Mặt trời lên, tử khí lượn lờ.

Trời vừa hừng sáng đại môn Triệu Gia đã mở rộng.

Vài người nô bộc ở đó lặng lẽ dùng chiếc chổi rơm quét quét sân.

Cảnh tượng như thế nhàn nhã ai nấy đều chậm rãi mà làm việc, chỉ có duy nhất một cái điên tiểu tử không biết chơi cái gì thuốc cả người tăng động, quét tới khói bụi bay tứ lung tung.

“Lưu tiểu tử! Ngươi làm từ từ a!”

“Tiểu tử này không biết chơi cái gì thuốc thế nhưng ngày nào cùng làm việc như điên, so với người khác đều nhanh!”

Mấy cái niên kỉ hơi lớn cười mắng, điều này làm Lưu Tử Tinh không khỏi có chút xấu hổ.

Xấu hổ thì xấu hổ nhưng tốc độ của hắn vẫn không giảm, chưa tới một khắc đồng hồ nơi hắn được giao liền sạch sẽ.

Nhìn trước mặt mình sạch sẽ không hề có tí bụi mảnh sân, Lưu Tử Tinh không khỏi có chút tự hào.

Nhưng rồi nhớ tới mục đích, hắn dẹp đi chiếc chổi rơm, thông báo vài tiếng với quản sự liền chào tạm biệt: “Ta đi trước a!”

“Tiểu tử ngươi cút nhanh đi!” Đám người cười trêu, không quá để ý tới hắn.

Lưu Tử Tinh cười cười, không nói gì liền một mình đi trước.

Ghé tới nhà ăn, chưa kịp bước vào cửa đã thấy bốn chiếc bánh bao thịt từ không trung bay tới.

Lưu Tử Tinh ánh mắt sắt bén, cả người nhảy lên nhảy xuống chộp lấy từng chiếc bánh bao.

Ăn bánh bao thịt, hắn không vui nói: “Vương thúc, ngươi cách phân phát đồ ăn này ta có kháng nghị a! Như này chả khác gì xiếc thú cả, ngươi đây là đem ta ra làm mua vui!”

“Haha! Lưu tiểu tử, ngươi cái tên này không phải vẫn là rất dễ dàng bắt lấy sao? Với lại việc này cũng làm 2 3 năm rồi, bỏ thì không quen!”

Nói chuyện là một người dáng dấp hơi mập trung niên nhân, hắn hai mắt hơi hí, còn để râu cá trê, bộ dáng này quá không đáng tin cậy! Uhm, có chút tiện...

Lưu Tử Tinh bĩu môi, không để ý hắn trực tiếp liền ra về.

Vương Tư Đồ cười ha hả đi hướng nhà ăn.

Xem bộ dáng này, Lưu Tử Tinh hắn đã không ít bị đem ra làm xiếc khỉ mua vui.

Không lâu hắn liền về phòng của bản thân, vưa ăn bánh bao trong lòng thì mặc niệm: ‘Hệ Thống!’

Trước mặt hắn hiện lên một dãy thông tin tràn đầy cơ giới cảm giác:

[Tên: Lưu Tử Tinh]

[Tu Vi: Phàm Nhân]

[Nghề Nghiệp: Không]

[Tuổi Thọ: 16/80]



[Công Pháp: Không]

[Võ Kỹ: Không]

[Thuật Pháp: Không]

[Thần Thông: Không]

[Linh Khí: Không]

[Võ Hồn: Như Bùi (Rác rưởi cũng không có)]

[Danh Hiệu: Như Bùi (Rác rưởi cũng không có)]



[Vòng Quay May Mắn: 1]

Lưu Tử Tinh sắc mặt câm lặng nhìn như cặn bã bảng số liệu, nhất là khi đọc tới Võ Hồn và Danh Hiệu thì vẫn nhịn không được cắn răng nghiến lợi.

Dẫu có bao nhiêu lần nhìn lại, cơn tức nó vẫn như xưa a!

Cố gắng bình tĩnh lại tâm tình, Lưu Tử Tinh nói: “Mở ra Vòng Quay Võ Hồn!”

Vòng quay một ngày chỉ có một lượt, không thể cộng dồn.

Một chiếc vòng quay hiện lên trước mặt, cảnh tượng không thể quen thuộc hơn, dòng chữ không thể nào quên được.

Phía trên vòng quay chỉa rất nhiều vùng, nhưng nhìn kĩ lại sẽ nhận ra phần lớn đều là một chữ: Nhân Phẩm Như ***, Đợi Ngày Mai Đi!

Mà hắn nhân phẩm đích thực là chả ra gì.....

Lưu Tử Tinh cắn răng: “Liều thì ăn nhiều, hôm này nhất định thành!”

Đồng thời trên vòng quay hiện lên một cái bảng chữ: [Đây là lần thứ 4432 Ký Chủ lập lại câu này]

Lưu Tử Tinh: Tim có chút đau a.....

À mà quên, hắn là cái xuyên việt giả, chắc điều này ai cũng đoán được chứ nhỉ?

Lưu Tử Tinh, một cái nhàn rỗi 24 tuổi người, đồng thời còn là một cái người có nhân phẩm như bùi....

Chỉ từ việc đang ngủ trần nhà đổ sập đè lên hắn là đủ hiểu, cũng vào lúc này hắn xuyên không.

Không chỉ thế, vận khí của hắn trong Hệ Thống như là số âm, từ lúc 2 tuổi tới giờ là 14 năm! Liên tục không ngừng nghỉ rút vòng quay! Tính sơ qua cũng hơn 5000 lần rút vòng!

Thế nhưng quay trúng tốt nhất chính là Phế Võ Hồn Ngẫu Nhiên???

Ngươi có độc sao?

16 năm ròng trôi qua, chỉ còn lại khóc thét trong tuyệt vọng Lưu Tử Tinh...

Tại sao ta cái này người rõ ràng tốt như vậy, dưới giúp lão nhân, tặng kẹo hài đồng người lại xui xéo như này? Tại sao?!

“Quay!” Lưu Tử Tinh tràn đầy uất hận nói.

Vòng quay chậm rãi chuyển động, sau đó tăng tốc từ từ, từ từ...

Một hồi liền ngay cả chữ cũng nhìn không tới, chỉ còn lại tàn ảnh.

Lưu Tử Tinh nhìn chằm chằm vào vòng quay, không hề có ý định rời mắt.

Nhưng sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói làm hắn cả kinh: “Tử Tinh, ngươi đang xem thứ gì a?”

“Hô hô!” Lưu Tử Tinh bụm ngực, hắn cảm thấy con tim nhỏ bé mình đang dừng lại, cảm giác khó thở làm đại não hắn tê liệt.

‘Fuck! Lão tử hôm nay có phải hay không trúng tà mà lại xui xéo như vậy, tim ta, tim ta ngừng đập rồi!’

Lưu Tử Tinh trợn mắt, bộ dáng đã gần đất xa trời, chuẩn bị lần nữa chuyển sinh....

“Bành!” Một bàn tay vỗ vào lưng hắn, có chút khó chịu nói: “Tử Tinh ngươi như nào a! Sao lại không trả lời ta?”

Lưu Tử Tinh chỉ cảm thấy tim mình lại đập lần nữa, trải nghiệm đi từ quỷ môn quan một vòng rồi trở lại làm hắn quên không được, nhất là vì cái lí do dở hơi này....

Triệu Vũ quan tâm hỏi: “Ngươi có sao không?”

Lưu Tử Tinh: Ngươi chút nữa liền giết bằng hữu của mình đó biết không?

Đương nhiên, những lời này hắn vẫn là không nói ra.

Ngoài miệng cười cười: “Không sao, không sao! Chỉ là khi nãy ăn bánh bao bị nghẹn ấy mà!”

Triệu Vũ có chút nghi ngờ nhìn hắn nhưng chưa gì đã bị Lưu Tử Tinh chuyển sang đề tài khác: “Ngươi tìm ta có việc gì?”

Lúc này Triệu Vũ mới nhớ ra bản thân mục đích: “Haha! Chút nữa liền quên, ta lại đây là muốn nói với người vài câu!”



“Ngày mai Hoàng Cực Tông sẽ tới Ly Hỏa Thành chúng ta chiêu thu đệ tử, nhất là những người không thể tiên thiên thức tỉnh Võ Hồn liền sẽ có một cơ hội! Nhờ lần này chúng ta có thể bước vào Tu Luyện a!”

Lưu Tử Tinh bừng tỉnh, nếu như hắn thức tỉnh được liền tốt a!

Chỉ là không biết phía trên Hệ Thống nói không có Võ Hồn thì như nào đây, chẳng lẽ sử dụng trong kho đồ Phế Võ Hồn Ngẫu Nhiên?

Lưu Tử Tinh có chút tê răng, nhưng nhanh chóng lại kiên định!

Lão tử cho dù quay hết tuổi thọ cũng không dùng cái kia Phế Võ Hồn Ngẫu Nhiên!

Tu Luyện để làm gì? Không phải để mạnh lên rồi ra ngoài kia quẩy sao! Thế thì tại sao lại chọn gần như là phế thiên tư?

Triệu Vũ nhìn như đang bùng cháy Lưu Tử Tinh thì gãi gãi đâu, hôm nay tên này uống lộn thuốc sao?

Nói mới nhớ, phải giới thiệu về cái này Triệu Vũ!

Đứa con trai thứ 3 của Gia Chủ Triệu Gia Triệu Thanh Sơn! Tư chất thì không rõ, chỉ là trong khi các anh em còn lại của hắn đều thức tỉnh Võ Hồn thì hắn vẫn chậm chạp tại chỗ!



Giống như những người như hắn cần các tông môn thủ đoạn để khai mở trong người Võ Hồn, phần lớn như vậy người Võ Hồn cũng không mấy tốt chỉ riêng một số trường hợp ngoại lệ.

Còn giống như Lưu Tử Tinh thì khác, hắn đơn giản là cái cặn bã không thể tu luyện....

Các ngươi hỏi tại sao hai thân phận khác biệt như trời với đất lại kết thành hảo hữu? Ai da! Tất cả đều bị ta cái này đáng chết mị lực nha!

Nói chuyện một hồi, Triệu Vũ cũng rời đi, chỉ còn lại lẻ loi Lưu Tử Tinh đáng thương...

Xoa xoa tay, Lưu Tử Tinh nói thầm: “Vào việc chính a!”

Không một chút do dự, hắn quỳ dưới đất, miệng nói vài câu thần chú: “Nam mô di a men, Phật Tổ, Thượng Đế phù hộ! Quỷ Thần tránh xa, xui xéo ập tới! Phi! Vận may ập tơi! Úm ba la quả chuối thần kì!”

Lưu Tinh Vũ mở mắt, không chút do dự nhìn lên vòng quay.

Thấy cái đỏ mũi tên chỉ vào một cái khung màu đen cực nhỏ, hắn thần sắc biến mộng bức: “Đây là thứ gì? Lúc kia tới giờ có sao?”

Sống hơn 16 năm, hắn chưa từng gặp thứ này!

Lưu Tử Tinh nhíu mày, cố gắng đọc hàng chữ phía trên: “Song...Võ...Hồn?”

Cả người hắn như bị điện giật, liên tục run rẩy.

Nước mắt nhịn không được ứa ra: “Rốt cuộc! Rốt cuộc ta cũng đợi tới ngày này!!”

“Ta! Ta rốt cuộc có thể quẩy!! 16 năm ròng, ta chỉ đợi ngày này a!!”

Làm người một đời, chỉ đợi một giây đó! Làm người một đời, chỉ đợi ngày quẩy khắp thiên hạ! Ký tên: Lưu Tử Tinh.......

Là cái xuyên việt người, ai lại chả có hùng tâm tráng khí? Trang bức đã ăn sâu vào máu rồi a!

“Hahahahaha!!” Lưu Tử Tinh cười như điên lại không hề hay biết tiếng cười của hắn đã bị Triệu Vũ cho bắt được.

Triệu Vũ thần sắc lo âu nói: “Tử Tinh hắn bị làm sao vậy a? Có nên hay không mời Đại Phu tới xem bệnh cho hắn không?”

Không hề hay biết, Lưu Tử Tinh bị hảo hữu gắn cho nhãn mắc có vấn đề về thần kinh....

Hệ Thống dò hỏi: “Có hay không thu vào Kho Đồ?”

“Thu! Cùng với ngay lập tức mở ra!” Lưu Tử Tinh hưng phấn nói.

“Ting! Đang trong quá trình mở ra gói Song Võ Hồn Ngẫu Nhiên!”

“Ting! Nhận được: Vạn Khí Binh X1! Bất Diệt Chi Thể X1!”

Lưu Tử Tinh lại hét lên quái dị: “Oh! Yeah!!”

Triệu Vũ nhíu mày, kéo lại một cái lão nô bộc: “Mời Đại Phu lại đây giúp ta cái...”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play