Vào ngày đội thân vệ tới đón Halls đi đến Đế tinh, Hoàng đế bệ hạ của Mục đế quốc cũng đã nhận được tin báo "Thái tử đã an toàn trở về."
" Tạ ơn Via! " Hoàng đế đối mặt về hướng tấm huân chương treo sau lưng, nhỏ giọng nói.
Những ngày tiếp theo.
Mỗi ngày, Hoàng đế đều hỏi rằng Hoàng thái tử đang ở đâu và còn bao nhiêu ngày nữa mới đến Đế tinh.
" Ôi, quang não và bàn làm việc của hoàng nhi sắp bị lấp đầy bởi đống giấy tờ chất chồng như núi kia rồi. " Hoàng đế khẽ thở dài.
Vừa rồi không biết là ông đã thở dài lần thứ bao nhiêu.
Người hầu trong cung điện rốt cuộc cũng nói với ông: " Bệ hạ, phi thuyền của Hoàng thái tử đã đến cảng của Đế tinh... "
Hoàng đế suy nghĩ một chút, lập tức hạ lệnh: " Mau đem một tấm thảm đỏ trải trước cửa khu nhập cảng. Hoàng nhi có thích pháo hoa không nhỉ? Có thể bắn lên bầu trời một ít pháo hoa... Hửm, nên chọn màu gì đây ta? "
Người hầu lại mở miệng: "...Thái tử nói, không tìm thấy vị Omega kia. "
Hoàng đế dừng lại: " Ngươi nói cái gì? "
Người hầu trong lòng tự nhủ rằng không chỉ có vậy.
Gã nói thêm: " Điện hạ còn nói, ngài ấy sẽ không trở lại hoàng cung, ngài ấy cần phải đến một nơi. "
" Đi đâu, bộ đi đến đó còn quan trọng hơn việc đưa vợ sắp cưới về nhà à? " Hoàng đế nhíu mày.
Người hầu mờ mịt nói: " Thưa bệ hạ, không có ai biết được kế hoạch của điện hạ hết. "
Hoàng đế trầm mặc một lát, lại nói: " Đi chuẩn bị phi thuyền cho ta! "
- ----------------------
Thời điểm Hoàng đế lên phi thuyền hướng tới bến cảng thì cũng là lúc Halls và Tần Ý bước ra khỏi cảng.
" Hiện tại chúng ta đang trên đường đến trụ sở chính của ngân hàng Meli. " Hắn nói.
Tần Ý hơi nheo mắt, lười biếng dựa vào ghế ngồi, tay cầm ly nước trái cây.
Cậu nhẹ gật đầu đáp: " Thế thì tốt quá. "
Halls cũng thả lỏng một chút, hắn ngồi xuống bên cạnh Tần Ý.
Tuy rằng hương pheromone thơm ngọt cứ quanh quẩn bên mũi, nhưng lại không còn nồng đậm như trước, nồng đậm đến mức khiến người ta vô pháp tới gần.
Bây giờ, hắn thậm chí còn có chút thưởng thức hương vị này.
Lúc này bên tai vang lên tiếng hít thở nhè nhẹ.
Halls quay đầu lại nhìn.
Kỳ Lợi Á đã ngủ thiếp đi.
Hai mắt "thiếu nữ" nhắm chặt, khuôn mặt an tĩnh còn mỹ lệ hơn cả《Bức tranh hoa súng》trân quý được lưu giữ trong cung của hắn.
Hô hấp của Halls bất giác cũng trở nên nhẹ theo.
Ngay lúc đó, đội thân vệ của hắn có hơi ngạc nhiên nói: " Điện...ừm tiên sinh, ở phía trước dường như đang tiến hành quản chế giao thông. "
Là bởi vì ta trở về sao?
Halls cau mày thầm nghĩ.
Hắn cũng không xa lạ gì với mấy trường hợp như thế.
Halls đứng dậy, liếc nhìn "thiếu nữ" một lần nữa rồi quay người bước ra ngoài, vừa đi vừa nói: " Giúp ta liên lạc với người phụ trách kiểm soát con đường này. "
" Vâng. "
Halls đóng cửa để đảm bảo rằng "thiếu nữ" đang ngủ trưa bên trong sẽ không nghe thấy.
Quang não trên cổ tay sáng lên, trước mặt nhanh chóng xuất hiện khuôn mặt của một người đàn ông trung niên.
Khoảnh khắc đối phương nhìn thấy hắn, đối phương hình như không thể nhận ra hắn là ai.
Nhưng bởi vì trên thông tin mã hóa liên lạc của gã tiếp nhận có ấn kỳ đặc thù của hoàng thất, cho dù có chút không thể tin, nhưng đầu bên kia vẫn run rẩy hô lên một tiếng: " Hoàng thái tử...điện hạ? "
" Ừ. " Halls không có ý muốn nói chuyện vô nghĩa với gã
Halls hỏi thẳng: " Hãy để phi thuyền của ta đi qua bên kia. "
" Vâng...vâng...nhưng tại sao ngài lại không lái phi thuyền của chính mình?"
Halls không trả lời, chỉ im lặng nhìn gã.
Người đàn ông trung niên lập tức nhận ra rằng mình không nên hỏi nhiều, vội nói: " Thần sẽ lập tức cho phi thuyền của ngài đi qua, chủ yếu là hôm nay, người thừa kế của ngân hàng Meli vừa trở về từ liên minh, muốn đi kiểm tra trụ sở chính, ngài biết đấy, bọn họ đã luôn đóng những khoản thuế kếch xù vì đế quốc, cho nên bên phía ngân hàng đã yêu cầu... "
Người đàn ông trung niên chợt ngừng lại: " Xin lỗi, tôi lại nói nhảm rồi. "
Sắc mặt của Halls liền biến đổi.
Hắn nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên, trầm giọng hỏi: " Ngươi nói cái gì? Tại sao giao thông lại bị hạn chế, ngươi mau lặp lại lần nữa. "
Trước mắt gã là người thừa kế trẻ tuổi của Mục đế quốc, giữa lông mày hắn như lồng sương lạnh, những vết sẹo dữ tợn trên mặt khiến hắn trông càng tăng thêm mấy phần hung hãn.
Điều này hoàn toàn không thấy được ở trên người Hoàng Thái tử thường ngày.
Người đàn ông trung niên gần như cho rằng, hắn đã biến đổi thành một con người khác.
Cuối cùng, người đàn ông trung niên đã dành ra ba phút để giải thích cặn kẽ chuyện gì đang xảy ra.
Sau khi cắt đứt quang não, tay của gã liền run rẩy kịch liệt.
Gã chỉ biết sợ hãi Hoàng Thái tử, nhưng lại không biết rằng trong lòng của Hoàng Thái tử hiện giờ cũng đã dâng lên biển to sóng lớn.
Hắn đã lừa dối Kỳ Lợi Á rằng hắn là người thừa kế của ngân hàng Meli.
Nhưng người thừa kế thực sự thì lại sắp về đến ngân hàng.
" Tiên sinh, ngài bị sao vậy? " Đội thân vệ run giọng hỏi.
Kể từ khi điện hạ mất tích rồi trở lại, cả người ngài ấy đều trở nên có chút không thích hợp.
Lúc trên đường trở về, ngài ấy nhất mực chạy nhanh về, còn nhất định phải ở bên cạnh mỹ nhân Beta kia nữa. Đến việc nằm trong khoang y tế để chữa trị thêm một giờ cũng không chịu.
Halls đột nhiên quay đầu, thấp giọng hỏi: " Nếu ngươi nói dối, hiện tại lời nói dối sắp bị xuyên thủng, thì ngươi phải làm sao? "
Đội thân vệ: " Giết, giết đối phương? "
Halls: "... "
Halls: " Các ngươi bị ngu à? " (*)
(*) Các ngươi bị ngu hả ( 你是猪吗): Nghĩa gốc: Ngươi là heo sao?: Câu này dùng để nói một ai đó ngu ngốc một cách ẩn ý của cư dân mạng, chủ yếu nói giữa bạn bè, câu này trở nên phổ biến bởi Trần Hách trong chương trình Keep Running.
Đội thân vệ ỉu xìu cúi đầu xuống.
Lúc này, sau lưng Halls vang lên tiếng gõ cửa.
Thời điểm Tần Ý mở mắt ra thì liền phát hiện xung quanh không có ai, cậu không hy vọng chuyến này xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn nữa nên đã đi thẳng ra cửa.
Cậu giơ tay gõ cửa hỏi: " Anh có ở đó không? "
Halls vô cũng hưởng thụ miệng lưỡi của cậu.
Cứ như là Kỳ Lợi Á đã phớt lờ hết tất cả mọi người, trong mắt chỉ có mình hắn.
Chỉ có trời mới biết là Tần Ý lại quên mất tên của hắn kêu là Gland gì.
Halls: " Tôi ở đây. "
Đồng thời, Halls ban hành một mệnh lệnh mới cho các vệ binh thông qua quang não.
[ Đem người thừa kế của ngân hàng Meli bắt trói lại. ]
Trong kênh trò chuyện riêng tư của hắn, đồng loạt tất cả các vệ binh đều gửi về tin nhắn: [??? ]
Halls nhanh chóng mở cửa, hỏi: " Sao không nghỉ ngơi thêm một lát nữa? "
Tần Ý liếc xuống cổ tay hắn: " Quang não của anh đang rung chuông kìa. "
Halls: " Không quan trọng. "
Tần Ý quay đầu lại: " Ân, chúng ta hình như đã tới ngân hàng Meli rồi. "
Nhanh như vậy sao?
Halls không dấu vết khẽ nhíu mày
Những người làm ở ngân hàng Meli tất nhiên sẽ biết người thừa kế của bọn họ dáng dấp trông như thế nào, nên hắn không thể trực tiếp giả mạo được.
Nhưng nếu hắn trực tiếp mạo danh, sức nặng của lời nói dối của hắn sẽ càng trở nên nặng nề hơn.
Halls trầm giọng nói: " Trước tiên hãy để vệ sĩ của tôi đi cùng với cô, tôi sẽ giải quyết một số việc. " Hắn vừa nói vừa chỉ vào cái quang não 'không quan trọng' kia.
Tần Ý vô vị gật đầu.
Dù sao thì cậu cũng không tốn một xu nào, thậm chí còn kiếm được 100 triệu và đến ngân hàng Meli một cách an toàn.
Phần còn lại, cậu có thể tự làm.
Tất nhiên, nếu có vệ sĩ đi theo, điều đó có thể đảm bảo rằng cậu sẽ không bị bọn tội phạm nhắm đến sau khi lấy đi một lượng lớn tài sản thừa kế.
Dáng vẻ bây giờ của cậu thật sự rất giống với một người yếu đuối dễ hạ thủ.
Halls nhìn Tần Ý bước xuống phi thuyền.
Cậu nhìn thấy tấm thảm đỏ được trải dài ở lối vào của ngân hàng Meli, mấy con người máy hai tay cầm hoa, nhảy múa tại chỗ.
" Hôm này là ngày lễ gì sao? " Tần Ý lên tiếng.
Nhân viên công tác cười nói: " Là vì Ayer Fred thiếu gia của chúng tôi đến ngân hàng thị sát. Hôm nay, chúng tôi sẽ tạm dừng hết mọi dịch vụ... "
Tần Ý: "... "
Hiện tại giết chết cái tên Ayer Fred kia còn kịp không?
Gần đó có những khách hàng đến làm ăn, họ bất mãn nói: " Cái gì? Hôm nay bị quản chế giao thông cũng là vì chuyện này? "
" Đó có phải là con trai của ngài Gladstone đúng không? "
" Cái gì? Người thừa kế mới của ngân hàng Meli sao? "
Tần Ý nghiên đầu qua một chút.
Hửm?
Lúc này, Halls nhìn xuống quang não.
Quang não của hắn sắp bị choáng ngợp với vô số tin nhắn.
[!!! ]
[ Điện hạ đã online lại chưa? ]
[ Điện hạ hãy suy nghĩ kỹ a! ]
...........
[ Tại sao điện hạ lại bắt cóc tiểu Gladstone? Nếu hắn đã làm sai điều gì, tôi sẵn sàng mang hắn đến xin lỗi điện hạ. ]
Lúc đó Halls mới nhận ra rằng câu nói vừa rồi đã được gửi đến rất nhiều người.
Halls cau mày khó chịu.
Chọn trả lời lại tin nhắn của chính mình lúc nãy.
[ Lập tức đem hắn đến đây, ta đang ở ngoài ngân hàng Meli. ]
Tin nhắn trên kia là của con trai của một vị quan đại thần, tên là Henry.
Henry có một mối quan hệ khá tốt với tiểu Gladstone.
Henry đầu dây bên kia nhận được tin tức, lập tức quay đầu lại hỏi người bên cạnh: " Ngươi như thế nào lại đắc tội Hoàng Thái tử? "
Nam nhân kế bên mờ mịt đáp: " Ta, ta không biết... "
" Chúng ta phải đến đó ngay lập tức! Quên chuyện thị sát đi... Thái tử sở hữu một sinh vật cơ giáp rất mạnh mẽ. Một khi ngài ấy nổi giận, liền sẽ không trói ngươi, mà có thể sẽ trực tiếp giết ngươi... " Henry nói, mang theo nam nhân xuống phi thuyền.
Nhân viên công tác đứng đón ở cửa một mặt vui mừng.
" Thiếu gia! "
Bọn họ vừa hô lên một tiếng thì lại thấy thiếu gia nhà mình được đưa lên một phi thuyền khác.
Tần Ý mới nhẹ quay đầu.
Cậu hỏi: " Đó là thiếu gia sao? "
Nhân viên: " Đúng vậy a. "
Tần Ý: " Ồ. "
Quả thật là hắn đã lừa cậu.
Vậy nam nhân kia rốt cuộc tên là gì?
Quên đi, việc đó đối với cậu cũng không quan trọng.
Đội thân vệ sợ chuyện sẽ rối tung lên nên không nhịn được nói: " Này, tiếp đãi khách hàng là chức trách của các ngươi. Trước hết hãy đưa cô chủ của chúng tôi đi đến khu VIP ngồi chờ, được không? "
Nhân viên hơi mở miệng.
Lúc này, khí thế của đội thân vệ vô tình lộ ra.
Sắc mặt nhân viên đột nhiên thay đổi: " Đương nhiên! Đương nhiên! Xin mời! "
- ----------------------
Tại đây, Halls cuối cùng đã nhìn thấy tiểu Gladstone chân chính.
Nam nhân tuổi còn rất trẻ, trông vô hại đối với con người và động vật.
Mặt mày quý khí, nhưng lại không có chút tính công kích nào.
Mái tóc xoăn màu nâu trông giống như những lọn tóc mềm mại của gấu bông.
Halls đột nhiên cảm thấy rất tức giận.
Tiểu Gladstone thực sự dường như không có bất kỳ cảm giác xa cách nào, là kiểu người mà những người bình thường rất thích giao tiếp làm quen.
Y lại còn có đôi mắt màu hồng nhạt nữa chứ.
Cơ giáp của Kỳ Lợi Á cũng là màu hồng nhạt!
Halls càng cảm thấy tức giận.
Henry run rẩy nói: " Điện hạ? "
Tiểu Gladstone cũng cảm thấy được tư vị áp bách, không tự giác cúi thấp đầu.
Không, ta không nên tức giận.
Chỉ có Kỳ Lợi Á mới có tư cách tức giận thôi. ( tức giận vì bị hắn lừa.)
Halls mông lung nghĩ thầm.
" Bạn của ta muốn rút một khoản tiền ở ngân hàng Meli. " Cuối cùng Halls cũng lên tiếng, hắn chỉ vào Henry: " Ngươi đi cùng ta. "
Tiểu Gladstone: " Vậy thì tôi... "
" Ngươi ở lại đây, tạm thời đừng lộ mặt. "
Henry không hiểu chuyện gì, nhưng anh vẫn khuyên bảo Tiểu Gladstone.
Tính cách của tiểu Gladstone có vẻ khá tốt, y không có bất kỳ lời phàn nàn nào, thực mau liền đáp ứng.
Halls lại càng tức giận hơn.
Hắn không nói lời nào, mang vẻ mặt âm trầm bước xuống phi thuyền, Henry đi bên cạnh hắn khổ không thể tả.
Henry không biết hết thảy đến tột cùng là bởi vì cái gì.
Cho đến khi nhìn thấy "cô gái" ngồi trong phòng VIP thì ôi thôi, "cô gái" cao khoảng 1m8 mấy. Nhưng cái này không quan trọng, cái quan trọng là cô ấy thực sự vô cùng xinh đẹp.
Henry quan sát Halls điện hạ đi đến gần và nói chuyện với cô.
" Vẫn chưa nhận được tiền sao? " Halls hỏi.
" Ân. " Tần Ý không chút để ý gật đầu, trong tay cầm một tách trà, nói: " Bởi vì có người thừa kế của ngân hàng đến, nên hôm nay sẽ tạm dừng việc xử lý dịch vụ. "
Trong chớp mắt, Halls liền cảm thấy chột dạ.
Nhưng hắn nhanh chóng kìm nén lương tâm cắn rứt của mình xuống rồi nói: " Vấn đề này sẽ sớm được giải quyết. "
Lúc này, các nhân viên đều đã sợ tới mức ngây dại.
Mang biểu tượng của hoàng tộc, cộng với mái tóc xoăn màu bạch kim mang tính biểu tượng của thái tử, cho dù đôi mắt của hắn bị vết máu che đậy hay khuôn mặt đầy những vết sẹo dữ tợn, bọn họ cũng biết...đó chính là Hoàng Thái tử! Không nhầm đi đâu được!
Người khác không nhận ra, nhưng những người sinh sống trên Đế tinh làm sao có thể không nhận ra được!
Thái tử thế mà lại khom người xuống trước mặt nữ Beta kia!
Chúa ơi, đây là cảnh tượng mà họ chưa từng nhìn thấy bao giờ!
Làm sao bọn họ còn dám trì hoãn?
Nhân viên công tác nhanh chóng chạy lên trước, vội nói: " Xin chào, chúng tôi rất vinh hạnh được phục vụ cho cô. Hiện tại có tiện cho cô đi xem xét không? "
Tần Ý gật đầu nói với Halls: " Tôi đi trước. "
Halls: " Được. "
Hắn nhìn theo bóng lưng Tần Ý đi xa rồi mới thu hồi tầm mắt.
Henry như muốn chết lặng.
Henry: " Cô ấy, cô ấy là... "
Halls: " Là ta mang về. "
" Xin lỗi tôi có hơi sửng sốt, bởi vì tôi chưa từng nghe qua là ngài có hồng nhan tri kỷ... Ân, ngài định đưa cô ấy vào cung sao? Hoàng đế bệ hạ vừa mới thông báo tin ngài kết hôn, là cùng cô ấy sao? Tôi cứ tưởng rằng đó là một Omega. Mà cũng đúng, ngài trước đây chưa bao giờ thích Omega... "Henry bị sốc nặng, không kiềm được liền thao thao bất tuyệt.
Halls ngắt lời anh: " Thông báo kết hôn? "
" Vâng, chẳng lẽ ngài không biết sao? "
Halls trầm ngâm một hồi.
Cùng ai kết hôn?
Hắn chưa bao giờ nghĩ về vấn đề đó.
Nếu đó là với Kỳ Lợi Á...
Cô ấy rất xinh đẹp và thông minh, cô ấy biết lái cơ giáp, cô ấy đã cho hắn một mỏ năng lượng, cô ấy đã cứu hắn, cô ấy không sợ hãi mà ngược lại còn ưa thích con rồng cơ giáp của hắn,... cô ấy thích hắn.
Halls mím môi.
Đó là thứ cảm giác mà hắn trước đây chưa từng chạm vào, nhưng bắt đầu từ hôm nay, hắn đột nhiên nảy sinh một chút tò mò và khao khát hướng tới thứ đó.
Ngay cả khi giọng nói của cô ấy có một chút nam tính.
Nhưng nó không thành vấn đề...
Henry thấy Halls bỗng nhiên rơi vào trầm tư.
Sau đó, khóe miệng của hắn dường như chậm rãi nhếch lên một chút, sau đó lại nhếch lên một chút nữa.
Anh ta vừa nhìn thấy Hoàng Thái tử đang mỉm cười!
- ----------------------
Tần Ý cuối cùng cũng thành công lấy được tài sản thừa kế.
Kế tiếp, cậu thiết lập một số tài khoản mới trong ngân hàng và đưa 800 triệu vào đó.
Các nhân viên kính cẩn hộ tống cậu ra ngoài.
Khi đến khu vực VIP, Tần Ý trầm giọng nói: " Tôi đã có được thứ mình muốn. "
Trên mặt cậu nở nụ cười, phi thường rực rỡ: " Cám ơn anh. "
Lòng bàn tay của Halls chợt đổ đầy mồ hôi lạnh.
Hắn trầm giọng nói: " Không, không cần cảm ơn. "
Hắn cố gắng gặng từ trong cổ họng ra một câu: "...Nếu hiện tại tôi nói cho cô biết, là tôi đã lừa dối cô. Tôi...tôi không phải là người thừa kế của ngân hàng Meli. "
Henry trợn mắt khiếp sợ.
Khó trách! Khó trách ngài ấy lại muốn bắt trói tiểu Gladstone!
Than ôi, nhưng ngài ấy là Hoàng Thái tử của Mục đế quốc a!
Thân phận này còn cao quý hơn!
Henry quay đầu, liền thấy khuôn mặt của nữ Beta lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó ôn nhu nói: " Không sao đâu. "
Halls mí mắt khẽ giật giật, không hiểu tại sao lòng bàn tay hắn lại càng đổ mồ hôi nhiều hơn.
Cô ấy không có để bụng.
Cô ấy không có để bụng.
Cô ấy không có để bụng...
Về việc hắn không có thân phận giàu sang cùng địa vị cao quý như vậy.
Halls mím mạnh môi dưới trầm giọng hỏi: " Bây giờ tôi phải về nhà, cô có muốn về nhà với tôi không? "
Tần Ý kinh ngạc: " Dùng thân phận gì đây? "
Bạn bè?
Không.
Có lẽ hắn sẽ về nói với phụ thân hắn rằng, hắn không hề để ý tới cái tên Omega kia. Còn nếu muốn kết hôn, có lẽ là hắn sẽ có thể thử một lần cùng với Kỳ Lợi Á...
Halls chắc như đinh đóng cột nói: " Cô cùng tôi trở về, bọn họ sẽ lấy tiêu chuẩn đãi ngộ khách quý ra tiếp đón cô. "
Hắn muốn dẫn cô ấy về nhà, đưa cô ấy vào cung và cô ấy sẽ hiểu ra mọi chuyện.
Tần Ý đang cố gắng phỏng đoán ra danh tính thực sự của đối phương.
Vì để tránh xảy ra nhiều sự cố ngoài ý muốn, Tần Ý uyển chuyển từ chối hắn: " Anh về gặp gia đình trước đi, tôi còn có vài việc phải làm. Sau khi giải quyết xong xuôi, nếu gia đình anh vẫn có lòng mời tôi đến thăm. Thì tôi liền sẽ đến, như vậy sẽ càng lễ phép hơn. "
Halls tạm dừng.
Hắn tôn trọng ý nghĩa của "thiếu nữ".
Ừm, làm vậy chắc sẽ trịnh trọng hơn một chút.
Halls nghĩ thầm.
Huống chi, hắn vẫn còn rất nhiều chính vụ cấp bách đang chờ xử lý.
Henry lúc này mới chủ động nói: " Tôi sẽ sắp xếp chỗ ở tạm thời cho Kỳ Lợi Á tiểu thư, ngài yên tâm. "
Halls thâm sâu nhìn anh ta một cái trước khi gật đầu.
Tần Ý mỉm cười nói: " Tạm biệt. "
Halls bất giác nhìn ngắm nụ cười trên môi cậu thêm vài giây rồi mới quay người rời đi.
Henry quay đầu lại, cung kính nói với Tần Ý: " Xin mời. "
Có ai sẽ sinh ra cảnh giác đối với một mỹ nhân ôn nhu đâu?
Cho đến năm giờ sau.
Henry run rẩy hướng Halls báo cáo: " Kỳ Lợi Á tiểu thư, cô ấy, cô ấy đi đâu mất rồi! "
Phản ứng đầu tiên của Halls là—
Ta vẫn chưa nói cho cô ấy biết danh tính thực sự của ta!
Cô ấy có thể hay không đem tiểu Gladstone trở thành ta!
Chỉ vừa nghĩ đến đây thôi cũng khiến Hoàng Thái tử liền muốn giết người.
Lúc này, có một tên thị vệ bước vào bẩm báo: " Điện hạ, Chu Dịch Kình thượng tướng đã trở lại Đế tinh, ngài ấy muốn gặp ngài... "
Halls âm u quay đầu lại: " Không, gặp. "
Nhất thời, bộ não của hắn liền bị lấp đầy bởi vô số thông tin, nhưng cuối cùng hắn đã bình tĩnh lại để tìm ra manh mối.
Hắn thấp giọng nói: " Lập tức phái người theo dõi và tìm kiếm dọc đường. Nếu không có thông tin gì trong vòng nửa giờ, hãy lập tức thông báo cho toàn dân của Mục đế quốc rằng,... Ta muốn tìm một người tên là Kỳ Lợi Á. Cô ấy là... "
Hắn mờ mịt chớp mắt một cái.
Cô ấy cũng không phải người gì của hắn.
Thị vệ vội vàng nhận lấy sắc chỉ của thái tử rồi chạy như bay ra ngoài.
- ----------------------
Lục Tế và Chu Dịch Kình đang ở trong cung điện.
Lục Tinh không khỏi thở dài: " Không ngờ là sẽ có một ngày chúng ta quang minh chính đại đứng thẳng mình trong cung điện của Mục đế quốc! "
Lục Tế không nói gì.
Chu Dịch Kình nhàn nhạt nói: " Toàn bộ Beiman tinh đều đang tìm kiếm cậu ấy, cậu ấy có thể thuận lợi rời đi sau khi để lại lời nhắn... Ta nghe nói trong thời gian đó, thái tử của Mục đế quốc đã ở lại Beiman tinh một thời gian ngắn. Nếu nói về toàn bộ tinh cầu, thì loại phi thuyền nào có thể rời đi mà không cần trải qua kiểm tra. "
Lục Tế: " Không cần phải nghi ngờ, kia chỉ có thể là phi thuyền của thái tử. "
Lúc này, Hoàng thượng giơ tay ngăn cản tên thị vệ ở đài phun nước: " Ngươi vội vàng như vậy làm gì? "
Tên thị vệ thở hổn hển: " Bệ hạ, điện hạ đang tìm một người tên là Kỳ Lợi Á. Ngài ấy nói, là muốn lập tức tìm người. "
Lục Tinh: "...? "
Lục Tinh: " Lão đại, có người tìm ngài kìa? "
Tên thị vệ quay đầu lại.
Ánh mắt đám người va chạm vào nhau.
Khoảnh khắc tiếp theo, tên thị vệ quay đầu chạy trối chết: " Điện hạ! Điện hạ! Ở đây có Kỳ Lợi Á nè! "
Lục Tế nheo mắt.
Hắn cảm thấy...trong lúc này...có gì đó không ổn...
Khoảng chừng ba phút sau.
Vị thái tử tôn quý và kiêu ngạo của Mục đế quốc bước tới trước mặt họ với tốc độ nhanh chóng, thậm chí gấu áo choàng của hắn còn tạo thành một vòng cung.
" Kỳ Lợi Á! " Giọng nói của Hoàng Thái tử chậm rãi chuyển từ vui mừng sang bàng hoàng.
==================================
Ehem, mọi người à, mình muốn thông báo chính thức luôn đây là truyện kết 1v1, không có tinh phân nữa nhé và cũng sẽ không có thay đổi gì luôn, nên mọi người hãy cân nhắc kỹ. ( mình sẽ ghi thêm phần chú ý ở văn án)
Thật ra vụ tinh phân là do mình dịch nhầm tag của tác giả huhu, hồi sáng nay tác giả vừa đăng chương mới, mình vô đọc lại thì mới nhận ra là mình bị nhầm, thành thật xin lỗi mọi người ╥﹏╥ 🙇♀️🙇♀️
Kết thì bạn thụ sẽ thành với một 1 trong 6 bạn công, khi đọc lâu về sau bạn công sẽ dần lộ diện rõ.
*注意
1.非切片精分,1V1,丧了吧唧强大攻
2.越强悍的Alpha越被受吸引,差不多万人迷体质设定。
3.受为了不结婚,骚操作贼多,他不是什么柔弱小白兔,甚至有点黑心。
4.情敌彼此一点也不友好。就一玛丽苏狗血沙雕爽文,不带脑子,写来解压!
5.有人不喜欢是很正常的事,但不要拉踩其他看文的读者。
*Chú ý:
1. Không phải cắt miếng tinh phân, kết cục 1V1, mạnh mẽ cường đại công.
2. Càng thêm cường hãn Alpha thì càng bị thụ hấp dẫn, thiết lập thụ khá giống với vạn nhân mê.
3. Thụ vì không muốn kết hôn, nên đã bỏ trốn lừa đảo nhiều, thụ không phải là một tiểu bạch thỏ yếu đuối nhu nhược, thậm chí còn có chút phúc hắc (bụng dạ đen tối).
4. Tình địch đối xử với nhau tuyệt đối không vừa mắt. Là một tác phẩm điêu khắc Mary Sue cẩu huyết sảng văn, khi đọc đừng mang theo não, viết để thỏa mãn bản thân!
5. Có người không thích là chuyện rất bình thường, nhưng xin đừng kéo giẫm góc nhìn của các độc giả khác.
Truyện vẫn chưa được beta nên nếu có lỗi sai ở đâu thì mọi người hãy góp ý cho mình nhé<33
Translator & Editor: bwijes
Thanks for reading
Enjoy~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT