Edit: Yan
——

71

Hoàng đế rất là ưu sầu.

Hắn ưu sầu vì phát hiện ra mình ngủ Vương gia, khinh nhờn tình yêu mình dành cho Hồ ly, hắn cảm thấy hắn không bao giờ xứng đáng có được người tốt đẹp như Hồ ly nữa!

Dưới cơn nản lòng thoái trí hắn quyết định thả hồ ly.

"Chuyện của ta và Hồ công tử tới đây kết thúc, sau này ngươi không cần phải khó xử hắn nữa." hắn nói với vương gia.

Tuy rằng vương gia có chút tiếc nuối không thể giết chết hồ ly kia nhưng mà nếu đã ngủ đến hoàng đế còn chưa tính thì...

Đợi đến khi về đến vương phủ bình tâm tĩnh khí lại, Vương gia càng nghĩ càng không đúng, đột nhiên cho mình một cái tát.

"Mẹ nó mục tiêu cuối cùng của ta lại không phải vì ngủ hắn! Tốt đẹp cái rắm!"

72

Thư sinh đệ tấu chương từ quan với hoàng đế, chuyện hồ ly bị bắt khiến hắn hoàn toàn hiểu rõ sự tối tăm nơi quan trường, lúc này hắn chỉ muốn mang hồ ly về quê làm ruộng.

Nhưng sau khi hoàng đế nhìn thấy tấu chương từ quan của hắn thì rất tức giận, dù sao thư sinh cũng do hắn khâm điểm vào Hàn Lâm Viện, mới làm mấy tháng đã đòi từ quan, như vậy người trong thiên hạ nhìn hắn thế nào đây!

Vì vậy hắn phê sang bên cạnh: "Trẫm không cho phép, ngươi chết tâm đi! Trẫm đối với ngươi không tệ, ngươi việc gì phải như thế này! Tâm ! Trẫm thật sự tâm rất đau, rất mệt! Người trong thiên hạ không có ai hiểu trẫm cả! máu đầu tim của trẫm nhỏ giọt tích tích tích, ai biết! Ai biết!!"

Thư sinh: "A......"

73

Hồ ly rất thích ăn gà nướng ở một tửu lâu phía nam đường cái, lâu lâu lại đến đó mua về ăn.

Hôm nay lúc hắn ôm gà vào lòng định về nhà, đi ngang qua khách điếm lúc trước mình và thư sinh ở bỗng nhiên nhìn thấy Vẹt trắng bị lão bản đặt ở cửa mời chào sinh ý.

Hắn đi qua đi vui vẻ nói với Vẹt trắng: "Điểu huynh, đã lâu không gặp nha!"

Ngày đó hồ ly mở miệng nói chuyện khiến vẹt trắng sợ hãi, hại nó ngửa bụng ba ngày suýt nữa thì ngoẻo, chăm đến tận mấy hôm nay mới hoàn toàn khôi phục tinh thần.

"Có muốn ăn gà không?" Hồ ly mở bao giấy dầu bọc gà nướng ra.

Con gà kia có hình dạng tuyệt đẹp, có mào, có cánh, có mõm......

Vẹt trắng dùng một loại ánh mắt hoảng sợ nhìn hắn : "Ngươi bệnh tâm thần a a a a a!! Biến thái!! Con mẹ ngươi!! cút đi!!"

74

Trên đường tiểu Hồng đến nhà người ta thu hương liệu về, đang đi bỗng nhiên nghe thấy một tiếng chuông đồng thanh thuý dễ nghe, hắn nhìn về phía có tiếng chuông mới phát hiện tiếng chuông phát ra từ lục lạc của một vị tăng nhân áo đen đầu đội đấu lạp, chân đi giày rơm.

"Dễ nghe không?" Hòa thượng đón nhận ánh mắt hắn.

Tuy rằng cảm thấy kỳ quái, Tiểu Hồng vẫn gật gật đầu: "Tiếng chuông của đại sư truyền thật là xa."

Hòa thượng cười cười: "Chỉ có kẻ không phải người mới có thể nghe thấy tiếng chuông."

Sắc mặt Tiểu Hồng biến đổi, cơ hồ là đồng thời lúc hoà thượng ra tay hắn cũng biến thành tam vĩ hồ chạy trốn!

75

Mùa hè, thư sinh đặc biệt rất hút muỗi, đôi khi buổi tối còn bị muỗi ồn ào đến mức mất ngủ.

Hồ ly đau lòng hắn, cho dù là ở hình người hay là hình hồ đều dùng đuôi đuổi muỗi cho hắn.

Nguyên hình còn đỡ, hình người liền......

Nó nhất định phải cởi sạch quần áo, bày mông ra mới để lộ đuôi được, lúc muỗi nhiều tuy có thể bảo vệ thư sinh an bình lại không giữ nổi cái mông, cả đêm trên mông cũng bị cắn sưng lên vài cái bọc.

"A Sinh, mông ngứa!" Hồ ly vẻ mặt đưa đám.

"Để ta gãi gãi cho ngươi nhé?"

"Ngươi thân thân ta một chút sẽ không ngứa nữa!"

Ý hồ ly là hôn mặt, kết quả thư sinh lại hôn đít nó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play