"Cậu xác định để hắn đến làm bạn nhảy của cậu?" Đường Yến cầm hai tấm thiếp mời vàng, đứng ở bên cạnh xe, vẻ mặt rối rắm nhìn Diệp Tử Tân cố ý ra vẻ thẹn thùng trạng dựa lên người Đường Thù. Nói thật, có loại cảm giác xem phim kinh dị...
Đường Thù không lên tiếng mà "ừ", trên mặt cũng là biểu tình đương nhiên, y sớm đã thành thói quen Diệp Tử Tân ngẫu nhiên động kinh, thậm chí có thể trở thành một loại tình thú cùng hưởng thụ, đương nhiên những người khác là không phúc hưởng thụ cũng hưởng thụ không nổi...
"Đường ca anh sẽ không còn ôm loại kỳ vọng không thực tế như tìm một cô cô tôi cho Đường lão đại đi?" Diệp Tử Tân như không xương tựa lên người Đường Thù. Hắn đã quen phương thức ở chung hiện tại, hơn nữa đùa không biết mệt.
Đường Yến hít sâu một hơi: "Chẳng lẽ bạn nhảy không nên là một nữ sĩ xinh đẹp sao?"
Diệp Tử Tân chớp chớp mắt, ra vẻ không hiểu hỏi: "Kia đường ca bạn nhảy của annh ở nơi nào?"
Bị "Một tiễn xuyên tim" Đường Yến...
Tiếu gia tổ chức vũ hội, ở ngày hôm sau Diệp Tử Tân cùng Đường Thù tới khu an toàn, chỉ phái người tặng hai tấm thiệp mời lại đây, phía trên minh xác mời Đường Thù.
Diệp Tử Tân cùng Đường Thù nơi nào nhìn không ra ý đồ của đối phương, bất quá đối phương đã đưa thiệp mời lên cửa, này vẫn phải đối phó. Nhưng chỉ có hai tấm thiệp mời một tấm là cho Đường Yến, một tấm là cho Đường Thù, Diệp Tử Tân cũng không có thu được lời mời, muốn đi theo chỉ có thể lấy thân phận bạn nhảy...
Làm một bạn nhảy nam, Diệp Tử Tân quyết đoán cự tuyệt đề nghị bảo hắn giả dạng làm nữ nhân của mọi người Đường gia, chê cười kia còn có thể gặp người sao? Cho nên cuối cùng không nhìn người có ý kiến cùng ý kiến phản đối, giải quyết dứt khoát quyết định lấy bản sắc tham dự.
Yến hội của Tiếu gia tổ chức ở nhà hàng duy nhất còn mở ở khu an toàn, nhà hàng này kinh doanh khách sạn ở mạt thế nhưng vẫn duy trì phong cách trước mạt thế, chế tác thức ăn tương đối tinh xảo, tới chiếu cố người quen hưởng thụ trong khu an toàn này.
Người thường, mặc dù là dị năng giả tinh hạch đoạt được trong một tháng cũng không nhất định có thể tại trong khách sạn này ăn được một bửa cơm, mà người kinh doanh khách sạn đúng là Tiếu gia, gia tộc nắm trong tay một nửa vật tư toàn Kinh thành.
Thời điểm Diệp Tử Tân đi theo Đường Thù tới, đương nhiên bị bảo vệ cửa ngăn lại, tây trang giày da chiêu đãi vẫn duy trì lễ nghi hoàn mỹ nhất cung kính nói: "Thực xin lỗi vị tiên sinh này, bản nhà ăn hôm nay không buôn bán với bên ngoài, chỉ chiêu đãi khách nhân có thiệp mời cùng bạn nhảy của họ."
"Tôi chính là bạn nhảy của anh tôi." Diệp Tử Tân một phen vòng lấy cánh tay Đường Thù, thoải mái nói xong lời kinh tủng, chỉ sợ Đường Thù mang đến một vị nữ sĩ bình thường làm bạn nhảy đều sẽ bình thường hơn so với hắn.
Phục vụ chiêu đãi sửng sốt một hồi, nhất thời có chút không biết làm sao, dù sao vẫn chưa có tiền lệ khách quý nam nào mang bạn nhảy nam đi đến. Bất quá làm chức nghiệp chiêu đãi, tố chất nên có hắn vẫn phải có, chỉ hơi chút tạm dừng liền rất nhanh lộ ra tươi cười chuyên nghiệp, đồng thời làm ra mời thủ thế mời: "Các vị bên trong mời."
Ở trong một đám nam nữ dắt tay, bộ dáng Đường Thù cùng Diệp Tử Tân chính đại quang minh tay nắm tay liền trở nên phá lệ bắt mắt.
Đường Yến đi theo bên người bọn họ cũng biến thành tiêu điểm của mọi người, trên mặt hắn có điểm cương, thanh âm tựa như từ hàm răng nghiến ra: "Các cậu không thể điệu thấp một chút hả?"
Diệp Tử Tân từ trong khay của phục vụ sinh bên cạnh lấy tới một khối bánh ngọt nhỏ, đâu vào đấy dùng dĩa ăn từng ngụm nhỏ, bọn họ tốt xấu gì cũng chịu mấy chục ánh mắt đánh giá của người tôi, tướng ăn muốn không nhã nhặn cũng không được. Tại mạt thế trứng gà cũng là vật phẩm khan hiếm, bánh ngọt tự nhiên càng khan hiếm. Khó có được miễn phí, không cần uổng phí: "Anh cảm thấy điệu thấp là được sao?"
Đường Thù là nhân vật trọng điểm trận vũ hội này, từ một khắc y tiến vào hội trường kia, ánh mắt mọi người liền toàn bộ tập trung lại đây. Đại khái liền tính bạn nhảy của y là một cẩu cẩu, cũng sẽ trở thành tiêu điểm toàn trường.
Đường Yến buộc chặt cơ bắp toàn thân, người Đường gia kỳ thật đều không thích trường hợp xã giao như vậy, nếu như không tất yếu sẽ tuyệt đối không tham dự, hắn lần này cùng tới mục đích chính yếu là đem những nhân vật lớn ở Kinh thành giới thiệu cho Đường Thù nhận thức.
Còn không chờ hắn giới thiệu người bốn phía liền lục tục vây quanh lại đây, đương nhiên ngay từ đầu đều là lời khen tặng, hơn nữa Đường Yến ở một bên giới thiệu không khí coi như hài hòa.
"Đường thiếu gia tự mình làm người đưa tin một hồi, thật là vất vả." người nói chuyện đại khái đã năm mươi tuổi, bạn nhảy đi theo bên người gã là một vị minh tinh điện ảnh đang nổi trước mạt thế, từ niên kỷ đến xem không sai biệt lắm có thể làm con gái gã. Sinh tồn ở mạt thế mài đi quang hoàn cùng ngạo khí cô tôi từng có, nhìn qua có chút tế gầy mà tiều tụy, cũng chọc người trìu mến.
Đường Yến tiến đến bên tai Đường Thù nói: "Gã là người Tề gia đề bạt đi lên, hiện tại công tác ở chính phủ, bản thân cũng không có dị năng."
"Ân." Đường Thù không rõ ràng điểm điểm đầu, trên thần sắc nhìn không ra biến hóa gì: "Không dám nhận."
Mục đích của người kia vốn là muốn trào phúng Đường gia khuếch đại công tích của Đường Thù, lại bị đối phương nhẹ nhàng bâng quơ cản lại, trên mặt liền biến sắc.
"Mặc dù chỉ là đưa một phần tư liệu trở về, nhưng chuyện Đường thiếu gia làm cũng đã tạo phúc cho tất cả người sống sót, dù sao trừ bỏ Đường thiếu gia thật đúng là không có ai có thể đem phần tư liệu kia an toàn đưa đến." Nói chuyện là một vị nữ nhân hơn ba mươi tuổi, đúng là tuổi tác bán lão (nửa già). Tại mạt thế khả năng bảo dưỡng so ra kém trước kia, khóe mắt dẫn theo một chút nếp nhăn, nhưng vẫn tồn một phen phong vận.
Ánh mắt cô tôi từ một khắc Đường Thù tiến vào kia, liền dừng ở trên người y không thể di chuyển. Cô tôi có thể lấy thân phận nữ nhân ở mạt thế giành được một phần nhỏ nhoi, tự nhiên có phi phàm thủ đoạn của cô tôi, mà lúc này cô tôi ở trên người nam nhân một lần nữa dấy lên du͙ƈ vọиɠ chinh phục.
Ánh mắt nữ nhân này tính xâm lược rất rõ ràng, Đường Yến trước liếc mắt nhìn Diệp Tử Tân một cái mới nhỏ giọng giới thiệu: "Cô tôi là Trương Tuy lão đại Tinh Tồn, thủ hạ của cô tôi bình thường thích gọi cô tôi là vương hậu, cũng là một trong ba dị năng giả song hệ trong khu an toàn. Cậu hẳn đã nghe qua tên cô tôi mới phải, lão tổng của xí nghiệp An Hoài trước mạt thế, nữ cường nhân sự nghiệp thành công, chính yếu là cô tôi còn chưa bao giờ gả cho ai."
Diệp Tử Tân từ trên bàn bên cạnh lấy một ly rượu vang đỏ, hắn vừa rồi mới đem khối bánh ngọt kia ăn xong, nhu cầu cấp bách uống nước nhuận hầu. Hắn lắc lư ly rượu, trực tiếp đứng ở bên người Đường Thù, trước khi uống lắc lắc cái ly: "Đa tạ a di ngài khích lệ, chúng tôi cũng chỉ là may mắn mà thôi."
Thân thể hiện tại này của hắn bất quá mới hai mươi tuổi mà thôi, theo niên kỷ gọi như vậy tựa hồ cũng không có gì sai, cũng là chói lọi cho đối phương một cái tát. Bọn người này đánh bàn tính gì Diệp Tử Tân hắn không xen vào, lại cố tình không nên đem chú ý đánh lên người người của hắn. Chứ không phải thật khi Diệp đại thiếu gia hắn dễ khi dễ sao?!
Mắt thấy Trương Tuy cũng biến sắc mặt, Đường Thù bất động thanh sắc đem Diệp Tử Tân kéo đến bên người chính mình, bên miệng y còn mang theo ý cười rõ ràng, trực tiếp trước mặt mọi người lấy tay lau vết bơ dính bên môi Diệp Tử Tân.
Trong nháy mắt... Diệp Tử Tân có xúc động đem bơ trên ngón tay Đường Thù liếm sạch sẽ, cuối cùng bắt buộc chính mình đem đầu xoay sang hướng khác... Có đôi khi show ân ái quá mức cũng chỉ có thể sử dụng đáng khinh đến hình dung.
"Đội dị năng của thủ hạ tôi cách mỗi một đoạn thời gian sẽ lui tới mỗi khu an toàn, hôm qua có một đội vừa mới từ khu an toàn phương bắc đổi vật tư trở về, có lẽ có thể trao dồi một chút với các cậu, cùng nhau trao đổi." Tề Thiếu Xuyên cũng mang theo bạn gái tới, gã vẫn mặc áo sơmi màu lục như trước, tay áo xắn đến khủy tay, nhìn qua không quá trang trọng, ngược lại nhiều ra một chút bĩ tính.
Bạn nhảy của gã rất xinh đẹp, Đường Thù từ phong cách đi đường của cô tôi nhìn ra vài phần đặc tính quân nhân, theo ánh mắt cô tôi cũng có thể thấy được cô tôi đối với bốn phía đề phòng cùng cẩn thận. Cô tôi chắc cũng là một vị dị năng giả, cùng với nói là bạn nhảy, kỳ thật càng như là bảo tiêu.
Diệp Tử Tân yên lặng đem tay áo thả xuống, cùng người này bảo trì chung bộ dáng quả thực là hạ thấp phong cách của mình.
"Bất quá Đường thiếu gia rời khỏi Kinh thành nhiều năm như vậy, tựa hồ cũng chỉ có chút năng lực như vậy." một câu cuối cùng của Tề Thiếu Xuyên là tiến đến bên cạnh bọn họ nói, lại dùng âm lượng vừa vặn có thể làm cho người bên người cạnh đều có thể nghe rõ.
"Quả thật chỉ có chút năng lực như vậy." Diệp Tử Tân không khỏi tiếc nuối nói: "Bằng không như thế nào sẽ mới bắt được Tề thiếu gia hai lần mà thôi, không phải sao?"
Hắn làm Diệp gia thiếu gia cũng làm ba mươi năm, so với Tề Thiếu Xuyên nhiều hơn gần mười năm. Lời so với ai khác càng bĩ so với ai khác càng hỗn hơn, hắn đều đem lăn lộn đến chết một lần của mình ra xài hết, không lý nào còn so không hơn được Tề Thiếu Xuyên.
"Mày!" chuyện bị Đường Thù bắt hai lần vẫn bị Tề Thiếu Xuyên coi là nhục nhã vô cùng, làm sao cho phép Diệp Tử Tân minh mục trương đảm nhắc tới như vậy, lập tức liền đem nắm đấm chặt chẽ trực tiếp đánh tới mặt Diệp Tử Tân.
"Tề thiếu gia, không quản đã xảy ra chuyện gì, nói chuyện là được, làm gì thương tổn hòa khí." Tiếu gia làm chủ nhà vũ hội lần này, bản thân Tiếu Mộc lại khoan thai đến chậm.
Tề Thiếu Xuyên tuy rằng cùng Đường Thù nháo cương, nhưng vẫn để lại một chút mặt mũi cho Tiếu gia, dù sao trước mắt Tiếu gia là nhà cung ứng vật tư lớn nhất trong căn cứ. Tề Thiếu Xuyên dừng một chút yên lặng buông tay xuống, dùng ánh mắt xảo thịt liếc nhìn Diệp Tử Tân, mang theo bạn gái chuyển hướng về phía khác.
Tiếu Mộc cũng không có mang bạn nhảy đến, đi theo người bên cạnh gã là em gái gã Tiếu Dịch cùng Phương Nhậm Kiệt. Là người tiên đoán duy nhất trong căn cứ, bản thân Tiếu Dịch thân thể cũng rất yếu, có loại mỹ cảm nhược không thắng y. (người bệnh nhưng vẫn đẹp)
"Càng giống." Diệp Tử Tân đánh giá Tiếu Dịch vài lần nhịn không được bình luận, nếu như nói Tiếu Mộc cùng Tiếu Nhan ở F thị chỉ giống nhau hai phần, cô gái này tựa như sáu phần. Chẳng qua một người xinh đẹp trương dương phóng khoáng, một người khác lại là bộ dạng càng dịu dàng tú lệ chút.
Tiếu Mộc nghe được lời Diệp Tử Tân trên mặt mang theo ý cười ôn hòa, trực tiếp hướng hắn đã đi tới không phải không có tò mò hỏi: "Giống cái gì?"
Diệp Tử Tân thuận tay búng tay, một đoàn lửa màu băng lam xuất hiện ở trên ngón tay hắn: "Tôi là nói vị tiểu thư này xinh đẹp tựa như Hỏa Diễm, là lạnh, muốn hay không sờ sờ xem?"
Tiếu Dịch nở nụ cười một chút nhưng không sờ, mà ngẩng đầu nhìn về phía ca ca mình. Tiếu Mộc ngược lại vươn tay trực tiếp đặt trên Hỏa Diễm, thuận thế cầm tay Diệp Tử Tân: "Diệp tiên sinh bình thường đều sẽ hống con gái vui vẻ như vậy?"
Diệp Tử Tân bất động thanh sắc rút tay trở về, ánh mắt vẫn đặt ở trên người Tiếu Dịch: "Tôi nói chuyện đều là chân tâm thật ý." Hệ thống đã dò xét ra Tiếu Mộc là tu sĩ, lại dò không ra Tiếu Dịch này. Hắn vốn định mượn Hỏa Diễm cùng cô tôi tiếp xúc sau lại để cho hệ thống nhân cơ hội điều tra, lại bị Tiếu Mộc nửa đường ngăn cản, bất quá trong từ điển Diệp Tử Tân chưa từng có hai chữ buông tha này.
"Có thể mời em nhảy một điệu không? Tiểu thư mỹ lệ?" Diệp Tử Tân vươn tay phải làm ra tư thế mời, Diệp tiểu thiếu gia vẫn luôn là người cực tự tin, không có cô gái trẻ nào có thể ngăn cản được mị lực của hắn.
Tiếu Dịch cũng không thể... Nhưng cô tôi vẫn lui ra phía sau hai bước: "Theo tư tâm mà nói tôi rất muốn đáp ứng thỉnh cầu của ngài, nhưng là Đường tiên sinh phía sau ngài tựa hồ không quá vui lòng?"
Diệp Tử Tân sửng sốt một chút quay đầu lại vừa lúc nhìn thấy mỉm cười khó thấy của Đường Thù, không biết vì sao hắn ngược lại sinh ra một cỗ cảm giác sợ hãi.
"Tôi quả thật không muốn, bởi vì hắn là bạn nhảy của tôi." Đường Thù gọn gàng dứt khoát kéo tay Diệp Tử Tân, liền tính y hiểu được mục đích thăm hỏi của Diệp Tử Tân, lại không đại biểu y cũng có thể tiếp nhận. Tổng kết mà nói... Đường lão đại y thật ra ghen tị!
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tiểu kịch trường:
Diệp Tử Tân: em mời người khiêu vũ là có nguyên nhân anh cũng không phải không biết.
Đường Thù: ân, anh biết.
Diệp Tử Tân:... Vậy anh không buông tay...
Vì thế nắm càng chặt...
☆, Chương 70. Đột phát tình huống
Thẳng đến khi Diệp Tử Tân cùng Đường Thù đi vào giữa sàn nhảy theo âm nhạc khởi vũ, Diệp Tử Tân cũng chưa làm rõ này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
"Em không chuyên tâm." trên mặt Đường Thù từ lúc vừa mới bắt đầu vẫn luôn rất đen, khi Diệp Tử Tân thông đồng Tiếu Dịch quá mức thuận buồm xuôi gió, không khỏi khiến y nhớ tới lời tâm tình hắn nói với Cố Quân Ngôn khi mới gặp, những lời này hắn còn nói qua với bao nhiêu người?
Diệp Tử Tân đang thất thần, nghe vậy thiếu chút nữa nhảy sai bước giẫm phải chân Đường Thù, hắn thở dài khẩu khí có chút không rõ nguyên do hỏi: "Lão đại, anh làm sao vậy?"
Loại chuyện ghen này Đường Thù nói không nên lời, cho nên đơn giản một câu đều không nói, chỉ là bước nhảy càng nóng nảy vài phần, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Tử Tân.
Diệp Tử Tân không quá hiểu được cảm xúc biến hóa của Đường Thù, chỉ đành quy kết cho y uống nhầm thuốc. Diệp Tử Tân vài năm qua không ít lần lăn lộn nơi xã giao, hắn nhảy coi như là nửa chính quy, chẳng qua vẫn luôn vây ở vị trí người chủ đạo. Lúc này lại hoàn toàn là bị Đường Thù dìu bước, nhảy đến một nửa cũng khơi dậy ý chí chiến đấu của hắn, một khúc nhảy bị bọn họ nhảy ra hương vị giương cung bạt kiếm.
Người bốn phía đều không tự giác ngừng lại, vây xem giữa sân chỉ còn một đôi nam nhân đang nhảy kịch liệt, nhìn qua cũng rất thỏa thích...
Thẳng đến tiếng cảnh báo chói tai vang lên.
Đường Yến cởϊ áσ khoác ném qua một bên, vài bước đi đến giữa sân: "Đây là cảnh báo bên ngoài khu an toàn gặp công kích, các người đi theo tôi." Khi cảnh báo vang lên, hắn cũng nhận được mệnh lệnh đến tiền tuyến chỉ huy.
Tiếng nói của Đường Yến vừa dứt, phát thanh của cả khu an toàn đồng thời vang lên, yêu cầu dị năng giả đã ngoài cấp 2 toàn bộ đến Đông thành tập hợp, có bầy tang thi công thành.
Vũ hội là tiến hành không được nữa, vì tránh cho tạo thành chen lấn, Tiếu Mộc trực tiếp chỉ huy mở ra hai bên cửa. Một bên là thông đến khu nghỉ ngơi trên lầu, cho người thường không có dị năng cùng dị năng giả cấp 1 ở đây; cửa ra bên kia, cung cấp cho dị năng giả trên cấp 2 chạy tới hiện trường bằng phương thức nhanh nhất.
Đường Yến cũng không phải là dị năng giả cấp 2, nhưng hắn làm quan chỉ huy cũng nhất định phải đích thân tới hiện trường.
"Khu an toàn thường xuyên bị công kích sao?" Diệp Tử Tân một tay cầm tay vịnh bên cửa xe, này là lần đầu tiên hắn ngồi xe do Đường Yến lái, thành công thể nghiệm một phen cảm giác xe bay trong phim. Đường Yến vừa mới đem xe nghiêng bốn mươi lăm độ, men theo khe hẹp bên tường lái ra ngoài.
"Không có." Bởi vì không có nhiều thuốc để hút, Đường Yến liền thường xuyên ngậm trong miệng một cây tâm, để giảm bớt cảm giác thèm thuốc lá của hắn. "Bên ngoài khu an toàn mỗi ngày đều có người thanh lý tang thi, rất ít gặp phải tang thi triều."
Đường Thù ngồi ở bên cạnh Đường Yến nhìn chằm chằm tay lái cùng đường phía trước, miễn cho hắn lại lái vào góc nào đó, lái không ra được: "Là nơi khác di chuyển tới." phụ cận kinh thành rất nhiều thành phố lớn đều thành khu bị tang thi luân hãm, nguyên bản nơi có phần đông dân cư, hiện tại đều thành khu trọng tai. Hơn nữa cấp bậc tang thi tiến hóa, tụ tập quần công đánh đến khu an toàn gần đó cũng là chuyện trong dự kiến.
Đường Yến lái xe tuy rằng không xong lắm, nhưng tốc độ vẫn phải có, không bao lâu lập tức chạy đến Đông thành. Hắn từ sau xe cầm ra quân trang, khoác lên người, đi xuống xe.
"Hiện tại là tình huống gì?" Đường Yến mang theo hai người Đường Thù trực tiếp đi lên tường thành, từ trên tay quan quân bên cạnh cầm qua kính viễn vọng, đàn tang thi cách khu an toàn còn có một khoảng cách, xa xa có thể trông thấy bụi đất bay mịt mù.
Thủ hạ quân nhân của hắn rất nhanh hội báo: "Căn cứ tin tức điều tra trở về, tiền phương ít nhất có hơn một vạn tang thi, phần lớn là cấp 1."
"Cho dị năng giả hệ Thổ ra khỏi thành lấy chiến hào trước, dị năng giả cận chiến ở phía trước dị năng giả viễn trình ở phía sau, tùy thời làm tốt chuẩn bị tác chiến." Đường Yến nhíu mi tiếp tục nói: "Làm cho người thường bên trong thành đi trước phòng hộ một chút, còn lại dị năng giả cấp 1 cũng làm tốt chuẩn bị tùy thời xuất kích."
Đến nay khu an toàn Kinh thành chỉ có một bức tường đất, còn lại chủ yếu dựa vào dị năng của dị năng giả phòng thủ, hai tháng này cũng không ra xảy ra chuyện lớn gì, nhưng lâu dài mà nói thì không phải biện pháp tốt. Dù sao tuy rằng dị năng của dị năng giả cao nhất đã tới cấp 4, nhưng tang thi cũng phổ biến đều vượt qua cấp 1, mà số lượng vượt xa dị năng giả.
Diệp Tử Tân đang ở trong dị năng giả tìm kiếm thân ảnh của Tiếu Mộc, hắn cũng không rõ ràng lắm trong hồ lô của Tiếu gia rốt cuộc chứa cái gì. Bọn họ từng phái Phương Nhậm Kiệt đến cướp lấy tư liệu, lại trên yến hội vừa rồi nói giúp, là có ý giao hảo với Đường gia? Còn có Tiếu Nhan có phải hay không cũng là người của Tiếu gia? Bất luận tiền căn như thế nào, Tiếu Nhan cuối cùng đều đã chết ở trên tay của hắn cùng Đường Thù.
Tiếu Mộc đối ngoại, thân phận cũng là cấp 3 dị năng giả, ở vũ hội sau khi sơ tán đám người xong, gã cũng nhanh chóng mang theo Phương Nhậm Kiệt chạy đến Đông thành.
Gã như là hoàn toàn không có chú ý tới ánh mắt Diệp Tử Tân, ngược lại đi theo dị năng giả hệ Thổ khác cùng nhau lấy chiến hào trước nhất Phương Nhậm Kiệt như có cảm ứng quay đầu lại, đỉnh đạc hướng về phía Diệp Tử Tân phất phất tay.
"Gia hỏa này da mặt có thể sánh hơn tường đất này nhiều." Diệp Tử Tân phiết miệng, mắt thấy đàn tang thi càng ngày càng gần, trước mặt dị năng giả hệ Thổ đã lui trở về.
Các loại dị năng thiên kì bách quái (kì lạ quái gở) thay nhau oanh tạc, Diệp Tử Tân cùng Đường Thù đi theo Đường Yến đứng ở trên tường thành không động, còn chưa tới thời điểm bọn họ ra tay.
Đại thiếu gia Tiếu gia tự nhiên cũng không động, gã cùng với nói là đến tiêu diệt tang thi, chẳng bằng nói là đến bàng quan xem diễn, nhìn không ra nửa điểm muốn động thủ.
Mắt thấy đàn tang thi cùng dị năng giả trước mặt đã đoản binh tương giao (đánh tay đôi), Đường Thù bỗng nhiên nói: "Tôi đi xuống."
"Hiện tại còn quá sớm đi?" Đường Yến vẫn phụ trách chỉ huy điều hành hiện trường, nghe vậy không khỏi nói thêm: "Anh biết dị năng cậu tương đối mạnh, trận này nhất thời sẽ đánh không xong, trước xem tình hình rồi nói sau."
"Không cần chờ." Đường Thù muốn đi xuống tự nhiên có chính duyên cớ của y, y vốn cũng không muốn đi xuống chống chọi với tang thi. Y chỉ là ở bên trong chiến hào đông lại một tầng băng, làm cho tang thi ngã xuống không dễ dàng trèo nữa, lại chỉ huy dị năng giả phía dưới nhân cơ hội giải quyết tất cả tang thi ngã xuống.
Sau khi hố sắp nhồi đầy, chỉ huy dị năng giả hệ Thổ một lần nữa ở phía sau đào hố.
Có tác dụng phụ trợ của băng, tang thi cấp 1 cùng cấp 2 đều tiến vào trong hố. Miễn cưỡng có thể đột phá được cơ bản đều là tang thi sắp đột phá cấp 2, thậm chí cấp 3.
Mà hoàn toàn là những tang thi tạo thành thương vong nhiều nhất... (câu này hơi khó hiểu nên cứ hiểu là tang thi chết nhiều là được)
"Tôi cũng đi xuống hỗ trợ." Diệp Tử Tân vẫn luôn thích hướng về phía trước, lúc này ngây người lâu như vậy đơn giản là muốn nhìn động tác của Tiếu Mộc một chút, đáng tiếc đối phương trừ bỏ chỉ huy thủ hạ Tiếu gia cũng không tính tự mình ra trận, mà phía dưới thương vong lại trở nên thảm thiết.
Đường Yến mặt băng bó nói nhanh: "Cậu không cần đi xuống." Làm quan chỉ huy nơi này, thương vong là cảnh tượng hắn không muốn nhìn đến nhất. Nhưng hắn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, dưới thành thanh niên sau khi bị tang thi cấp cao hơn mình cào thương, nghĩa vô phản cố vọt vào trong đàn tang thi, bởi vì ở phía sau bọn họ còn có người nhà bọn họ nhất định phải thủ hộ...
Có người đi tới sẽ cùng dạng có người lui lại phía sau, mọi người bởi vì sợ hãi mà rút về phía khu an
toàn, đem bản thân giấu ở địa phương tự cho là an toàn, bọn họ chỉ sợ đời này đều không có dũng khí bước khỏi khu an toàn một bước.
"Tôi cũng là dị năng giả cấp 3." Diệp Tử Tân nói xong thuận tay ném một Hỏa Cầu đi xuống, đánh trúng một tang thi đang muốn cắn người, người thiếu chút nữa bị cắn kia còn là một người quen.
Phía dưới hoàng mao ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lại yên lặng dẫn một tang thi cấp 3 đến, hắn bất quá là dị năng giả cấp 4, cùng tang thi cấp 3 năng lực tương đương, lại một mình dẫn liền bốn tang thi cấp 3.
Đường Yến làm chỉ huy điều hành, vẫn trừng mắt ánh mắt nhìn phía dưới, bất quá chỉ nửa giờ, trong ánh mắt hắn cũng đã che kín tơ máu: "Không nên khiến tôi không có biện pháp công đạo với Đường Thù."
"Sẽ không, y là người của gia, gia muốn đích thân đến mới yên tâm." khóe mắt Diệp Tử Tân nhếch lên, nhìn qua trương dương lại tự tin. Hắn rút ra Minh Uyên, không nhìn thang lầu trực tiếp từ trên tường cao hơn sáu mét nhảy xuống.
Mục đích Diệp Tử Tân nhảy xuống là cứu người, đồng thời cũng thay Đường Thù dọn sạch áp lực phía sau. Bọn họ vẫn luôn kề lưng mà chiến, liền tính không thể lập tức xoay chuyển chiến cuộc, ít nhất có thể thủ hộ lẫn nhau không việc gì.
Trận chiến đấu này vẫn giằng co năm giờ, mới đem tất cả tang thi tiêu diệt xong. Diệp Tử Tân cũng không nhớ rõ bản thân rốt cuộc chém gϊếŧ bao nhiêu tang thi cấp 3, hắn chỉ cảm thấy tay phải của mình có xu thế nâng không nổi, bất quá nhìn phần chiến tích rất men này có cảm giác thành tựu...
Người thanh lý chiến trường sau khi đem thi thể tang thi trên đất toàn bộ ném vào trong hố, dị năng giả hệ Hỏa đem hỏa dị năng ném vào trong hố đốt cháy, cuối cùng lại do dị năng giả hệ Thổ trực tiếp đem toàn bộ hố to lấp lại.
Diệp Tử Tân lau máu dính trên mặt, bất quá chỉ hơn hai tháng mà thôi, hắn đã hoàn toàn quen với sinh hoạt như vậy. Ít nhất sẽ không lại cảm thấy ghê tởm, hoặc là bẩn chịu đựng không nổi, bất quá cảm giác bất lực lại càng ngày càng nặng.
Ngay tại vừa rồi hắn còn chính mắt nhìn thấy một thanh niên vì ngăn chặn chỗ hổng trên tường thành bị tang thi đào ra, dùng thân thể của mình làm khiên thịt, thẳng đến dị năng giả hệ Thổ đem tường một lần nữa lấp lại.
"Sau khi trở về anh sẽ chào từ biệt gia gia." Đường Thù đưa tay khoát lên trên vai Diệp Tử Tân, như là đang nói mooth chuyện rất tầm thường. " Chúng ta đi tìm nơi bế quan tu luyện."
Bọn họ tuy rằng cũng không phải chúa cứu thế, nhưng muốn cứu càng nhiều người thì phải cần năng lực tương đương, cũng chỉ có khi có năng lực mới có thể làm một số chuyện đủ khả năng. Đây là việc Diệp Tử Tân vẫn muốn làm, lại bất hạnh không biết nên mở miệng như thế nào, Đường Thù lại cứ có thể trước một bước đề xuất ra.
"Em tưởng anh sẽ không muốn rời khỏi Kinh thành." Diệp Tử Tân chớp chớp mắt, không có ai so với hắn rõ ràng hơn Đường Thù xem trọng trách nhiệm bao nhiêu, huống chi nơi này còn có Đường gia, hiện tại thế cục còn chưa ổn định.
"Nếu như không có đủ thực lực chống đỡ, chúng ta cái gì đều làm không được." Đường Thù theo lẽ tự nhiên cầm tay hắn nói: "Chúng ta cũng đến thời điểm nên bế quan."
Vốn tu hành nên gồm hai mặt tu cùng hành, hai người bọn họ đã hành rất lâu, nhất định phải tìm một cơ hội tu luyện củng cố cùng đột phá trói buộc hiện có.
Diệp Tử Tân liếm liếm môi, hắn cùng Đường Thù định xuống cũng đã có một đoạn thời gian, cũng rất khó có cơ hội hai người ở riêng. Hắn vốn nghĩ Kinh thành bên này tình huống ổn định một chút, liền tạm thời cùng Đường Thù tách ra một đoạn thời gian, Đường Thù có thiên mệnh chiếu cố, hắn lại cần nhờ vào bản thân cố gắng nhiều hơn, cho nên liền tính luyến tiếc cũng không thể lại kéo dài thêm. Không nghĩ tới...
Diệp Tử Tân đem Đường Thù kéo đến góc khuất, kéo cổ áo y chủ động hôn lên, hắn xem như yêu thảm người này! Yêu khăng khăng một mực, trăm chết không hối hận!
Đường Thù sau khi Diệp Tử Tân chủ động hôn lên, liền nhanh chóng đoạt lại quyền chủ động, cùng với nói là hôn môi lại càng giống một trận quyết đấu hơn, cũng như là một hồi triền miên hết sức khắc cốt...
Tiếu Mộc thu hồi tầm mắt vắt chéo chân dài ngồi vào ghế sau của xe: "Bằng hữu kia của cậu rất có ý tứ."
Ngồi ở phía trước Phương Nhậm Kiệt ngón tay trong nháy mắt cứng ngắc, rồi mới quay đầu lại, không quá đứng đắn cười nói: "Y nguyên bản là một khối băng thúi không nóng, nguyên lai cũng có thời điểm hòa tan."
Tiếu Mộc nhắm mắt lại tựa lên ghế xe, trong đầu rất nhanh hiện ra bộ dáng của Diệp Tử Tân cùng Đường Thù: "Tổ hợp rất thú vị."
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tiểu kịch trường:
Sự kiện ghen...
Ở một ngày nào đó của rất nhiều năm sau, Diệp Tử Tân trong lúc vô tình từ giá sách của Đường Thù lấy ra một quyển bút ký, mặt trên rõ ràng ghi lại Diệp Tử Tân ở khi nào chỗ nào cùng người nào có ngôn ngữ hoặc là động tác thân mật...
Diệp Tử Tân: (⊙_⊙)...
Nhìn ngày ở phía trên cũng muốn ngơ luôn, bởi vì thường ở sau ngày này, hắn đều ngủ qua toàn bộ buổi sáng!! (ngủ ở đâu => trên giường...trọng điểm GIƯỜNG)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT