Mặc dù cảm thấy rất kỳ lạ , nhưng Tiền Thế Kiệt cũng không suy nghĩ quá nhiều : chắc tại mình đẹp trai quá nên anh chàng này có dấu hiệu ghen tỵ đó mà !!
Trước lời đề nghị của Lioles , Tiền Thế Kiệt và Isbel vui vẻ kể lại mọi thứ liên quan tới các thành phố lớn . Lioles say sưa lắng nghe lời kể của Tiền Thế Kiệt và Isbel , đôi mắt càng lúc càng rực sáng . tựa như vừa nghe được những chuyện ly kỳ nhất trên lời này vậy .
Sau khi nghe họ kể xong , Lioles mang theo vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn chằm chằm vào đôi bạn trẻ , xúc động nói : “ thật tuyệt vời , giá như tôi có cơ hội được tận mắt chứng kiến những cảnh náo nhiệt phồn hoa của các thành phố lớn thì hay biết mấy !! chắc tôi sẽ vui tới nỗi phát điên lên à xem !!”
Tiền Thế Kiệt khẽ do dự 1 hồi , mỉn cười nói : “ nếu như anh thích , sau này chúng tôi có thể dẫn anh vào thành phố để tham quan .”
câu nói của Tiền Thế Kiệt vừa dứt ,Lioles đã nhảy cẫng lên vì vui mừng , 2 tay giơ lên trời , mang theo vẻ mặt như 1 chú học sinh bước vào mùa hè , vừa cười vừa la lớn : “ thật không ! thật không ! các cậu đồng ý dẫn tôi vào thành phố à ??? có thật không vậy !!”
Nhìn thấy Lioles tỏ ra quá khích , cả Tiền Thế Kiệt và Isbel đều gượng cười . Tiền Thế Kiệt ho nhẹ 1 tiếng , thanh lọc lại cổ họng , cười nói : “ được thôi , sau khi làm xong công việc của mình , chúng tôi sẽ dẫn anh tới tham quan thành Katanga của chúng tôi , được chứ ?”
Lioles vội vã nắm lấy 2 tay của Tiền Thế Kiệt lắc mạnh , cười lớn nói : “ nhớ nhé ! nhớ nhé ! nói là phải giữ lời đấy !!!”
Tiền Thế Kiệt khẽ ngật đầu , cười nói : “ được thôi , nhưng anh có thể giúp tôi 1 việc này không ???”
Lioles vô cùng hưng phấn , dùng tay vỗ mạnh lên ngực , cười nói : “ chỉ cần các cậu đồng ý dẫn tôi vào thành phố , muốn tôi giúp gì cũng được . nói đi nào , việc gì thế ???”
Trong đôi mắt của Tiền Thế Kiệt nhấp nháy 1 tia sáng sắc bén , từ từ nói : “ anh sinh sống ở đây mấy chục năm rồi ,chắc sẽ biết đường vào lãnh thổ của tinh linh tộc chứ nhỉ ? anh có thể dẫn chúng tôi vào đó không ?”
câu nói của Tiền Thế Kiệt vừa dứt , vẻ mặt của Lioles lập tức trầm xuống , dùng 1 ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm vào anh ta .
Chương 46 : đúng là cậu rồi …..
Chỉ thấy Lioles dùng ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt và Isbel . đôi khi lại khẽ liếc nhìn bộ giáp và thanh kiếm trên người họ . dùng 1 giọng điệu cảnh giác hỏi : “ các cậu đi tới lãnh thổ của tinh linh tộc để làm gì ? định tới làm hại họ à ???”
Tiền Thế Kiệt ngơ người , vội vã trấn tĩnh lại , mỉn cười : “ không phải! chúng tôi vào lãnh thổ của tinh linh tộc chỉ là …. Chỉ là …..” tròng mắt của Tiền Thế Kiệt quay tròn , trong lúc vô cùng bối rối vì câu hỏi bất ngờ của Lioles , anh ta thót miệng nói : “ chỉ là …. Chỉ là vài năm trước , tôi có 1 người bạn từng tới thăm quan lãnh thổ của tinh linh tộc . lúc rời khỏi đã để quên 1 món đồ quan trọng ở đây , nên đã nhờ tôi tới lấy lại giùm đó thôi ..”
” thật thế ư ?”