Cả 2 ngồi xuống ghế ở kế bên chiếc bàn gỗ chờ đợi . chờ đợi hết nửa ngày trời , lúc này trời đã gần xế chiều , vẫn chưa thấy chủ nhà trở về .
Isbel bắt đầu có chút nôn nóng sốt ruột , đứng ngồi không yên . quả thật , với tính cách của cô ta , bắt cô ta ngồi đợi hết nửa ngày trời , không nổi cáu mới là lạ á .
Còn Tiền Thế Kiệt vẫn đang rất thảnh thơi . sau khi trải qua vô số chuyện trước đây , cộng thêm sự răn dạy của Gongro , tính khí nóng nảy của anh ta đã được cải thiện rất nhiều . giờ nay anh ta đã biết cách kiên nhẫn kềm chế bản thân . không còn là 1 thằng nhóc hễ cứ nóng đầu lên là hành động 1 cách thiếu suy nghĩ nữa .
Khi bầu trời đã tối hẳn , lúc này , cánh cửa bỗng nhiên bị đẩy vào . chỉ thấy 1 bóng người từ bên ngoài bước vào trong nhà . đó là 1 người đàn ông , người này trông còn khá trẻ , chắc chỉ khoảng 30 mấy tuổi là cùng , có 1 thân hình cao lớn vạm vỡ , đôi mắt của anh ta chỉ nhỏ như hạt đậu , chiếc mũi có hình dạng giống hệt như 1 củ tỏi , miệng to môi dày , đầu tóc rối xù , có để bộ râu quai nón . thế nhưng , vì sở hữu 1 khuôn mặt thuộc dạng dưới trung bình ( nếu không muốn gọi là xấu xí) , bộ rau quai nón hoàn toàn không hợp với anh ta tí nào cả . trên người anh ta mặc 1 bộ đồ vải màu nâu trông rất cũ kỹ , trên vai trái có vác 1 cây rìu cỡ bự ,chắc dùng để chặt gỗ hay gì đó . nhìn thấy anh chàng này, khiến cho Tiền Thế Kiệt lập tức nghĩ tới 1 người quen : Kakalót !! người rừng !!!
Thế nhưng , Kakalot thuộc dạng người rừng đẹp trai của thời hiện đại . còn anh chàng này , có thể liệt vào dạng người rừng của thời nguyên sinh rồi đấy.
Người đàn ông cao lớn vạm vỡ tỏ ra rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Tiền Thế Kiệt và Isbel xuất hiện ở trong nhà mình , đặc biệt là khi nhìn thấy Tiền Thế Kiệt , trong đôi mắt của hắn nhấp nháy những tia sáng khó tin , nghi ngờ .
đôi mắt to như hạt đậu của chàng ta mở to ra hết cỡ , nhưng thật đáng tiếc , cho dù mở to ra hết cỡ , đường kính của đôi mắt đó chỉ to bằng 1 viên bi mà thôi . còn cái miệng của anh ta khi há to ra vì kinh ngạc , ghê rợn như 1 con quỷ dracuda đang cười .
Isbel cũng đã giật mình vì khuôn mặt của anh ta , không tự chủ đưa 2 tay lên bụm miệng lại để không ình thét lên .
Còn Tiền Thế Kiệt vẫn giữ vẻ mặt bình thản , anh ta không phải dạng người thích trông mặt mà bắt hình dong . nên trên môi vẫn mang theo 1 nụ cười thân thiện , đứng dậy , từ từ bước tới trước mặt anh chàng cao lớn vạm vỡ kia , khẽ cúi người chào hỏi : “ chào anh ,xin hỏi anh có phải là chủ nhà ở đây không vậy ?”
sau 1 hồi kinh ngạc khi nhìn thấy người lạ mặt xuất hiện ở nhà mình , câu chào hỏi của Tiền Thế Kiệt đã giúp anh chàng kia bừng tỉnh lại . vội vã ngật đầu , đáp : “ vâng , vâng , tôi là chủ nhà ở đây , các cậu là ……”
Tiền Thế Kiệt mỉn cười nhìn vào anh ta , nhẹ nhẹ nói : “ xin lỗi vì đã bước vào nhà mà chưa xin phép anh . tôi tên là Tiền Thế Kiệt , còn cô gái kia tên là Isbel , là đồng bọn của tôi . chúng tôi đến từ thành katanga .”
anh chàng cao lớn vạm vỡ hối hả mời Tiền Thế Kiệt ngồi xuống , sau khi cất cây rìu dưới giường ngủ , anh ta bước tới ngồi xuống bên cạnh Tiền Thế Kiệt và Isbel , bỗng nhiên lại đưa mắt nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , lại khẽ liếc nhìn bộ giáp và thanh kiếm của anh ta . ánh mắt của hắn mang theo vẻ do dự , nghi ngờ , dường như muốn mở miệng hỏi gì đó . nhưng lại ngậm miệng lại , chỉ khẽ lắc đầu thở dài , tự mình lẩm bẩm nói nhỏ : “ không thể nào ! không thể nào !”
Tiền Thế Kiệt cảm thấy rất kỳ lạ , vì sao anh chàng này bỗng nhiên lại lắc đầu thở dài nhỉ ? đã vậy còn không ngừng nhìn chằm chằm vào mình nữa chứ ! 1 người đẹp như Isbel không đi nhìn mà lại quay sang nhìn mình , chẳng lẽ mình thiếu nợ hắn sao ? hay là vì …..
Nhận thấy Tiền Thế Kiệt có chút không hài lòng , Anh chàng cao lớn vạm vỡ vội vã trấn tĩnh lại , trên môi mang theo 1 nụ cười rất thân thiện nói : “ xin lỗi , xin lỗi , tôi thật là vô lễ .” ngưng 1 hồi , hắn bỗng nhiên thay đổi đề tài : “ thì ra các cậu là người đến từ 1 thành phố lớn . tôi tên là Lioles , từ lúc ra đời đã sinh sống ở đây với mẹ mình rồi , chỉ là bà ấy đã qua đời vào lúc tôi mới tròn 12 tuổi , nên hiện giờ tôi chỉ sống 1 mình ở đây . tôi chưa từng rời khỏi nơi này . các cậu có thể kể cho tôi nghe những cảnh náo nhiệt phồn hoa của các thành phố lớn không ???”