Sau khi bước ra khỏi phòng livestream,  Trương Triết Hạn rốt cuộc cũng có thể thả lỏng thần kinh hít thở một hơi, anh ôm Cung Tuấn không thèm nhúc nhích, Cung Tuấn mỉm cười ôm vai anh.

"Bỏ tay xuống, anh dựa vào là được rồi." Trương Triết Hạn thấp giọng nói: "Vạn nhất có người chụp ảnh."

"Cứ như thể bạn có thể nói rõ ràng khi bị chụp ảnh thế này." Cung Tuấn ôm eo anh mỉm cười bước vào thang máy.

"Vậy tại sao anh lại bị thế này?" Trương Triết Hạn trợn mắt nhìn cậu, bộ tóc giả và trang phục trên đầu khiến anh vốn đã khó chịu lại càng khó chịu hơn.

"Ôi, tối hôm rất vui, nhớ không nổi..." Cung Tuấn thấy Trương Triết Hạn giơ tay định tát mình, liền vội vàng cười lắc vai anh, chỉ hận không thể mọc ra đuôi cún để vẫy: "Nhớ, nhớ, em sai rồi Hạn Hạn, em làm quá sức qua."

Triết Hạn đưa tay ra làm như con dao, anh nói qua về khách sạn thì yên tâm chờ chết đi Cung Tuấn.

"Hạn Hạn, tối qua em đưa anh đi tắm anh không có nói như vậy" Cung Tuấn chớp chớp mắt tỏ vẻ ủy khuất.

"Cung Tuấn! Đồ chết tiệt..."

Khi cửa thang máy mở ra, cả hai nhanh chóng đứng thẳng, điện thoại của Cung Tuấn đột nhiên hiện lên một tin nhắn.

Đó là một lì xì đỏ của Lão Tần.

Tên của lì xì đỏ là "Chúc mừng tân hôn."

Cung Tuấn cười đến mức không thấy mắt, giúp Trương Triết Hạn mở lì xì đỏ có tên anh.

Trương Triết Hạn sắp nổ tung khi nhìn thấy cái tên phong bao lì xì đó, Cung Tuấn, em đã nói gì với Lão Tần?

"Anh có nhớ lần trước Lão Tần đến Thượng hải ở nhà anh ăn tối không?" Cung Tuấn nói, "Lúc đó cậu ấy mắng em, nói rằng em là vợ anh".

Cậu nói rằng cậu và lão Tần đánh cược.

"Em đã nói rằng Trương Triết Hạn là người vợ định mệnh của em. Nếu cậu ấy không tin em, hãy đánh cược một trận lớn."

Trong khung chat của Cung Tuấn với lão Tần, có một tin nhắn đến từ Cung Tuấn lúc rạng sáng.

"Đêm tân hôn, tớ vừa dỗ vợ đi ngủ, thu tiền".

Trương Triết Hạn tức giận không nói nên lời, không biết phải nói gì với tên tiểu tử này, bèn giật lấy điện thoại di động của Cung Tuấn và nói rằng tiền này em đừng hòng lấy, của anh.

Cung Tuấn để anh lấy điện thoại di động, tìm kiếm tên liên lạc trong WeChat, chuyển tiền cho mình.

Trương Triết Hạn đã tìm kiếm tên viết tắt của mình trong danh bạ rất lâu, cuối cùng chỉ vào biệt danh trên đầu và hỏi Gong Jun.

- "Ai đây?"

"Bạn."

"... Em ghi chú như vậy cho anh khi nào?"

"Ngày 27 tháng 6 năm 2020, ngày nhận được giấy kết hôn."

Trương Triết Hạn nhìn chữ "vợ" được hiện trên đầu, anh tức giận đến mức suýt bật cười.

"Cung Tuấn, đồ kiêu ngạo, buổi tối giao bảo bối nhỏ của mình cho anh." Anh nặng nề gõ vào hai chữ trên màn hình.

"Được rồi, thua mẹ hay vợ cũng không tệ." Công Tuấn cười, xoay người kéo Trương Triết Hạn vào phòng quần áo ở lầu một để thay quần áo.

"Em gọi lại?" Trương Triết Hạn nhìn chằm chằm không thể tin được, "Cung Tuấn, anh bây giờ thật sự rất kinh ngạc..."

Cung Tuấn đóng cửa lại, mỉm cười và đi tới hôn lên môi của anh.

- "Lão, bà."

_END_

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play