Edit & beta: MeanChan

(Truyện đăng tại wattpad MeanChankhongvui và clairdelaluneblog.wordpress.com)

Sau khi gửi xong tin nhắn, Khâu Ninh mới nhận ra có chỗ không hợp lý.

Móa.

Quả nhiên, đối phương gửi lại một cái "?" rất nhanh.

Khâu Ninh muốn giải thích nhưng lại nghe thấy Thanh Khê mấy độ đang chào hỏi trong YY: "Hành Cẩn tới."

"Ừ."

Âm thanh lạnh lùng trong trẻo của nữ truyền từ YY vào lỗ tai Khâu Ninh. Đã lâu lắm rồi không nghe thấy âm thanh này làm anh bỗng chốc ngơ ngẩn cả người, tay đang đánh chữ cũng ngừng lại.

"Gần đây không thấy cậu online, bận quá sao?"

"Có chút." Tất Dục Cẩn lời ít mà ý nhiều: "Phải chuẩn bị cho chuyến công tác."

"Bận như vậy, dù sao cũng phải tìm người chăm sóc mình nha." Ánh nến bắt đầu sự nghiệp ông mai bà mối của hắn: "Cậu đến bang hội lâu vậy rồi, đã quen chưa?"

Màn hình máy tính trước mặt chiếu hình ảnh lúc mới vào trò chơi, Tất Dục Cẩn chỉ huy Hành Cẩn đi về phía trước hai bước, sau đó xin tổ đội với Thu Ninh.

Nhận ra trong lời Ánh nến có ẩn ý: "Sao vậy?"

Ánh nến: "Cậu muốn tìm tình duyên không? Trong bang hội chúng ta ấy."

Đại khái là không nghĩ tới hắn lại nói ra trực tiếp như vậy, mọi người trong đội ngũ đều ngơ ngác hết cả ra.

Tất Dục Cẩn lấy lại tinh thần đầu tiên, hơi híp mắt: "Tình duyên?"

"Đúng vậy, là bạn lữ trong trò chơi ấy." Ánh nến nỗ lực đẩy mạnh tiêu thụ thành viên bang hội của mình, không ngừng nói tốt: "Ở trong bang chúng ta luôn, cậu ta chú ý cậu lâu rồi nên muốn nhờ tôi hỏi ý cậu một chút. Cậu ta rất đáng tin cậy, là thành viên trong bang đã mấy năm rồi, đương nhiên là không có tiền như cậu nhưng thủ pháp rất sắc bén..."

Khâu Ninh rốt cuộc cũng hoàn hồn, anh hít sâu một hơi, mở di động ra gõ bàn phím bụp bụp.

Tất Dục Cẩn bên này đang nghe Thanh Khê mấy độ nói thì điện thoại di động trên mặt bàn liền rung lên không ngừng, rất có khí thế nếu hắn không xem thì sẽ rung đến lúc trời tàn đất tận mới thôi.

QN: 【 khiếp sợ! Không ngờ yêu đương qua mạng lại có nhiều tác hại đến vậy! 】

QN: 【 phẫn nộ! Tại sao cô thiếu nữ đẹp như hoa lại mất tích ly kỳ, đầu sỏ gây tội thật sự hóa ra lại là hắn! 】

QN: Cái duyên cái số nó vồ lấy nhau, yêu qua mạng vừa lừa thân lại vừa lừa tiền, nguy hiểm ẩn chứa, xin hãy rời xa để bảo vệ bình an cho bản thân!

Cẩn:?

QN: Lỡ tay【 đáng yêu 】

Tất Dục Cẩn không chịu nổi mà cười.

Cái tay dại dột này lợi hại thật đấy.

Tất Dục Cẩn không đáp, tiếp tục nghe Thanh Khê mấy độ nói chuyện.

Khâu Ninh đợi mãi mà không thấy đối phương trả lời tin nhắn, khẩn trương đến sắp chết luôn.

Đệch.

Anh bị điên à mà còn cần mặt mũi, nói cái gì mà lỡ tay chứ, cứ nói thẳng là yêu đương qua mạng không đáng tin cậy không phải được rồi sao!

Ánh nến: "Nếu cậu không yên tâm thì tôi có thể để cậu ta gửi một bức ảnh chụp cho cậu tước, còn cậu muốn gửi lại hay không thì tùy..."

Tròng mắt của Khâu Ninh sắp rớt ra ngoài rồi.

Sao lại đến mức gửi luôn ảnh chụp rồi vậy?

Khâu Ninh sờ sờ di động một lúc, lại gõ gõ bàn phím một chốc, mãi không nói nên lời.

Tất Dục Cẩn: "Ảnh chụp......"

Chuông cảnh báo trong đầu Khâu Ninh vang rền.

Ánh mắt hoảng loạn của anh đảo lung tung, vừa lúc thấy chiếc gương nhỏ cách đó không xa.

Chiếc gương kia là do chủ quán tặng cho anh khi mua đồ, anh tùy tay đặt lên bàn xong cũng không động vào nữa, mặt gương đã phủ một lớp tro bụi mỏng.

Dù vậy anh vẫn thấy rõ gương mặt của mình trong gương, một đôi mắt hai mí sâu hơn bình thường một chút, đôi môi hồng nhuận, vì cái má nhiều thịt hơn so với bạn đồng trang lứa nên trong càng trẻ. Không phải chỉ có một lần anh được người ta bảo là trông giống sinh viên quá.

Cũng không phải chỉ có một lần được người ta khen đẹp.

Trái tim của Khâu Ninh nhảy tưng tưng.

【 đội ngũ 】 Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Tôi muốn xem ảnh của nữ thần!

Ưu Nhạc Quả: Tui cũng muốn QAQ chị Hành Cẩn ơi chúng mình trao đổi ảnh chụp đi!

Thanh Khê mấy độ cười nói: "Các cậu thật là......"

【 đội ngũ 】 Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Bản chất con người là nhan cẩu, chỉ cần đủ đẹp, tôi có thể cung phụng tất dù là nam hay nữ, mặt, là tiêu chuẩn đầu tiên của sinh sản!

Ánh nến cũng vui vẻ: "Thế thì thật sự là nên cho các cậu xem ảnh của Thanh Khê, sợ là cậu xem xong thì cong queo luôn."

Thanh Khê mấy độ mắng một câu: "Cút."

Ánh nến không để ý, nói xong lại bắt đầu cày điểm cho người anh em trong bang: "Cậu ta lớn lên trông cũng không tệ, tuy rằng không đẹp giai như Thanh Khê, cũng kém tôi một chút nhưng vẫn là một chàng trai rực rỡ như mặt trời..."

Khâu Ninh càng nghe càng thấy kỳ cục, vậy mà Hành Cẩn cũng không cự tuyệt, còn đang lẳng lặng nghe bọn họ nói.

Khâu Ninh không rõ suy nghĩ của cô lắm, chẳng lẽ là thích rồi?

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Thích xem anh đẹp trai không?

Tất Dục Cẩn khó hiểu trước tin nhắn này.

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Hả?

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Đừng nhìn bọn họ, nhìn tôi đi.

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Tôi đẹp trai.

Tất Dục Cẩn nhướng mày, nhân viên nhỏ làm gì vậy?

Đâm lao thì phải theo lao, Khâu Ninh cũng không định suy nghĩ xem bản thân làm vậy vì cái gì.

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Xem không?

Một tay Tất Dục Cẩn nắm di động, ngón tay trên bàn tay còn lại thì nhẹ nhàng gõ vào đùi, khóe môi cong lên một nụ cười không rõ ý tứ.

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Nếu tôi nói không muốn xem thì sao?

Khâu Ninh nhìn câu trả lời này, nhất thời không rõ cảm xúc trong lòng lúc này là chua xót hay thất vọng.

Anh đang làm gì vậy.

Một bên cự tuyệt thiện ý của người ta, một bên lại cản trở người ta tiến tới quan hệ thân thiết khác.

Vớ vẩn lung tung thật đấy.

Khâu Ninh hạ mặt một cái, nghĩ thầm, bệnh tâm thần chắc cũng đến thế này là cùng.

【 chat riêng 】 Thu Ninh: À, xin lỗi.

Trong lúc Tất Dục Cẩn đang nghĩ giọng điệu của bản thân có nặng nề quá hay không thì đối phương đã phát tin nhắn tới.

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Vậy cậu cũng đừng nhìn người khác, được không?

Bệnh tâm thần thì bệnh tâm thần.

Dù sao cũng tốt hơn việc Hành Cẩn chạy theo người khác mất.

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Vì sao?

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Yêu đương qua mạng rất nguy hiểm, muốn vập vào thì nên cẩn thận...

Ánh nến: "Có xem ảnh không, Hành Cẩn?"

Tất Dục Cẩn thở dài, cũng không trông cậy vào việc nghe được lời gì hay từ nhân viên nhỏ bên kia: "Không cần."

Ánh nến: "Vì sao? Nếu cậu lo lắng về hình thể thì cậu ta chơi nhân vật nữ, không ảnh hưởng đến việc kết hôn..."

Tất Dục Cẩn không đợi hắn nói xong mà ngắt lời ngay: "Cảm ơn ý tốt từ người bạn của cậu, nhưng có người lấy thân báo đáp cho tôi rồi nên không ổn lắm."

Âm thanh của hắn còn mang chút ý cười: "Cậu ấy còn rất hay ghen."

Từ khi hắn nói ra câu "Lấy thân báo đáp" kia, cả người Khâu Ninh đã thấy không ổn lắm, đến khi nghe thấy câu sâu đó thì chỉ muốn đập đầu xuống đất.

Vẫn chưa bỏ qua vụ này nữa à!

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Tôi không ghen!

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Ừ, tôi cũng có nói cậu đâu.

Khâu Ninh: "......"

Qua loa chắc chỉ đến thế này là cùng.

Đầu tiên ánh nến "A" một tiếng, sau đó bất mãn nói: "Thu Ninh sao cậu lại thế hả, cũng may tôi chưa nhắn lại cho cậu ấy, không thì trò cười này đã ầm ĩ đến..."

"Không phải," Khâu Ninh muốn giải thích, nhưng há miệng thở hổn hển hồi lâu cũng không nói ra được cái lý do, chỉ đành nhụt chí rũ vai, "Xin lỗi, là lỗi của tôi."

Ánh nến lại biến thành người cha tốt, khuyên nhủ: "Vợ chồng son cãi nhau cũng bình thường thôi. Vợ chồng ấy mà, đầu giường đánh nhau cuối giường hòa. Thu Ninh cậu là đàn ông thì nhường Hành Cẩn một chút, cô gái tốt như vậy không dễ tìm đâu."

"Cô gái tốt" im lặng không nói, dắt nhân vật của mình đi sang phía Quỷ Vu bên cạnh, như là một người vợ đang tủi thân vậy.

Tự vác đá nện vào chân mình, Khâu Ninh chỉ đành nhận xong trận giáo huấn này.

Sau khi giải được cơn nghiện được làm cha, Ánh nến vừa lòng rời đi.

Thích Lâm cập nhật xong YY thì vào kênh, tùy tiện nói: "Cái mạng dởm này đúng là đỉnh quá đi, cập nhật nửa ngày cũng không xong, phải download thêm lần nữa, lại mất nửa ngày, ông nội nó..."

"Hả?"

Thích Lâm lập tức nuốt xuống lời suýt thì buột miệng nói ra.

Cậu chớp mắt, mở YY nhìn ra, ánh mắt dính chặt vào chữ "Cẩn" trên đó.

Đậu.

Ngữ khí này, giọng điệu này.

Làm nó còn tưởng là cậu nó tới!

Thành viên trong tổ đã đầy đủ, vài người xếp hàng đi đánh 5V5. Cách bố trí dàn bày của họ tốt, thành viên cũng có thủ pháp sắc bén, dù phải kéo Hành Cẩn tay tàn cũng thắng liên tục một đường.

Mãi cho đến tận khi đụng phải mấy đội ngũ đứng đầu bảng xếp hạng, mọi người mới chịu nghỉ tay.

Trước khi đội ngũ giải tán, Tất Dục Cản đột nhiên mở miệng: "Phong Vũ Lâm Lâm."

Thích Lâm giật mình một cái, đáp lại theo bản năng: "Có!"

Đáp xong lại thấy không ổn, cậu đang sợ cái gì vậy!

"Làm gì?"

Tất Dục Cẩn lạnh lùng nói: "Nói cảm ơn với mọi người đi."

Thích Lâm:???

Cậu sợ ngây người!

"Nói gì?"

Tất Dục Cẩn mở miệng một lần nữa, ngữ khí rất là chân thật đáng tin: "Nói cảm ơn."

Thích Lâm nhíu mày: "Cậu là ai hả, quản gì mà quản lắm!"

Tất Dục Cẩn: "Có nói hay không?"

Âm lượng của hắn không hề biến động gì, nhưng giọng điệu nghe rất là kinh khủng, cứ như là cậu của nó đang đứng trước mặt vậy.

Thích Lâm lại cẩn thận mà nhìn thoáng qua YY, nếu không phải là do thanh âm không giống nhau thì có khi cậu đã nghi ngờ là cậu của nó tới thật rồi.

"Hử?"

Thích Lâm run lên: "Cảm ơn mọi người đã mang tôi đi đánh đấu trường!"

Tiếng nói vừa dứt, chính bản thân cậu cũng thấy khó hiểu, lập tức lui khỏi YY trong một giây.

Khâu Ninh bị phản ứng của Phong Vũ Lâm Lâm chọc cười, nhịn không được mà hỏi Hành Cẩn.

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Tôi cảm giác Phong Vũ Lâm Lâm hơi sợ cậu?

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Cũng còn được.

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Tôi có thể hỏi một câu không, sao cậu lại chú ý đến cậu ta vậy?

Trước kia Khâu Ninh cũng từng hỏi qua câu hỏi cùng loại nhưng Tất Dục Cẩn không trả lời, sau đó lại trời xui đất khiến mà bái Thanh Khê mấy độ làm sư phụ.

Nhưng bây giờ khác rồi.

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Là con trai của họ hàng nhờ tôi chiếu cố.

Thì ra là thế.

Khâu Ninh tỏ vẻ lý giải, anh nhớ lại hình thức hai người nói chuyện trước đây, đoán chắc hẳn là Phong Vũ Lâm Lâm còn chưa biết thân phận của Hành Cẩn.

Bị thân thích nhà mình giám sát ở chỗ tối, thích quá nhỉ.

Anh hơi thông cảm cho Phong Vũ Lâm Lâm.

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Tôi không xem ảnh chụp của người ta.

Khâu Ninh cười cười.

Không sai.

Đây là thành quả của anh đó.

Anh có chút đắc ý.

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Anh đẹp trai, cho tôi xem đi?

Không còn ở trong trạng thái rối loạn như trước, rốt cuộc Khâu Ninh cũng nhận ra điểm không ổn.

Anh kéo lại lịch sử trò chuyện của hai người, càng đọc cái vành tai anh càng hồng lên.

Không phải chứ, lúc anh nói ra mấy cái lời này anh không thấy thẹn sao!

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Không phải cậu nói là không muốn xem sao?

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Bây giờ muốn xem rồi.

【 chat riêng 】 Hành Cẩn: Tuấn tú lắm hả?

Mặt Khâu Ninh cũng đỏ theo.

Nhờ vào trận ầm ĩ hôm nay, anh nhận ra được bản thân đối xử với Hành Cẩn rất khác biệt.

Nếu đổi Hành Cẩn thành Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo thì chắc chắn là anh sẽ ồn ào hơn bất kỳ ai khác. (kiểu đẩy thuyền cho bạn ý)

Nhưng nếu là Hành Cẩn thì không được.

Không muốn Hành Cẩn yêu đương qua mạng với người khác, không muốn Hành Cẩn lơ anh, không muốn Hành Cẩn xem ảnh chụp của người khác.

Tự mình thấy mình quá ư là bá đạo luôn.

Đầu ngón tay Khâu Ninh vừa đánh đánh vừa xóa xóa lời nhắn trong khung, trong lòng bàn tay đổ một tầng mồ hôi.

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Ừ, gửi xem.

Tâm tình Tất Dục Cẩn rất tốt, còn định đùa thêm tí nữa nhưng lời còn chưa kịp phát đi thì đã thấy hai tin nhắn mới của đối phương nhảy ra.

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Thế sau khi xem xong.

【 chat riêng 】 Thu Ninh: Thì yêu đương qua mạng không?

- ---------Hết chương 32----------

P/s: rốt cuộc ngày này cũng đến:)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play