khi được phát một phong bao lì xì lười biếng làm ổ trên sofa gọi video cùng bạn trai, khiến cho phòng khách ngập tràn hương vị ngọt ngào.

Chu Nhiêu chỉ nghe hai câu đã bỏ chạy vào phòng ngủ, định xem video và đọc tiểu thuyết một lát.

Mới vừa lướt siêu thoại* của mình, Chu Nhiêu nhìn thấy một chủ đề tên là #Lục Chu song hậu#

*Siêu thoại: một tính năng của Weibo, nơi những người có cùng thần tượng sẽ kết nối với nhau, đăng tin, tương tác, bình luận,... trong môi trường này, người hâm mộ có thể giao lưu với thần tượng của mình.

Nguồn: https://baike.baidu.com/item/%E8%B6%85%E8%AF%9D/7271431

Này ... không phải là hệ liệt* đồng văn của cô và Lục Già chứ?

*Hệ liệt: một bộ truyện có nhiều quyển, các nhân vật có mối liên hệ với nhau hoặc bối cảnh truyện giống nhau.

Cô sợ tới mức run tay, không cẩn thận ấn mở chủ đề.

Đầu trang Weibo là một đoạn video được cắt ghép biên tập tên là "Tầm yêu", Weibo này có 20 vạn lượt thích và 7 vạn lượt bình luận —

"Bối cảnh video: Tô Tam Nương (Lục Già) khi còn bé gặp phải bọn trộm cướp, xà yêu Liễu Giảo (Chu Nhiêu) được Nữ Oa lệnh xuống núi họa quốc diệt Sở, lúc ra tay cứu giúp trùng hợp bại lộ chân thân. Vì tìm kiếm ân nhân, Tô Tam Nương tìm xung quanh nơi xà yêu rơi xuống, mãi đến đại điển cả nước, quý phi Liễu Giao cùng quốc vương Sở quốc nhận triều bái vạn ân, cuối cùng Tô Tam Nương cũng nhìn thấy ân nhân ......"

"Nguồn tư liệu biên tập: Chu Nhiêu "Tân Tùy truyện", "Tiên ma biến", Lục Già "Tô Tam Nương, "Bạch xà", BGM (nhạc nền): Tháng bảy - Cung Thì Duyệt"

Chu Nhiêu rối rắm một giây, vẫn ấn mở video.

......

Bốn phút ba mươi giây sau, cô ấn phát lại.

Lại bốn phút ba mươi giây nữa, cô lại ấn phát lại.

Đây là tay kéo thần tiên nào thế!

Rõ ràng là từ những đoạn phim trong các bộ phim truyền hình điện ảnh có nội dung khác nhau được biên tập chắp vá với nhau, lại hài hòa cứ như là trailer một bộ phim, âm thanh cũng được xử lý rất tinh vi.

Chu Nhiêu vội chuyển tài khoản ấn like video này, không còn kháng cự với hệ liệt đồng nhân như mới vừa nãy.

Liên tục lướt xem sáu video đồng nhân Lục Chu, cô hoàn toàn mở ra cánh cửa về thế giới mới, khó trách đề tài này hot như vậy, đến chính chủ còn muốn ăn!

Xem xong hết video, Chu Nhiêu cũng phân biệt ý nghĩa của các cụm từ, Tô Liễu/Liễu Tô, Thời Ninh/Ninh Thời, Thẩm Cố/Cố Thẩm* đều ghép từ những vai diễn các cô từng diễn qua, đây là ba cặp được yêu thích nhất trong số ba nhóm, trong đó còn có các nhóm cp Tô Thời, Thời Cố.

*Ghép từ tên các vai diễn của hai người, theo thứ tự thì tên người xếp trước sẽ là công.

Bản thân Chu Nhiêu thích nhất là cp "Liễu Tô", dù sao cũng là tác phẩm lớn.

Đang hăng hái lướt chủ đề, màn hình bỗng hiện lên tin nhắn của Lục Già gửi tới:

"Lục ngốc: Nhiêu Nhiêu hôm nay cậu nghỉ phải không? Hôm nay là ba mươi Tết đó!"

Chu Nhiêu nhìn lướt liền quét tin nhắn lên, khó khăn lắm mới được nửa ngày nghỉ, xem video trước rồi nói sau.

Mới vừa quét tin nhắn lên, trang chủ cũng bị kéo lên, Chu Nhiêu ấn vào trang chủ điện thoại, lại không cẩn thận ấn vào một bài đăng Weibo ---

"Ganh đua cao thấp" (PWP* một chương hoàn)

Một chương hoàn?

Đoản văn à?

Còn chưa xem qua truyện đồng nhân, nhớ đến video đồng nhân vừa rồi, Chu Nhiêu quyết định xem thử đoản văn này.

Hai giây sau, cô khiếp sợ trừng to mắt, nửa phút sau, mặt cô hoàn toàn đỏ.

Chu Nhiêu thất kinh khóa màn hình điện thoại ném sang một bên, sao lại có người đăng H văn** lên Weibo thế này?

*PWP (Plot, What Plot?): thể loại truyện không có cốt truyện, chỉ toàn cảnh nhạy cảm.

**H văn: truyện có cảnh 18+.

Cái đống lộn xộn này là gì vậy?

Cô theo bản năng che mặt, hai má nóng đến kinh người.

Những từ ngữ trong truyện không ngừng hiện lên trong đầu cô, cô càng muốn quên, những câu ấy lại càng hiện rõ.

Chu Nhiêu mạnh mẽ lắc đầu, không ngừng tẩy sạch não ---

Những thứ này dù cho bản thân có nghĩ ra, nhưng nhìn thấy người khác viết ra không khỏi cảm thấy thẹn.

Nếu người này chỉ viết H văn về Liễu Tô cp, phản ứng của cô cũng sẽ không lớn như vậy, ai ngờ người này lại viết Lục Chu?

Khoan đã, Lục Chu?

Chu Nhiêu mở khóa điện thoại thoát khỏi toàn màn hình, định thả cảm xúc chà đạp, lại phát hiện bài Weibo này chỉ có thể thả like.

Cô giận dữ gõ xuống một hàng bình luận.

"Chu Nhiêu sao lại là thụ? Lục ngốc vậy mà lại muốn làm công?"

Đang định gửi đi, màn hình lại hiện ra tin nhắn Wechat từ Lục Già:

"Lục ngốc: Không phải cậu được nghỉ nửa ngày sao? Vì sao không để ý mình, không phải cậu đang ngủ trưa chứ"

......

Quên đi, tùy bọn họ viết vậy, sau này vẫn đừng nên lướt loạn những chủ đề này, lỡ đâu nhìn thấy cái gì không thể nhìn, vậy chỉ có thể tự trách bản thân.

Chu Nhiêu xóa từng chữ một, thoát Weibo, bên kia Lục Già còn đang liên tục nhắn đến:

Lục ngốc: Chúng ta đã 27 ngày không gặp rồi, chẳng lẽ cậu không nhớ mình sao?

Lục ngốc: Vậy cậu nghỉ ngơi cho tốt nhé, chờ khi cậu tỉnh thì chúng ta gọi video đi, mình siêu nhớ cậu/hôn hôn

Lục ngốc: [hình ảnh]

Lục ngốc: [hình ảnh]

Chu Nhiêu nhìn những tin nhắn liên tục không ngừng oanh tạc có chút không nói nên lời, cô không ấn mở Wechat, lỡ đâu không cẩn thận để Lục Già nhìn thấy "đối phương đang nhập", vậy chẳng phải cô phải gọi video với Lục Già sao?

Không phải cô sợ gọi video với Lục Già, nhưng bây giờ mặt cô đang đỏ như quỷ thế này có thể gặp người ư?

Chu Nhiêu quyết định bỏ qua tin nhắn của Lục Già, ghé vào trên giường vờ như bản thân đang thực sự ngủ trưa.

Nếu không hay là chơi trò chơi nhỉ?

Không đợi cô ấn mở trò chơi, một thông báo Weibo hiện lên ---

"[Tề Hạc Khanh từ chức chủ tịch Giải trí Nguyệt Tinh] Tám giờ sáng ngày 2 tháng 2 năm 2019, nguyên chủ tịch Giải trí Nguyệt Tinh Tề Hạc Khanh chính thức từ chức chủ tịch, Tề Hạc Khanh thu mua Giải trí Kim Điệp vào năm 1975 ......"

Chu Nhiêu sửng sốt, não chưa kịp phản ứng, tay đã ấn mở tin Weibo này.

Tài khoản Weibo này tập trung giải thích quá trình làm giàu của Tề Hạc Khanh năm đó, tiền thân của Giải trí Nguyệt Tinh là Giải trí Kim Điệp, thời điểm đó nhờ tổ chức dự án đào tạo ngôi sao mà trở nên nổi tiếng, nhưng cuối cùng do tài chính đứt gãy nên dự án đào tạo ngôi sao thất bại kết thúc. Lần thất bại này trực tiếp khiến cho Giải trí Kim Điệp không thể xoay vòng vốn được nữa, cuối cùng nhờ Tề Hạc Khanh ra mặt thu mua Giải trí Kim Điệp mới khiến nó không kết thúc quá thê thảm.

Chu Nhiêu đọc kỹ bài viết này, nửa phần đầu bài viết là quá khứ và hiện tại của Nguyệt Tinh, phần sau là lịch sử phấn đấu của Tề Hạc Khanh năm đó.

Trong đó biên tập có đùa rằng ông Tề có thể đạt đạt được thành tựu như hôm nay có liên quan mật thiết với sự ủng hộ của phu nhân Lục Văn Tuệ.

Lục Văn Tuệ là ai?

Lục Văn Tuệ nguyên là thành viên hội đồng quản trị kiêm giám đốc điều hành của Giải trí Thiên Đông.

Cho nên cuộc cạnh tranh giữa Thiên Đông và Nguyệt Tinh mấy năm trước hoàn toàn chính là vui đùa tình thú của đôi vợ chồng này.

Xem đến đây, Chu Nhiêu hoàn toàn mờ mịt.

Khó trách lúc ấy ông Tề lại nói Lục Già ghét bỏ công ty của ông, không ngờ là bởi vì Thiên Đông cũng là sản nghiệp nhà cậu ta.

Mà cái Lục Già gọi là "bọn họ trông rất nghiêm khắc" là bởi vì lịch trình công việc của cậu ta đều được bày ra dưới mắt vợ chồng Lục thị.

Chu Nhiêu chợt cảm thấy có thể bản thân không thật sự hiểu biết về Lục Già, cô và Lục Già quen biết lâu như vậy, nói một câu không khoa trương, non nửa cuộc đời của cô đều dây dưa cùng với Lục Già, cô lại không biết chút gì về việc trong nhà Lục Già.

Nếu khi trước không phải bởi vì cô giận dỗi mà báo danh làm nghệ sĩ Nguyệt Tinh, nói không chừng các cô sẽ thật sự không có điểm giao nhau.

Nói như vậy, đây xem như là cô chui đầu vào lưới?

Chu Nhiêu mới vừa loạn não một hồi đã thấy tin nhắn Wechat của Lục Già lại hiện ra trên màn hình ---

Lục ngốc: Cậu còn chưa tỉnh ngủ à?

Lục ngốc: Mình nhớ cậu

Chu Nhiêu bỏ điện thoại xuống chôn mình vào gối đầu, cô cảm thấy đầu có chút đau.

"Cốc cốc ---"

Có tiếng gõ cửa phòng, Chu Nhiêu mặt không biến sắc ngẩng đầu nhìn qua, Trương Uyển đang thò nửa đầu nhìn vào suýt nữa bị cô dọa mất.

"Ừm ... Nhiêu ca," Trương Uyển nuốt nước bọt, "Đại Manh đến đây thăm em, em có thể gặp anh ấy không?"

Chu Nhiêu xoay người ngồi dậy, nhướng đôi mày thanh tú, "Bạn trai em không về nhà mừng năm mới lại chạy tới đây gặp em?"

Vừa nghe lời này, Trương Uyển nở nụ cười vừa ngọt ngào vừa ngớ ngẩn, "Anh ấy nói với cha mẹ em ở ngoài không thể về nhà mừng năm mới nên anh ấy đến thăm em."

Chậc, mùi vị hôi chua của tình yêu sắp hun chết cô rồi.

Chu Nhiêu lạnh lùng nhìn cô ấy, "Được, đi đi, hôm nay em không cần trở lại đâu, ở cùng bạn trai em đi."

Trương Uyển cười hì hì, "Cảm ơn Nhiêu ca!"

Chu Nhiêu nhấc mi, "Nhanh đi đi, nhớ đóng cửa cẩn thận."

Trương Uyển làm động tác "OK", cười hì hì đóng cửa lại.

Chẳng bao lâu, Chu Nhiêu nghe thấy tiếng đóng cửa ngoài phòng, cô miễn cưỡng ngã vào trên chiếc giường lớn mềm mại thoải mái.

Haizz, bỗng nhiên có chút nhớ Lục ngốc.

Ghé vào giường thở dài, Chu Nhiêu nghiêng đầu phát ngốc một hồi, đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, cô có thể xem truyện đồng nhân Chu Lục mà!

Chu Nhiêu xoay người nằm trên giường, tìm kiếm "Chu Lục song hậu" trên Weibo, quả nhiên có siêu thoại này, nhiệt độ cũng tương đương với "Lục Chu".

Xem xong hai truyện ngắn, cảm giác quái dị khi thấy người khác phân tích mình của Chu Nhiêu hoàn toàn triệt tiêu sạch sẽ, thậm chí cô còn cảm thấy "Chu Lục song hậu" vô cùng ngọt ngào!

Cô lựa chọn bỏ qua tiêu đề có PWP và 18+, tập trung xem truyện ngắn, sau đó thăng cấp đến truyện vừa, phút chốc mê mẩn, ngay cả thời gian cũng quên mất.

Đến khi cô xem xong phiên ngoại một bộ truyện đồng nhân nhiều chương, mới nhận ra ngoài cửa sổ đã thưa thớt trăng sao, đèn trong phòng cũng chưa mở, tối tăm vô cùng.

Chẳng trách mắt khó chịu như vậy.

Chu Nhiêu đứng dậy định bật đèn, bỗng thấy khe cửa hiện lên một ánh sáng nhè nhẹ ---

Đèn phòng khách bật lên!

Không đợi cô sợ hãi, đã ngửi được một hương thơm ngon nồng nàn truyền đến từ phòng khách.

Ánh mắt Chu Nhiêu không khỏi sáng lên, không ngờ Uyển ngốc còn có lương tâm như vậy, ra ngoài hẹn hò còn nhớ mua thức ăn cho cô!

Chu Nhiêu bước nhanh đến mở cửa phòng, bóng tối đột ngột chuyển thành ánh sáng, ngọn đèn sáng ngời trong phòng khách khiến cô nhất thời không mở mắt được.

"Nhiêu Nhiêu cậu dậy rồi!"

Giọng nói quen thuộc biểu lộ thân phận của người tới.

Chu Nhiêu nheo mắt, nhìn thấy người vốn đang đợi tham gia tiệc giao thừa của một đài truyền hình nào đó, giờ phút này lại xuất hiện trong phòng khách sạn của cô, Lục Già, cô nhíu mày thật sâu.

"Không phải cậu phải tham gia tiệc giao thừa à?" Chu Nhiêu cau mày.

Không phải Lục Già gác công việc chạy tới tìm cô chứ?

Lục Già ngoan ngoãn trả lời: "Đúng vậy, nhưng bạn diễn của mình bị bệnh, nên tiết mục bị hủy bỏ."

Thấy Chu Nhiêu vẫn cau mày, Lục Già nôn nóng, "Nếu cậu muốn xem, mình có thể một mình hát cho cậu nghe!"

Bản tình ca đó cô luyện tập đã lâu, nếu có thể hát cho Nhiêu Nhiêu nghe sẽ rất tuyệt!

Dù Chu Nhiêu thích Lục Già đến đâu cũng sẽ không trái lương tâm khen Lục Già hát hay, cô chỉ cùng Lục Già đi KTV* một lần rồi không đi nữa, giọng hát Lục Già trời sinh có thể hủy diệt tất cả tưởng tượng tốt đẹp của người khác dành cho cậu ta.

*KTV (Karaoke Television): phòng hát karaoke.

Lục Già lại bị cự tuyệt yên lặng bĩu môi.

Nhìn thấy nồi lẩu trên bàn đã sắp sôi trào, tâm tình Chu Nhiêu vui vẻ hẳn.

Quan sát thấy cô nâng khóe môi, Lục Già vội tranh công nói: "Mình biết cậu ở trong đoàn chắc là ăn uống rất nhạt nhẽo, nên cố ý mua nguyên liệu chuẩn bị ăn cùng cậu!"

Chu Nhiêu còn chưa kịp sung sướng gật đầu, đã thấy bên cạnh bày mấy lon bia.

Chu Nhiêu: ???

"Sao cậu còn mang bia theo?" Chu Nhiêu thần sắc phức tạp nhìn Lục Già, người kia trong nháy mắt vẻ mặt vô tội, "Hôm nay là giao thừa mà, khó khăn lắm chúng ta mới đón giao thừa cùng nhau, đương nhiên muốn uống bia!"

Tửu lượng của cậu kém như vậy mà còn dám uống bia?

Trước ánh mắt mong chờ của Lục Già đang nhìn mình, Chu Nhiêu thật sự không nhẫn tâm từ chối cô, chỉ mỉm cười ngồi xuống, cầm đôi đũa chuẩn bị bắt đầu nhún thịt.

Mới vừa nhún được một miếng, điện thoại nhận được tin nhắn từ mẹ, Chu Nhiêu một tay mở khóa màn hình đang định xem, tay không cẩn thận đụng trúng ly nước dùng giảm cay Lục Già đặt bên cạnh, nước trong ly bỗng bắn tung tóe lên màn hình điện thoại.

"!!!"

Chu Nhiêu vội vàng buông đũa, luống cuống tay chân định tìm khăn tay thấm khô nước trên điện thoại.

"Để mình."

Lục Già nhanh chóng rút khăn tay, vớt điện thoại cô từ trong nước ra, động tác cẩn thận lau nước dính bên ngoài điện thoại.

Vừa lau nước, Lục Già an ủi nói: "Không sao đâu, chỉ dính nước ở ngoài thôi."

Chu Nhiêu lúc này mới thở phào, lần nữa tìm xem lát thịt vừa rồi không cẩn thận làm rơi trong nồi.

Rốt cuộc tìm được lát thịt chín, cô chấm nước sốt thổi thổi rồi cho vào miệng, Chu Nhiêu đang thưởng thức mỹ vị bỗng nghe giọng Lục Già vừa nghi ngờ vừa kinh ngạc:

"Nhiêu Nhiêu, thứ cậu đang xem là ......"

Vừa nghe thấy, tim Chu Nhiêu bỗng rơi bộp một phát.

Sao cô lại quên lúc điện thoại đang khóa, cô đang xem phiên ngoại của truyện đồng nhân kia?

Chương phiên ngoại kia là 18+!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play