Thẳng đến khi Diệp Tử Tân cùng Đường Thù đi vào giữa sàn nhảy theo âm nhạc khởi vũ, Diệp Tử Tân cũng chưa làm rõ này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

"Em không chuyên tâm." trên mặt Đường Thù từ lúc vừa mới bắt đầu vẫn luôn rất đen, khi Diệp Tử Tân thông đồng Tiếu Dịch quá mức thuận buồm xuôi gió, không khỏi khiến y nhớ tới lời tâm tình hắn nói với Cố Quân Ngôn khi mới gặp, những lời này hắn còn nói qua với bao nhiêu người?

Diệp Tử Tân đang thất thần, nghe vậy thiếu chút nữa nhảy sai bước giẫm phải chân Đường Thù, hắn thở dài khẩu khí có chút không rõ nguyên do hỏi: "Lão đại, anh làm sao vậy?"

Loại chuyện ghen này Đường Thù nói không nên lời, cho nên đơn giản một câu đều không nói, chỉ là bước nhảy càng nóng nảy vài phần, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Tử Tân.

Diệp Tử Tân không quá hiểu được cảm xúc biến hóa của Đường Thù, chỉ đành quy kết cho y uống nhầm thuốc. Diệp Tử Tân vài năm qua không ít lần lăn lộn nơi xã giao, hắn nhảy coi như là nửa chính quy, chẳng qua vẫn luôn vây ở vị trí người chủ đạo. Lúc này lại hoàn toàn là bị Đường Thù dìu bước, nhảy đến một nửa cũng khơi dậy ý chí chiến đấu của hắn, một khúc nhảy bị bọn họ nhảy ra hương vị giương cung bạt kiếm.

Người bốn phía đều không tự giác ngừng lại, vây xem giữa sân chỉ còn một đôi nam nhân đang nhảy kịch liệt, nhìn qua cũng rất thỏa thích...

Thẳng đến tiếng cảnh báo chói tai vang lên.

Đường Yến cởϊ áσ khoác ném qua một bên, vài bước đi đến giữa sân: "Đây là cảnh báo bên ngoài khu an toàn gặp công kích, các người đi theo tôi." Khi cảnh báo vang lên, hắn cũng nhận được mệnh lệnh đến tiền tuyến chỉ huy.

Tiếng nói của Đường Yến vừa dứt, phát thanh của cả khu an toàn đồng thời vang lên, yêu cầu dị năng giả đã ngoài cấp 2 toàn bộ đến Đông thành tập hợp, có bầy tang thi công thành.

Vũ hội là tiến hành không được nữa, vì tránh cho tạo thành chen lấn, Tiếu Mộc trực tiếp chỉ huy mở ra hai bên cửa. Một bên là thông đến khu nghỉ ngơi trên lầu, cho người thường không có dị năng cùng dị năng giả cấp 1 ở đây; cửa ra bên kia, cung cấp cho dị năng giả trên cấp 2 chạy tới hiện trường bằng phương thức nhanh nhất.

Đường Yến cũng không phải là dị năng giả cấp 2, nhưng hắn làm quan chỉ huy cũng nhất định phải đích thân tới hiện trường.

"Khu an toàn thường xuyên bị công kích sao?" Diệp Tử Tân một tay cầm tay vịnh bên cửa xe, này là lần đầu tiên hắn ngồi xe do Đường Yến lái, thành công thể nghiệm một phen cảm giác xe bay trong phim. Đường Yến vừa mới đem xe nghiêng bốn mươi lăm độ, men theo khe hẹp bên tường lái ra ngoài.

"Không có." Bởi vì không có nhiều thuốc để hút, Đường Yến liền thường xuyên ngậm trong miệng một cây tâm, để giảm bớt cảm giác thèm thuốc lá của hắn. "Bên ngoài khu an toàn mỗi ngày đều có người thanh lý tang thi, rất ít gặp phải tang thi triều."

Đường Thù ngồi ở bên cạnh Đường Yến nhìn chằm chằm tay lái cùng đường phía trước, miễn cho hắn lại lái vào góc nào đó, lái không ra được: "Là nơi khác di chuyển tới." phụ cận kinh thành rất nhiều thành phố lớn đều thành khu bị tang thi luân hãm, nguyên bản nơi có phần đông dân cư, hiện tại đều thành khu trọng tai. Hơn nữa cấp bậc tang thi tiến hóa, tụ tập quần công đánh đến khu an toàn gần đó cũng là chuyện trong dự kiến.

Đường Yến lái xe tuy rằng không xong lắm, nhưng tốc độ vẫn phải có, không bao lâu lập tức chạy đến Đông thành. Hắn từ sau xe cầm ra quân trang, khoác lên người, đi xuống xe.

"Hiện tại là tình huống gì?" Đường Yến mang theo hai người Đường Thù trực tiếp đi lên tường thành, từ trên tay quan quân bên cạnh cầm qua kính viễn vọng, đàn tang thi cách khu an toàn còn có một khoảng cách, xa xa có thể trông thấy bụi đất bay mịt mù.

Thủ hạ quân nhân của hắn rất nhanh hội báo: "Căn cứ tin tức điều tra trở về, tiền phương ít nhất có hơn một vạn tang thi, phần lớn là cấp 1."

"Cho dị năng giả hệ Thổ ra khỏi thành lấy chiến hào trước, dị năng giả cận chiến ở phía trước dị năng giả viễn trình ở phía sau, tùy thời làm tốt chuẩn bị tác chiến." Đường Yến nhíu mi tiếp tục nói: "Làm cho người thường bên trong thành đi trước phòng hộ một chút, còn lại dị năng giả cấp 1 cũng làm tốt chuẩn bị tùy thời xuất kích."

Đến nay khu an toàn Kinh thành chỉ có một bức tường đất, còn lại chủ yếu dựa vào dị năng của dị năng giả phòng thủ, hai tháng này cũng không ra xảy ra chuyện lớn gì, nhưng lâu dài mà nói thì không phải biện pháp tốt. Dù sao tuy rằng dị năng của dị năng giả cao nhất đã tới cấp 4, nhưng tang thi cũng phổ biến đều vượt qua cấp 1, mà số lượng vượt xa dị năng giả.

Diệp Tử Tân đang ở trong dị năng giả tìm kiếm thân ảnh của Tiếu Mộc, hắn cũng không rõ ràng lắm trong hồ lô của Tiếu gia rốt cuộc chứa cái gì. Bọn họ từng phái Phương Nhậm Kiệt đến cướp lấy tư liệu, lại trên yến hội vừa rồi nói giúp, là có ý giao hảo với Đường gia? Còn có Tiếu Nhan có phải hay không cũng là người của Tiếu gia? Bất luận tiền căn như thế nào, Tiếu Nhan cuối cùng đều đã chết ở trên tay của hắn cùng Đường Thù.

Tiếu Mộc đối ngoại, thân phận cũng là cấp 3 dị năng giả, ở vũ hội sau khi sơ tán đám người xong, gã cũng nhanh chóng mang theo Phương Nhậm Kiệt chạy đến Đông thành.

Gã như là hoàn toàn không có chú ý tới ánh mắt Diệp Tử Tân, ngược lại đi theo dị năng giả hệ Thổ khác cùng nhau lấy chiến hào trước nhất Phương Nhậm Kiệt như có cảm ứng quay đầu lại, đỉnh đạc hướng về phía Diệp Tử Tân phất phất tay.

"Gia hỏa này da mặt có thể sánh hơn tường đất này nhiều." Diệp Tử Tân phiết miệng, mắt thấy đàn tang thi càng ngày càng gần, trước mặt dị năng giả hệ Thổ đã lui trở về.

Các loại dị năng thiên kì bách quái (kì lạ quái gở) thay nhau oanh tạc, Diệp Tử Tân cùng Đường Thù đi theo Đường Yến đứng ở trên tường thành không động, còn chưa tới thời điểm bọn họ ra tay.

Đại thiếu gia Tiếu gia tự nhiên cũng không động, gã cùng với nói là đến tiêu diệt tang thi, chẳng bằng nói là đến bàng quan xem diễn, nhìn không ra nửa điểm muốn động thủ.

Mắt thấy đàn tang thi cùng dị năng giả trước mặt đã đoản binh tương giao (đánh tay đôi), Đường Thù bỗng nhiên nói: "Tôi đi xuống."

"Hiện tại còn quá sớm đi?" Đường Yến vẫn phụ trách chỉ huy điều hành hiện trường, nghe vậy không khỏi nói thêm: "Anh biết dị năng cậu tương đối mạnh, trận này nhất thời sẽ đánh không xong, trước xem tình hình rồi nói sau."

"Không cần chờ." Đường Thù muốn đi xuống tự nhiên có chính duyên cớ của y, y vốn cũng không muốn đi xuống chống chọi với tang thi. Y chỉ là ở bên trong chiến hào đông lại một tầng băng, làm cho tang thi ngã xuống không dễ dàng trèo nữa, lại chỉ huy dị năng giả phía dưới nhân cơ hội giải quyết tất cả tang thi ngã xuống.

Sau khi hố sắp nhồi đầy, chỉ huy dị năng giả hệ Thổ một lần nữa ở phía sau đào hố.

Có tác dụng phụ trợ của băng, tang thi cấp 1 cùng cấp 2 đều tiến vào trong hố. Miễn cưỡng có thể đột phá được cơ bản đều là tang thi sắp đột phá cấp 2, thậm chí cấp 3.

Mà hoàn toàn là những tang thi tạo thành thương vong nhiều nhất... (câu này hơi khó hiểu nên cứ hiểu là tang thi chết nhiều là được)

"Tôi cũng đi xuống hỗ trợ." Diệp Tử Tân vẫn luôn thích hướng về phía trước, lúc này ngây người lâu như vậy đơn giản là muốn nhìn động tác của Tiếu Mộc một chút, đáng tiếc đối phương trừ bỏ chỉ huy thủ hạ Tiếu gia cũng không tính tự mình ra trận, mà phía dưới thương vong lại trở nên thảm thiết.

Đường Yến mặt băng bó nói nhanh: "Cậu không cần đi xuống." Làm quan chỉ huy nơi này, thương vong là cảnh tượng hắn không muốn nhìn đến nhất. Nhưng hắn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, dưới thành thanh niên sau khi bị tang thi cấp cao hơn mình cào thương, nghĩa vô phản cố vọt vào trong đàn tang thi, bởi vì ở phía sau bọn họ còn có người nhà bọn họ nhất định phải thủ hộ...

Có người đi tới sẽ cùng dạng có người lui lại phía sau, mọi người bởi vì sợ hãi mà rút về phía khu an toàn, đem bản thân giấu ở địa phương tự cho là an toàn, bọn họ chỉ sợ đời này đều không có dũng khí bước khỏi khu an toàn một bước.

"Tôi cũng là dị năng giả cấp 3." Diệp Tử Tân nói xong thuận tay ném một Hỏa Cầu đi xuống, đánh trúng một tang thi đang muốn cắn người, người thiếu chút nữa bị cắn kia còn là một người quen.

Phía dưới hoàng mao ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lại yên lặng dẫn một tang thi cấp 3 đến, hắn bất quá là dị năng giả cấp 4, cùng tang thi cấp 3 năng lực tương đương, lại một mình dẫn liền bốn tang thi cấp 3.

Đường Yến làm chỉ huy điều hành, vẫn trừng mắt ánh mắt nhìn phía dưới, bất quá chỉ nửa giờ, trong ánh mắt hắn cũng đã che kín tơ máu: "Không nên khiến tôi không có biện pháp công đạo với Đường Thù."

"Sẽ không, y là người của gia, gia muốn đích thân đến mới yên tâm." khóe mắt Diệp Tử Tân nhếch lên, nhìn qua trương dương lại tự tin. Hắn rút ra Minh Uyên, không nhìn thang lầu trực tiếp từ trên tường cao hơn sáu mét nhảy xuống.

Mục đích Diệp Tử Tân nhảy xuống là cứu người, đồng thời cũng thay Đường Thù dọn sạch áp lực phía sau. Bọn họ vẫn luôn kề lưng mà chiến, liền tính không thể lập tức xoay chuyển chiến cuộc, ít nhất có thể thủ hộ lẫn nhau không việc gì.

Trận chiến đấu này vẫn giằng co năm giờ, mới đem tất cả tang thi tiêu diệt xong. Diệp Tử Tân cũng không nhớ rõ bản thân rốt cuộc chém gϊếŧ bao nhiêu tang thi cấp 3, hắn chỉ cảm thấy tay phải của mình có xu thế nâng không nổi, bất quá nhìn phần chiến tích rất men này có cảm giác thành tựu...

Người thanh lý chiến trường sau khi đem thi thể tang thi trên đất toàn bộ ném vào trong hố, dị năng giả hệ Hỏa đem hỏa dị năng ném vào trong hố đốt cháy, cuối cùng lại do dị năng giả hệ Thổ trực tiếp đem toàn bộ hố to lấp lại.

Diệp Tử Tân lau máu dính trên mặt, bất quá chỉ hơn hai tháng mà thôi, hắn đã hoàn toàn quen với sinh hoạt như vậy. Ít nhất sẽ không lại cảm thấy ghê tởm, hoặc là bẩn chịu đựng không nổi, bất quá cảm giác bất lực lại càng ngày càng nặng.

Ngay tại vừa rồi hắn còn chính mắt nhìn thấy một thanh niên vì ngăn chặn chỗ hổng trên tường thành bị tang thi đào ra, dùng thân thể của mình làm khiên thịt, thẳng đến dị năng giả hệ Thổ đem tường một lần nữa lấp lại.

"Sau khi trở về anh sẽ chào từ biệt gia gia." Đường Thù đưa tay khoát lên trên vai Diệp Tử Tân, như là đang nói mooth chuyện rất tầm thường. " Chúng ta đi tìm nơi bế quan tu luyện."

Bọn họ tuy rằng cũng không phải chúa cứu thế, nhưng muốn cứu càng nhiều người thì phải cần năng lực tương đương, cũng chỉ có khi có năng lực mới có thể làm một số chuyện đủ khả năng. Đây là việc Diệp Tử Tân vẫn muốn làm, lại bất hạnh không biết nên mở miệng như thế nào, Đường Thù lại cứ có thể trước một bước đề xuất ra.

"Em tưởng anh sẽ không muốn rời khỏi Kinh thành." Diệp Tử Tân chớp chớp mắt, không có ai so với hắn rõ ràng hơn Đường Thù xem trọng trách nhiệm bao nhiêu, huống chi nơi này còn có Đường gia, hiện tại thế cục còn chưa ổn định.

"Nếu như không có đủ thực lực chống đỡ, chúng ta cái gì đều làm không được." Đường Thù theo lẽ tự nhiên cầm tay hắn nói: "Chúng ta cũng đến thời điểm nên bế quan."

Vốn tu hành nên gồm hai mặt tu cùng hành, hai người bọn họ đã hành rất lâu, nhất định phải tìm một cơ hội tu luyện củng cố cùng đột phá trói buộc hiện có.

Diệp Tử Tân liếm liếm môi, hắn cùng Đường Thù định xuống cũng đã có một đoạn thời gian, cũng rất khó có cơ hội hai người ở riêng. Hắn vốn nghĩ Kinh thành bên này tình huống ổn định một chút, liền tạm thời cùng Đường Thù tách ra một đoạn thời gian, Đường Thù có thiên mệnh chiếu cố, hắn lại cần nhờ vào bản thân cố gắng nhiều hơn, cho nên liền tính luyến tiếc cũng không thể lại kéo dài thêm. Không nghĩ tới...

Diệp Tử Tân đem Đường Thù kéo đến góc khuất, kéo cổ áo y chủ động hôn lên, hắn xem như yêu thảm người này! Yêu khăng khăng một mực, trăm chết không hối hận!

Đường Thù sau khi Diệp Tử Tân chủ động hôn lên, liền nhanh chóng đoạt lại quyền chủ động, cùng với nói là hôn môi lại càng giống một trận quyết đấu hơn, cũng như là một hồi triền miên hết sức khắc cốt...

Tiếu Mộc thu hồi tầm mắt vắt chéo chân dài ngồi vào ghế sau của xe: "Bằng hữu kia của cậu rất có ý tứ."

Ngồi ở phía trước Phương Nhậm Kiệt ngón tay trong nháy mắt cứng ngắc, rồi mới quay đầu lại, không quá đứng đắn cười nói: "Y nguyên bản là một khối băng thúi không nóng, nguyên lai cũng có thời điểm hòa tan."

Tiếu Mộc nhắm mắt lại tựa lên ghế xe, trong đầu rất nhanh hiện ra bộ dáng của Diệp Tử Tân cùng Đường Thù: "Tổ hợp rất thú vị."

Tác giả có chuyện muốn nói:

Tiểu kịch trường:

Sự kiện ghen...

Ở một ngày nào đó của rất nhiều năm sau, Diệp Tử Tân trong lúc vô tình từ giá sách của Đường Thù lấy ra một quyển bút ký, mặt trên rõ ràng ghi lại Diệp Tử Tân ở khi nào chỗ nào cùng người nào có ngôn ngữ hoặc là động tác thân mật...

Diệp Tử Tân: (⊙_⊙)...

Nhìn ngày ở phía trên cũng muốn ngơ luôn, bởi vì thường ở sau ngày này, hắn đều ngủ qua toàn bộ buổi sáng!! (ngủ ở đâu => trên giường...trọng điểm GIƯỜNG)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play