Lão Lưu méo mó thần sắc, nhất là cảm thấy ánh mắt cười như không cười của Triệu Vũ thì tim như bị dao đâm.
Ngươi cái bán đồng đội thấy vui sao? Lão tử đều như vậy ngươi thì thấy vui?! Má!
Chúng nhân đằng sau thấy lâu như vậy còn chưa xong thì bắt đầu phàn nàn: “Làm gì lâu vậy a!”
“Là cái tên gọi Lưu Tử Tinh tiểu tử, hình như là ngụy trang rồi bị phát hiện bây giờ giằng co không chịu cho xem mặt thật!”
“Haha! Chắc là quá xấu nên mới như vậy!”
“Ta thì nghĩ khác, hắn có thể là gián điệp môn phái khác gài vào!”
“Có lý!”
...
Lưu Tử Tinh: Mẹ ngươi mới là gián điệp!
Hắn không tin trung niên nhân trước mắt chỉ vì nhảm nhí vài lời mà nghi ngờ hắn! Lưu Tử Tinh ta là ba tốt thanh niên, làm sao chỉ vài lời liền bị nhúng chàm nhân phẩm?
“Tiểu tử ngươi thật là gián điệp?”
Lưu Tử Tinh cảm thấy chính mình muốn ngất đi, người của Ma Môn dễ như vậy tin người?
“Đại ca thật không phải a! Bọn họ là phỉ báng ta danh dự!”
“Thế thì nhanh lên rửa mặt hoặc đầu rơi xuống đát! Ngươi chọn đi!”
Lưu Tử Tinh cắn răng, thấy không còn cách nào bèn nói: “Tôt! Ta rửa!”
Nhưng mà bỗng dưng Hồng Hi Nguyệt đi tới, nàng nói: “Không cần rửa, ta đảm bảo cho hắn!”
Thiết huyết trung niên nhân như mèo gặp chuột, cười nịnh họt: “Hồng Tiểu Thư tốt, nếu tiểu tử này có ngươi đám bảo thì không sao!”
Lưu Tử Tinh: Đại ca, ngươi họ Lươn sao?
Hồng Hi Nguyệt gật gật đầu, ánh mắt như sói đói nhìn Lưu Tử Tinh.
Những người chung quanh bàn tán xôn xao: “Tiểu tử này là ai mà lại được mỹ nhân ưu ái a!”
“Thảo! Xấu xí như vậy mà cũng được! Ta muốn tự tử!!”
Trung niên nhân trong lòng cảm thán: ‘Quả nhiên là tấm chiếu mới chưa trải sự đời...’
Lưu Tử Tinh lạnh run, cảm thấy mình từ bầy sói thoát ra lại rớt vào hang cọp...
Ma Môn quả nhiên là đầm rồng hang hổ a!
Tuy nhiên vẫn là may mắn, rốt cuộc cũng không bị ai thấy mặt!
Như nghĩ tới một vấn để, Lão Lưu tiếp túc mộng bức.
Hồng Hi Nguyệt là mỹ nữ! Lăn lộn trong Ngũ Tà Môn nhiều năm!
Hai yếu tố này cộng lại nghĩa là gì? Là có nhiều người theo đuổi!
Mà người theo đuổi có não đồng thời cũng không có não! Như vậy là có phiền phức tìm tới!
Phiền phức này thậm chí so với việc lộ mặt còn phiền hơn!
Nhất là khi Hồng Hi Nguyệt biểu hiện ưu ái đối với hắn, ta có chút cảm giác không lành...
Lưu Tử Tinh nhìn trung niên nhân nói: “Ta có thể hay không rửa mặt?”
Hồng Hi Nguyệt liếc hắn: Ngươi nghĩ xem?
Lưu Tử Tinh: Ta không có não, nghĩ không ra...
Thế là Lưu Tử Tinh như người mất hồn nhân lấy lệnh bài đi tới bên cạnh Triệu Vũ.
Triệu Vũ cười trên nỗi đau vỗ vỗ lưng hắn, ánh mắt như muốn nói: Ngươi xui lắm!
Lưu Tử Tinh khóc không ra nước mắt, hắn chỉ cảm thấy ngày tháng sau này toàn là một màu hắc ám...
Không bao lâu, một hàng dài liền hình thành, ai nấy đều có riêng mình lệnh bài.
Hồng Hi Nguyệt thấy vậy gật đầu nói: “Đi theo ta!”
Nàng đi về phía trước dẫn đường, bắt đầu giới thiệu Ngũ Tà Môn cho đám người Lưu Tử Tinh.
Nhất là càng đi vào sâu thì càng chấn kinh vì hưng thịnh của Ngũ Tà Môn.
Phi Thuyền bay đầy đầu, các phố xá sầm uất như đây không phải Ma Đạo môn phái mà là một quốc gia thu nhỏ.
Đồng thời ở trước Đại Môn Ngũ Tà Môn lại đậu xuống một chiếc Phi Thuyền, xem bộ dáng là không chỉ có Lưu Tử Tinh đám người là được nhận vào.
Vốn đã cho rằng Ngũ Tà Môn quy mô thu đồ đã rất lớn Lưu Tử Tinh líu lưỡi, xem ra bản thân vẫn còn hạn hẹp a!
Quan sát trên phố xá các đại lâu, cung điện, đồng thời còn nhìn thấy một số Đệ Tử của Ngũ Tà Môn.
Đám người thần sắc dần biến quỷ dị, Ngũ Tà Môn Đệ Tử bộ dáng có chút....Uhm nói sao nhỉ?
Kẻ thì da thịt hồng hào cơ bắp cuồn cuộn cả người phát ra huyết khí đủ làm kẻ khác chóng mặt, kẻ thì không hề có tí thịt da bọc xương chả khác nào lệ quỷ, kẻ thì hai mắt như gấu trúc lưng còng xuống bộ dáng như thận hư.....
Lưu Tử Tinh cảm thấy mình bước vào không phai Ma Môn mà là cái vườn bách thú, động vật nơi này thật sự là quá đa dạng...
Hồng Hi Nguyệt nhân thấy đám người nghi hoặc thì cười nói: “Ngũ Tà Môn tên này không phải đặt chơi mà là có ý nghĩa! Tông Môn chia ra Ngũ Đại Điện khác nhau! Huyết Thể Điện! Thiên Quỷ Điện! Sát Thi Điện! Tuyệt Độc Điện! Hợp Hoan Điện!”
“Ngoài ra còn có 3 lực lượng là Ma Đan Các, Ma Khí Lâu, Ma Phù Các! Đây chủ yếu huấn luyện các nghề nghiệp như Luyện Đan Sư, không bắt buộc phải gia nhập giống như Ngũ Đại Điện!”
Lưu Tử Tinh trong lòng phun tào: ‘Làm cho phức tạp, vãi thật.’
Nhưng nhìn những nam tử trong hàng ánh mắt phát ra tinh tinh, Lưu Tử Tinh cười đấy vài Triệu Vũ: “Thế nào? Muốn hay không giống đám người kia gia nhập Hợp Hoan Điện?”
Triệu Vũ: “...”
“Ngươi gia nhập?” Hắn kì quái hỏi Lưu Tử Tinh.
Lưu Tử Tinh nhìn Triệu Vũ, thấy tiểu tử này bỗng dưng quái quái: “Ngươi ý gì?”
“Ngươi định gia nhập Hợp Hoan Điện sao?” Triệu Vũ khóe miệng phác lên quỷ dị đường cong.
Lưu Tử Tinh lạnh run, nhanh chóng phủ định: “Không thể nào! Không thể nào! Ta là người đoan chính, khí thế oai dũng của ta không phải nữ nhân nào cũng nhúng chàm được!”
Đằng sau cái nữ tử nghe vậy trực tiếp liền nôn khan.
Lưu Tử Tinh: Muội tử ngươi đây là ý gì? Ngươi có biết Tiên Dung của Lão Lưu ta ra sao không?
Triệu Vũ ánh mắt đáng tiếc, trong lòng nói thầm: ‘Nếu tiểu tử người gia nhập, muội muội nàng ấy chắc sẽ chém đi người cái nam nhân gốc rễ...’
Lưu Tử Tinh: “Ta cảm thấy ngươi gài ta...”
“Có sao?”
Cả hai nói đến quên trời quên đất, rốt cuộc Hồng Hi Nguyệt nhịn không được xen vào: “Ngũ Đại Phái không phải các ngươi tự chọn mà là bọn họ chọn các ngươi, đương nhiên nếu như các ngươi xui xéo có thể bị giáng vào một số phái khác ngoài Ngũ Đại Điện!”
Nam nhân trong hàng nghe vậy ai nấy ánh mắt đều trở nên chán nản nhưng sau đó lại cháy lên ngọn lửa hi vọng, bộ dáng như thể rất tự tin với vận khí của bạn thân...
Nữ nhân trong hàng khinh thường: “Nam nhân a!”
Hồng Hi Nguyệt cười nói: “Được rồi, ta đưa các ngươi tới nơi chia phái!”
Chúng nhân gật đầu, đi theo Hồng Hi Nguyệt.
Cứ thế đi một đường, băng qua đủ loại tràn đầy sắc thái hồng trần phố xá rốt cuộc thì tới một cung điện liền dừng.
Hồng Hi Nguyệt dẫn đám người vào trong, hơi hơi cúi người nói: “Đệ Tử Hồng Hi Nguyệt bái kiến chư vị Trưởng Lão! Nay dẫn theo Ma Môn ta mới gia nhập môn đồ tới chọn phái!”
Một lúc lâu đại môn trước cung điện mở rộng, một giọng nói vang lên: “Dẫn vào trong!”
Hồng Hi Nguyệt không nói gì, lặng lẽ bước đi.
Hành lang yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng bước chân, đi theo những ngọn nến quanh đường một hồi liền tới nơi.
Lưu Tử Tinh cảm thấy cả người như nhận phải cực lớn áp bách, trên trán mồ hôi hạt rớt xuống.
Chung quanh người cũng không tốt là mấy, thậm chí càng tệ hại hơn trực tiếp té xỉu.
Theo thời gian trôi qua cảm giác áp bách càng nặng, Lưu Tử Tinh lại thấy sau lưng dần nóng lên.
Bên tai vang lên nhai nuốt âm thanh.
Chung quanh hắn áp bách cảm giác biến mất, thấy vậy hắn cũng thở dài nhẹ nhõm.
‘Đám người này chào đón cũng độc đáo thật sự!’
Lúc này chung quanh bừng lên quỷ hỏa, thắp sáng hết cả căn phòng.
Theo đó thấy 8 người râu tóc bạc phơ đang trôi nổi trên không trung.
Lưu Tử Tinh chú ý nhất là 5 người ở giữa, khí tức của họ là cường hoành nhất.
‘Là Ngũ Đại Điện Trưởng Lão sao?’
Đứng ở vị trí trung tâm Trưởng Lão cất tiếng nói: “Những cái kia còn đứng người thuộc về bọn ta, còn lại thì Tam Phương các ngươi tự chia.”
Hồng Hi Nguyệt phía trước có nói ở giai đoạn này Nhất Lâu Nhị Các là không tham gia, Tam Phương là chỉ Cuồng Ma Phong, Tạp Dịch Phong và cuối cùng là Ngự Yêu Phong.
Lưu Tử Tinh nhìn đám người, đếm kĩ cũng chỉ có 9 người là còn đứng vững trong khi trăm người còn lại thì đã ngã vựng dưới đất.
Tỉ lệ có chút không ra gì, nản a!
Lưu Tử Tinh phun tào, rất nhanh liền mong đợi xem bản thân được Đại Điện nào chọn, uhm miễn sao không phải Hợp Hoan Điện...
Hết cách, hắn sợ Hồng Hi Nguyệt cái kia nữ, bộ dáng của nàng chắc là xuất ra từ Hợp Hoan Điện a!
Lúc này một Trưởng Lão bộ dáng hơi béo chỉ hướng Triệu Vũ: “Tiểu tử, muốn hay không gia nhập ta Sát Thi Điện?”
Lưu Tử Tinh: Má! Ngươi chơi hệ lửa biến thành người chơi hệ xác sống!
Triệu Vũ: “....”
“Bẩm Trưởng Lão, ta Võ Hồn là Hỏa Diễm, Cương Thi là sinh linh cõi âm, thật sự thích hợp sao?”
Sát Thi Điện Trưởng Lão cười toe toét: “Cương Thi đích thực giống như ngươi nói nhưng mà Luyện Thi cần hỏa, ngươi Võ Hồn chính là thích hợp bước lên con đường Luyện Thi a!”
Triệu Vũ cúi đầu, Lưu Tử Tinh biết đây là đang giao tiếp với lão gia gia trong nhẫn.
Một hồi sau hắn gật gật đầu: “Ta nguyện ý gia nhập!”
Sát Thi Điện Trưởng Lão gật đầu, quơ tay một cái Triệu Vũ bay đến bên cạnh hắn...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT