Tóm tắt

Cô đối với hắn ta thật tốt.

==================================

Những người trên phi thuyền nhiệt tình rời đi để Trịnh Nhất An nghỉ ngơi.

Trịnh Nhất An cũng không từ chối.

Chỉ cần dăm ba câu nói là tất cả những người trên phi thuyền này đều hoàn toàn phục tùng hắn. Một khi tiếp xúc nhiều hơn một ngày, khoảng cách giữa mọi người có thể nhanh chóng được rút ngắn lại. Vì vậy, mọi tâm lý thiên vị luôn hướng về phía hắn.

Huống chi, hắn còn muốn thông qua Kỳ Lợi Á để giết Halls.

Trịnh Nhất An mặc một bộ tây trang tươm tất, cảm ơn vị thuyền trưởng đã phát đồ ăn và nước uống cho hắn, sau đó bước vào phòng ngủ đơn do nam diễn viên Alpha nhường cho.

Phòng ngủ này ban đầu vốn là được nhường lại cho Halls, nhưng nửa giờ trước, Halls đã thể hiện sự rộng lượng hiếm có của mình.

Hắn lạnh lùng cao ngạo liếc nhìn Trịnh Nhất An, lãnh đạm nói: " Để cho hắn đi. "

Nhường lại địa bàn tương đương với việc nhường lại quyền lợi của chính mình.

Thật kỳ lạ.

Halls cư nhiên đối với việc này không chút nào để ý sao.

Là bởi hắn còn quá trẻ nên chưa suy nghĩ thấu đáo à?

Trịnh Nhất An đảo mắt, nhanh chóng nghĩ ra một đáp án khác.

Cũng có thể là Halls đi tìm Omega Kỳ Lợi Á kia, có vẻ như việc hắn đến đây dường như đã khiến mối quan hệ giữa Kỳ Lợi Á và Halls trở nên thân thiết chặt chẽ hơn.

Nhưng vẫn còn rất kỳ lạ, Halls vốn dĩ luôn không ưa Omega, hắn là người đã làm cho chủ nghĩa sô-vanh phát triển mạnh mẽ ở Mục đế quốc. Bây giờ cứ như là hắn đã thay đổi tính tình...

Nghĩ đến đây, Trịnh Nhất An bất giác nhớ lại cảm giác được tiếp xúc với Omega kia.

Một Omega trong thời kỳ động dục, quả thật rất nguy hiểm a.

- ------------------------

Lúc này, kim đồng hồ đã chỉ đến 1h30 sáng.

Halls đã ngồi chờ trong căn phòng nhỏ từ lâu.

Hắn nhớ Kỳ Lợi Á đã nói với hắn rằng: " Tôi sẽ đến tìm anh khi trời tối. "

Hiện tại hẳn là trời đã đủ tối rồi đi?

Halls từ từ đứng dậy, đẩy cửa bước ra ngoài.

Nguyên một ngày hôm nay, mọi người tìm kiếm đều rất mệt mỏi, bọn họ từng người trở về phòng, bên ngoài hành lang nhanh chóng trở nên trống rỗng.

Bên trong chiếc phi thuyền cũ kỹ tối đen không một ánh đèn và nhìn ra bên ngoài cửa sổ còn có bóng dáng của những ngọn cỏ xanh cao bao quanh, khiến cho khung cảnh trông có chút đáng sợ.

Halls đứng trầm mặt vài giây, sau đó đột nhiên quay người lại và đi về phía lối đi nối liền với ký túc xá của nhóm diễn viên quần chúng.

Tại đây, Tần Ý mệt mỏi ngáp một cái, cả người vươn vai.

Ngay khi cậu nghiêng đầu nằm xuống ngủ, phần tóc phía sau liền dịch chuyển vị trí, để lộ ra một chút hoa văn sau gáy.

Halls dừng lại, ánh mắt quét nhẹ qua cổ Tần Ý.

Tần Ý cảm giác rất nhạy bén, lập tức phát hiện ra có người đang nhìn mình chằm chằm vào cổ mình.

Vì thế, cậu đột nhiên mở mắt ra và quay lại nhìn.

Tần Ý:?

Không phải đã nói là tôi sẽ đến tìm anh sao? Anh như thế nào lại tự dâng mình tới tận cửa rồi?

Tần Ý đứng lên, chậm rãi tới gần: " Anh tại sao lại ở chỗ này? "

Halls đè thấp giọng nói: "...Đi tìm nguồn năng lượng, bên trong lẫn bên ngoài phi thuyền đều đã tối rồi. "

Tần Ý nhìn lên ngọn đèn ở trên đầu.

Bên ngoài thật sự là trời đã tối đen.

Tần Ý có thể hiểu được là tên Alpha này đang muốn mau chóng khôi phục nguồn năng lượng, một lần nữa giành lại quyền kiểm soát thế trận vào tay mình.

Vì thế cậu cũng không hỏi gì thêm.

Tần Ý quay người đi về phía cửa cabin, Halls theo bản năng đi theo phía sau.

Cho đến khi cùng Tần Ý nhảy xuống phi thuyền, Halls mới chợt nhớ ra, hắn đường đường là một Hoàng Thái tử cao quý vậy mà lại có ngày phải đi sau lưng một người... Hơn nữa, lại còn nhiều hơn một lần.

Halls giương mắt nhìn bóng lưng Tần Ý: " Kỳ Lợi Á. "

Tần Ý đáp nhưng không có quay đầu: " Ân? "

Mặc dù Halls rất kiêu ngạo, nhưng hắn cũng không phải là loại người không am hiểu lý sự.

Hắn nghĩ rằng Kỳ Lợi Á muốn chia sẻ mỏ năng lượng với hắn, vì vậy hắn cũng nên chăm sóc ngược lại cho Kỳ Lợi Á.

Liền giống như là hắn đối xử với các hạ thần ở Mục đế quốc đi.

Nghĩ như vậy, chân dài bước lên, đi đến bên cạnh Tần Ý, cúi người xuống: " Tôi cõng cô, cô chỉ đường. "

Tần Ý:?

Này thì cũng không phải là không được.

Nếu hắn đã muốn tiết kiệm sức lực cho cậu, thì cậu cũng không khách khí đâu.

Tần Ý duỗi tay câu lấy cổ hắn, ngã người dựa lên.

Kết quả là chân Halls bỗng mềm nhũn suýt ngã xuống, nhưng may mắn là cơ thể hắn luôn cường tráng nên đã cầm cự được.

...Lại tới nữa.

Cái cảm giác đó.

Halls khẽ chớp mắt, cố đem mồ hôi vừa chảy tới bên mắt trượt ra ngoài.

Hắn đã đi qua đoạn đường đó như thế nào, chính hắn kỳ thực cũng có chút không rõ ràng.

Bộ não của hắn có một chút hỗn loạn, nhưng cũng có đủ tỉnh táo.

Hắn có thể nghe rõ giọng nói của Kỳ Lợi Á vang bên tai mình.

" Rẽ trái. "

" Ân, cứ đi thêm tám trăm mét nữa. Chính là nơi này. "

Giọng nói của Kỳ Lợi Á cực kỳ bình ổn, từng chút từng chút xoa dịu nỗi nôn nóng trong lòng người... Halls khẽ thở phào một hơi, rồi mới đem người trên lưng thả xuống.

Tần Ý: " Anh duỗi tay ra sờ đi. "

Halls nheo mắt: " Hả? "

Tần Ý ngửi thêm mùi hoa hồng trên người của Halls, lúc này cậu cảm giác như mình sắp biến thành một bó hoa hồng nhỏ luôn rồi. Cậu bèn lùi lại hai bước.

Nhưng cậu thấy rằng ở đây thật sự quá tối, Halls có thể sẽ không nhìn rõ được, vì vậy cậu đành phải đưa tay ra nắm lấy cổ tay của Halls thông qua lớp vải mỏng của cổ tay áo và đặt lên bức tường núi ở trước mặt hắn.

Ngay lúc ấy.

Nhịp tim của Halls bỗng đập nhanh dồn dập, sau đó đột nhiên trở lại bình tĩnh.

Cảm giác không mềm, không ấm.

Nó lạnh lẽo, cứng rắn...là tảng đá sao.

A.

Halls chạm vào các góc cạnh của tảng đá một cách cẩn thận, tỉ mỉ.

Ngay sau đó, sắc mặt hắn liền thay đổi: "...Cô nói đúng, ở đây quả nhiên có một mỏ năng lượng cực lớn. Cô đừng đi lung tung, tôi sẽ tìm lối vào. "

Tần Ý suy nghĩ một hồi rồi nói: " Lối vào ở gần đây, khoảng cách không hơn 100 mét đâu. "

Cậu bắt đầu nhớ lại chiều dài gần đúng của con trăn cơ giáp mà cậu đã nhìn thấy.

Halls ứng thanh.

Nhưng vừa bước đi được vài bước, hắn liền có chút hối hận.

Nơi này quá tối.

So với khu vực cây cỏ ở ngoài phi thuyền còn muốn tối hơn.

Lỡ đâu có thứ gì đó nguy hiểm đang rình rập trong bóng tối, đột ngột lao về phía Kỳ Lợi Á thì làm sao...

Halls dừng lại, quay người đi nhanh về phía Tần Ý.

Tần Ý nghe thấy tiếng bước chân vội vàng: " Có chuyện gì vậy? "

Halls đứng yên tại chỗ, hơi thở đều đều, trầm giọng hỏi: " Cô có muốn vào cơ giáp của tôi ngồi không? "

Cơ giáp của anh sắp đi ăn năng lượng đó.

Nếu có gì đó bất ổn với nguồn năng lượng ở đây, thì không an toàn cho tôi lắm đâu...

Tần Ý từ chối: " Tôi ngồi trong cơ giáp của mình là được rồi. "

Halls: "...Ừm. "

Cô ấy không muốn ngồi vào trong cơ giáp của hắn.

Halls quay lại lần nữa, nhưng vẫn cảm thấy trống rỗng ở đâu đó. Hắn siết chặt những ngón tay, tự hỏi liệu có thiếu thứ gì đó giữa các ngón tay của mình sao?

Halls không biết.

Halls kiềm chế suy nghĩ của mình, hắn rất nhanh liền tìm thấy lối vào khu mỏ.

Bên trong lập lòe, le lói những tầng tia sáng mỏng.

Đi sâu hơn một chút, Halls thấy ánh sáng phát ra từ một thiết bị chiếu sáng ở trên thắt lưng của những tên vệ sĩ bị mất tích. Những tên vệ sĩ đó đã chết với bộ mặt dữ tợn kinh hoàng. Như là bị hù đến chết.

Nương theo đường ánh sáng.

Halls nhìn lên.

Nguồn năng lượng khoáng sản ở đây dồi dào đến mức đáng kinh ngạc, thật khiến người ta rung động.

Hai mắt của Halls nóng rực.

Kỳ Lợi Á có biết là cô ấy đã đưa cho hắn cái gì không vậy?

Halls ngay lập tức lấy con rồng cơ giáp ra.

Cơ giáp sinh vật khác với các cơ giáp bình thường ở chỗ, là nó có thể ăn trực tiếp các nguồn năng lượng mà không cần phải qua các bước xử lý hay sơ chế gì.

Halls bỏ con rồng cơ giáp lại rồi nhanh chóng quay về tìm Tần Ý.

Sau nửa giờ.

Tần Ý đang đứng trong mỏ quặng, lấy cơ giáp của mình ra.

Halls mở miệng: " Cấp bậc cơ giáp của cô không cao. " Đây chính là miệng lưỡi thường ngày của Hoàng Thái tử, nhưng khi nói xong, hắn đột nhiên nhớ ra là ban nãy Trịnh Nhất An có ngầm chê hắn là không có lịch sự.

Halls dừng lại, gian nan từ cổ họng gặng ra một câu: " Nhưng thoạt nhìn nó trông thật xinh đẹp... "

Tần Ý:?

Cậu không hiểu rõ mạch não của đối phương cho lắm.

Bất quá việc đó không quan trọng.

Tần Ý gật đầu nói: " Đúng vậy, vì cấp bậc không cao, cho nên không thể trực tiếp bổ sung nguồn năng lượng. "

Halls lập tức xen vào: " Nên cải tạo một số thứ. "

Tần Ý bình tĩnh đáp: " Tôi không biết cách. "

Cậu vẫn còn quá nhiều điều chưa biết, hiện tại cậu giống là như là bóp một miếng bọt biển, những kiến ​​thức mà cậu có được đều là do cậu đã cố gắng rất nhiều để tiếp thu được nó.

Halls không chút nghĩ ngợi tiếp lời: " Tôi biết! Phụ thân tôi đã từng cho tôi đi quân trại rèn luyện, đây chỉ là những kỹ năng cơ bản... "

Halls cảm thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu.

Không chơi với rồng cơ giáp của hắn, không ngồi vào trong cơ giáp của hắn, nhưng ít nhất thì hắn có thể giúp cô ấy nạp năng lượng cho cơ giáp của mình.

" Quân trại? " Tần Ý nhất thời bắt được từ khóa kỳ lạ này. Từ này có vẻ hơi lạc nhịp so với thân phận người thừa kế ngân hàng Meli của hắn.

Halls ý thức được rằng mình đã lỡ miệng nói sai, nhưng...bây giờ việc tiết lộ danh tính của hắn với Kỳ Lợi Á cũng không phải là vấn đề gì lớn.

Kỳ Lợi Á sẽ không bán đứng hắn.

Halls giả vờ như không nghe thấy câu hỏi của Tần Ý, mà còn hỏi ngược lại cậu về mấy công cụ sửa chữa.

Những công cụ này được Tần Ý mua chung luôn với cơ giáp.

Sau đó Halls cứ như vậy ngồi xổm xuống và bắt đầu cải tạo lại phần nạp năng lượng của cơ giáp.

Vạt áo vest đuôi tôm rủ trên mặt đất.

Dáng người hắn vẫn ưu nhã, cao quý, nhưng động tác lại giống như một người thợ mỏ vừa mới vô nghề.

Tần Ý lười biếng ngáp một cái, tựa vào vách núi chợp mắt.

Có lẽ đã trôi qua một giờ? Hay là hai giờ?

Cho đến khi một giọng nói ôn hòa, có chút ý cười nhưng cũng có chút lửa giận đột nhiên vang lên ở cửa hang.

" Không ngờ lại gặp ở đây. " Trịnh Nhất An.

Ý định ban đầu của Trịnh Nhất An cũng là quay lại đây vào ban đêm để vá lại cái lỗ ở trên đầu con rắn cơ giáp ngu ngốc của hắn. ( Cái lỗ là do bị thanh kiếm của Tần Ý đâm.)

Kết quả khi vừa bước vào, hắn đã thấy Halls, bên cạnh đó còn có Omega kia.

Bọn họ đang vui vẻ khai thác mỏ năng lượng mà hắn đã phát hiện ra từ trước!

Hảo.

Thật hảo.

Trịnh Nhất An thấp giọng cười một tiếng.

Cũng là do hắn đã phạm phải một sai lầm trí mạng.

Hắn không nên khinh thường Omega trước mặt này.

Halls nghe thấy âm thanh, chậm rãi đứng lên, đáy mắt toát lên sát ý.

Con rồng cơ giáp phía sau cũng từ từ trườn lên, thân hình cao lớn, uy nghiêm khiến người ta có cảm giác áp bách.

Trịnh Nhất An không nhìn Halls, hắn dường như cũng không quan tâm đến con rồng kia.

Trịnh Nhất An gắt gao nhìn thẳng vào Tần Ý, hắn hỏi: " Có phải là ngay từ lần đầu tiên cô nhìn cơ giáp của tôi, cô liền đoán được bên trong ngọn núi này chứa cái gì, đúng không? "

Tần Ý nhẹ gật đầu.

Sở dĩ cơ giáp của Trịnh Nhất An lưu lại nơi này, là do để bổ sung nguồn năng lượng.

Chính vì hắn ở một nơi có nguồn năng lượng khổng lồ như vậy nên khi cậu tìm thấy Trịnh Nhất An, hắn đã ở trong trạng thái tốt hơn nhiều so với Halls.

" Cô đối với hắn ta thật tốt. " Trịnh Nhất An khẽ thở dài.

Có ai ngờ tới kết cục này đâu? Omega kia vậy mà lại đóng một vai trò lớn trong việc này. Bây giờ Halls đã hồi phục được nguồn năng lượng, nhưng ngược lại thì con rắn cơ giáp của hắn vẫn còn bị đâm một lỗ và chưa được chữa lành.

Tỷ lệ thắng của hắn đã bị giảm xuống đáng kể.

Hắn cần phải chú ý kỹ người kia một lần nữa.

Trịnh Nhất An nhìn chằm chằm Tần Ý.

" Ân, vậy bây giờ các anh định tranh giành quyền sở hữu cái mỏ này sao? " Tần Ý thản nhiên hỏi.

Rõ ràng là cậu không hề quan tâm đến cảm giác áp bách do sự xuất hiện của Trịnh Nhất An.

Thậm chí ngay lúc này đây, Trịnh Nhất An còn cảm thấy rằng dường như Omega kia còn đang rất mong chờ cuộc chiến giữa họ.

Trịnh Nhất An nhanh chóng đưa ra quyết định: " Đương nhiên không phải. "

" Thế à. " Tần Ý tiếc nuối mà than nhẹ một tiếng, sau đó nhắc nhở hắn: " Trịnh tiên sinh nhất định không được quên 100 triệu tiền bồi thường của tôi đâu đó. "

Trịnh Nhất An không khỏi nhìn xuống cẳng chân của cậu.

Đôi chân của Tần Ý để trần, làn da trắng nõn của cậu ở trong hang động tối có chút chói mắt.

Tần Ý nói thêm: " Tôi muốn rời khỏi hành tinh này càng sớm càng tốt, có được không, Trịnh tiên sinh? "

Trịnh Nhất An: " Không thành vấn đề. "

Nếu không thể giết chết Halls, thì không cần thiết phải ở lại hành tinh này nữa.

Chỉ là hắn sẽ không thuận theo mong muốn của Halls.

Trịnh Nhất An – một tuyển thủ chuyên nghiệp trong việc châm ngòi khiêu khích nhân tâm người khác, chậm rãi nói: " Nhưng Kỳ Lợi Á này, có bao giờ cô nghĩ rằng, cô đối xử với Gladstone tiên sinh tốt như vậy, thật ra lại chẳng có gì đáng giá không? Có thể, thân phận của hắn ta là giả. "

Halls cau mày, sắc mặt trầm xuống.

Tần Ý thuận miệng nói đại: " Hm, thì có quan hệ gì đâu? Cái tôi nhận thức chính là con người hắn, chứ không phải là thân phận của hắn. "

Thời buổi ra ngoài lăn lộn như này, có ai ra đường mà chỉ mặc mỗi một cái áo lót không đâu? (*1)

Lần sau mà cậu bỏ trốn.

Không bằng thì nói mình chính là mẹ kế của cái tên Glad Glad gì đó đi?

Miễn sao thay đổi áo lót đủ nhanh. (*2)

Thì sẽ không ai có thể đuổi kịp cậu hết.

Nghĩ đến đây, tâm tình Tần Ý nhẹ nhàng hơn nhiều.

Ánh mắt Trịnh Nhất An đột nhiên trở nên phức tạp.

Đây là Omega phức tạp nhất mà hắn từng thấy.

Thông minh, biết cách che giấu cảm xúc, đủ xinh đẹp cũng đủ mỹ lệ, trông mong manh yếu ớt nhưng lại có thể thản nhiên mà cầm lấy "con rắn nhỏ" của hắn. Càng quan trọng hơn, cô ấy vậy mà lại thật tâm dành ra một phần ôn nhu cho vị Hoàng Thái tử tiếng tâm lẫy lừng của chủ nghĩa sô-vanh.

Nhưng Halls không xứng đáng có được nó.

Chẳng trách ai đó đã từng mô tả rằng, Omega chính là thứ đẹp đẽ nhất trên cõi đời này.

Khi Omega đứng cạnh Halls, Halls trông thật làm người chán ghét.

Mà ở bên kia, Halls đã bị kinh ngạc đến ngơ ngẫn một hồi lâu.

Halls siết chặt ngón tay, lồng ngực có chút rạo rực. Hắn chưa bao giờ nghĩ về việc người khác sẽ đối xử với mình như thế nào sau khi hắn bị tước bỏ danh tính thái tử.

Nhưng Kỳ Lợi Á đã đưa ra câu trả lời cho vấn đề này một cách bất ngờ.

Halls liếm môi dưới, cảm giác như mình vừa ngửi được mùi hương ngọt ngào từ Tần Ý thêm lần nữa.

Cả Trịnh Nhất An và Halls đều nhìn chăm chú vào Tần Ý. Nhất thời, trong hang động vô cùng yên tĩnh.

Chỉ có Tần Ý là vẫn đang nỗ lực nhớ lại... Rốt cuộc là kêu Glad gì?

Cậu ghét người nước ngoài.

Tên quá dài, căn bản là hong có nhớ được:(

==================================

(*1) Thời buổi ra ngoài lăn lộn như này, có ai ra đường mà chỉ mặc mỗi một cái áo lót đâu?

Từ áo lót ở đây dùng để ẩn dụ cho từ thân phận, danh phận hay bộ mặt đều được. Vì khi ra đường, ngoài việc mặc áo lót thì con người ta còn phải mặc thêm nhiều lớp quần áo bên ngoài, điều này tượng tự với việc một người sẽ mang nhiều thân phận hay nhiều bộ mặt khác nhau ra ngoài.

(*2) Miễn sao thay đổi áo lót đủ nhanh.

Câu này hiểu giống câu trên, sửa lại là:

Miễn sao thay đổi thân phận đủ nhanh.

Truyện vẫn chưa được beta nên nếu có lỗi sai ở đâu thì mọi người hãy góp ý cho mình nhé<33

Translator & Editor: bwijes

Thanks for reading

Enjoy~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play