Edit: Yan
——

66

Hồ ly bị bắt vào đại lao, thư sinh nghe thấy tin tức, chuyện thứ nhất chính là bảo hắn trốn.

"Ngươi là hồ tiên tất nhiên có thể chạy ra khỏi nhà giam này, đừng để cho bọn họ lại bắt được!"

"A Sinh đừng vội, ngươi xem!" Nói rồi Hồ ly phanh một tiếng hóa thành nguyên hình, thoải mái chui từ khe hở nhà tù ra. 

Lại chui vào.

Lại chui ra.

Thư sinh: "Đủ rồi!"

"Ngươi lại xem!" Hồ ly niệm một câu khẩu quyết, một nhánh cây trong nhà tù liền biến thành dáng vẻ hắn. "Như vậy là được rồi, chúng ta về nhà đi!"

"......ờm."

Sau đó bọn họ liền về nhà.

67

Hoàng đế tìm Vương gia lý luận: "Ngự đệ, ngươi bắt hồ công tử sao? Còn nói hắn là yêu nghiệt? Vì sao ngươi làm như vậy??"

Vương gia cô đơn nhìn thẳng hắn: "Ngươi còn không rõ sao?" Trong mắt tựa hồ có thâm tình.

Hoàng đế đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhưng rất nhanh bị chính mình phủ quyết. Sẽ không, ngự đệ sẽ không!

Hắn không được tự nhiên dời tầm mắt: "Ta không rõ......"

Vương gia đến gần hắn: "Ngươi hiểu rõ!"

"Ta không rõ!" Hoàng đế nhanh chóng lui ra phía sau một bước.

"Ngươi đang trốn tránh!!"

"A a a ngươi đừng ép ta!" Hoàng đế hét lớn một tiếng, xoay người chạy đi.

Sau khi Vương gia hồi phủ sai người thỉnh đạo sĩ đến thay mình trừ tà.

68

Hoàng đế biết tất cả chuyện này là bởi vì tình yêu không thể kiềm chế của vương gia với hắn tạo thành, hắn cảm thấy rất rối rắm rất khổ sở, nhưng đồng thời lại cảm thấy đây là cơ hội tốt!

Hắn chạy đến đại lao, đứng ở ngoài cửa lao nói với con rối của hồ ly rằng chỉ cần hồ ly chịu cùng hắn sẽ lập tức thả người ra, Hồ ly không lên tiếng.

Đương nhiên hắn không lên tiếng, chẳng qua hắn chỉ là một nhánh cây biến thành.

Hoàng đế cho rằng hắn thà chết chứ không chịu khuất phục, thất vọng mà đi.

Mà lúc này, hồ ly thực sự còn đang nằm trong lồng ngực thư sinh ăn táo!

"A Sinh ngươi nói rốt cuộc tại sao bọn họ lại biết ta không phải người?"

"......" Hồ ly vĩnh viễn sẽ không hiểu được những loanh quanh lòng vòng đó của nhân gian, mà thư sinh cũng không định để nó hiểu.

69

Hoàng đế lại uống say, hắn la to hỏi Vương gia: "Là ta không tốt sao? Ta chính là cửu ngũ chí tôn!! Chân long thiên tử!! Hắn dựa vào cái gì chướng mắt ta?"

"Ngoại trừ ta không đẹp bằng hắn, ta cũng không kém, vậy ngươi dựa vào cái gì chướng mắt ta!" Vương gia uống rượu cùng hoàng đế, bất giác cũng uống nhiều. 

Hoàng đế lớn gan ôm lấy hắn: "Ngươi rất tốt... Chỉ là, đôi lúc ánh mắt nhìn ta, thực đáng sợ......"

Ngày hôm sau lúc hai người tỉnh lại, phát hiện cả hai trần truồng nằm trên cùng một cái giường, bị dọa cho suýt tè ra quần.

Ta ngủ cẩu hoàng đế rồi!

Ta ngủ ngự đệ rồi!

Xong rồi!

70

Hồ ly chuẩn bị thẳng thắn với thư sinh.

"A Sinh, thật ra ta không phải hồ tiên mà chỉ là một con cửu vĩ hồ yêu tu luyện 500 mà thôi." nó thấp thỏm nói.

"ừm." Thư sinh bình tĩnh lật sách.

Hồ ly đột nhiên ngẩng đầu: "Ngươi không hề kinh ngạc cũng không tức giận sao?"

"Ta đã sớm biết."

"Cái gì! Vậy vì sao ngươi không chọc thủng ta?"

Thư sinh nghĩ nghĩ, bỏ sách xuống bế cả người hồ ly lên hôn hôn trán nó: "Ta bằng lòng không chọc thủng ngươi, ngươi nói cái gì ta liền tin cái đó, không được sao?"

Tim Hồ ly muốn nhũn ra thành nước.

"Được......" Nó nhỏ giọng nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play