Bạch Linh Ca không chút nhục nhã hay có cảm thấy khó chịu gì, hắn liền đơn giản quỳ xuống đất, bộ dáng thuần thục như được huấn luyện nhiều lần...

“Tha mạng! Tha mạng!! Tha mạng!!! Đại lão ta biết sai rồi!!!”

Lưu Tử Tinh nghe Bạch Linh Ca tiếng hét tuyệt vọng thì có chút không ngờ tới, bay nhanh dáng người hơi loạng choạng, thiếu chút liền té ngã.

Đi tới bên cạnh Bạch Linh Ca, Lưu Tử Tinh giải trừ Hắc Ám Phượng Hoàng Hóa cũng như thả ra Phệ Thiên.

Phệ Thiên hai chân run rẩy, đứng không vững té ngã dưới đất, đầu nổi sao sao, cẩu sinh mong manh...

Mẹ nó tốc độ này so với xe bắt chó còn nhanh!

Lưu Tử Tinh ánh mắt khó hiểu đánh giá Bạch Linh Ca, vị Khí Vận Giả này bộ dáng cũng là cái người tuấn tú, hiền lành, đâu giống Quân Thiên Tú cái kia tiện hàng, tại sao lại như vậy không biết xấu hổ nhỉ?

“Tiểu tử, ta xem ngươi cũng không phải là ác nhân gì, tại sao lại bán đi nhân cách cùng danh dự như thế?”

Đồng thời cũng vào vài phút trước, có một người cứ khăng khăng khẳng định Bạch Linh Ca là ác nhân...

Bạch Linh Ca thấy Lưu Tử Tinh không có ý định giết chính mình thì thở dài: “Hô!! Đại lão ngài thực sự tha ta?”

Lưu Tử Tinh: “Tha? Haha! Đương nhiên là tha...Tha cho ngươi, ngươi là người đầu tiên dám lừa ta...”

Bạch Linh Ca cảm thấy không khí có chút lạnh...

Hắn cười khổ, xem ra đụng phải không phải dạng vừa rồi!

Bất quá Bạch Gia có dạy! Thấy kẻ mạnh hơn thì phải nịnh bợ kéo quan hệ! Thi triển ra bản thân tài nghệ!

“Đại lão ngài tin ta! Chỉ cần tha cho ta, ta nhất định sẽ giúp ngài không mất một sợi lông sợi tóc tiến vào trong Đế Mộ!”

Lưu Tử Tinh gật gật đầu, Hệ Thống có nói qua tên này thiện đào mộ, hắn đương nhiên là tin tưởng!

Nhưng vì cho chắc chắn, bước đầu tiên phải chỉnh tiểu tử này như cách chỉnh Quân Thiên Tú vậy!

Bạch Linh Ca ánh mắt phát ra khác thường hào quang, hắn tin tưởng Lưu Tử Tinh nhất định sẽ động tâm! Đây là một trong thủ pháp cứu mạng của Bạch Gia! Làm việc giúp người!

Bạch Gia là Đào Mộ Thế Gia! Thời khắc hưng thịnh thậm chí còn dám đào cả mộ tổ tiên của mình! Sau này suy vong cũng suy ra được một hai đạo lý!

Thứ nhất: Ở nơi vắng người thì hãy cười như điên, sau đó nói bậy bạ rằng ở sau có người, tự động liền có người xuất hiện!

Thứ hai: Đi ra ngoài đường thấy mộ thì cứ đào!

Thứ ba: Thấy kẻ mạnh thì nhanh chóng quỳ lạy! Thấy kẻ yếu thì đè cướp! Thấy mỹ nữ thì không thể nhìn! Thấy ác bá ngoảnh mặt làm ngơ! Thấy người thường thì phải vênh váo! Thấy kẻ thù thì phải chạy!

Thứ tư: Nếu kẻ địch quá mạnh đánh không lại, không sau! Trực tiếp nhận địch làm cha!

Thứ năm: Không bao giờ được trực tiếp đối chọi với địch nhân!

Thứ sáu: ...

...

Thứ sáu mươi chín: Cấm tụ tập nơi đông người...

Bạch Linh Ca tuân thủ hết 69 tộc quy! Nhờ đó mà sống sót trong nhiều phi vụ!



Hắn thực sự rất phục tổ tiên của mình, thế mà lại tạo ra được kinh hãi thế tục kinh nghiệm!

Trộm mộ là tự tổn hại công đức, hủy hoại vận khí của chính mình, làm bậy bạ là kéo một dàn địch nhân! Như bây giờ xui xẻo bị Lưu Tử Tinh cho bắt được vậy!

Bạch Linh Ca tràn đầy đáng thương, hai mắt đẫm vụ nói: “Đại lão ngài tha ta nhá?”

Lưu Tử Tinh không để ý tới hắn mà kéo lại Phệ Thiên: “Ngươi nghĩ chúng ta nên làm gì? Ý ta là cách chỉnh tiểu tử này, bằng không hắn lại giống Quân Thiên Tú liền khó xử!”

Phệ Thiên: “Đơn giản! Đánh gãy tứ chi, lăng nhục, ném vào kỹ viện...”

Lưu Tử Tinh quái dị nhìn Phệ Thiên, con chó này nó tha hóa đến thế từ khi nào vậy?

Bạch Linh Ca sắc mặt run run, có thể nhỏ nhỏ lại âm lượng được không? Ta sợ....

Lưu Tử Tinh: “Hay chúng ta thử hắn trước đã, coi hắn có đồng ý gia nhập Ngũ Tà Môn không?”

“Ý kiến hay phết!” Phệ Thiên gật gật đầu, sau đó lại lắc đầu: “Ta thấy vẫn là nên đánh gãy tứ chi xong lại ném vào kỹ viện thì hay hơn!”

Lưu Tử Tinh: “...”

Bạch Linh Ca: “...”

Bạch Linh Ca cưỡng ép làm ra vẻ mặt tươi cười, bộ dáng cứng còng này như muốn khóc: “Ha ha ha!”

Tiếng cười đều đứt quãng, hắn thực sự rất sợ hãi, giọng nói run đến mức sắp không thành lời: “Đ...Đại Lão...Ta...Ta có thể...Gia nhập Ngũ...Tà Môn không?”

Lưu Tử Tinh ánh mắt thăm dò nhìn hắn, cái này hàng tại sao lại thay đổi 180 độ vậy? Hồi nãy còn ngõ ý làm thuê, bộ dáng như là cả đời không muốn gia nhập tông môn cơ mà?

“Tiểu tử, ngươi có hay không quái dị ý định? Muốn thăm dò Ngũ Tà Môn bọn ta?”

Bạch Linh Ca: Mã cha nhà nó ---!!

Lúc trước thì có ý định cho ta gia nhập tông môn, giờ ta ngõ ý gia nhập thì nói có quỷ ý nghĩ??? I am a joke to you?

Bạch Linh Ca có chút hỏng mất, nói đúng là muốn điên lên! Trong mắt hắn Lưu Tử Tinh là có vấn đề về não! Từ nãy tới giờ chưa được bình thường!

Phệ Thiên: “Ta thấy là đánh gãy tứ chi của hắn...”

Bạch Linh Ca: A!!!

Thế giới này nhằm vào ta sao?!! Ta muốn cho thế giới này biết đến nỗi đau!!

Bạch Linh Ca hắc khí nổi lên, xem ra đã có hắc hóa xúc động...

Lưu Tử Tinh nhướng mày, tay giơ lên đánh vào đầu của hắn!

“Bành!” Âm thanh thanh thúy vô cùng, Bạch Linh Ca hoảng hốt, kịp phản ứng lại thì tức giận la lên: “Ngươi!!”

Lưu Tử Tinh khó chịu nói: “Ta làm sao?”

Bạch Linh Ca nhìn mặt của hắn, cả người trở về thực tế, xoay 180 độ: “Ngươi! Ngươi! Ngươi! Là người ta kính yêu nhất!!”

Lưu Tử Tinh: “...”



“Ta thấy nên chặt hắn cho chó ăn...”

Phệ Thiên: “Gâu! Bổn cẩu đang đói đây!”

Bạch Linh Ca khóc ra nước dãi nước mắt: “Ô ô ô! Tha mạng! Ta thật muốn gia nhập mà!”

Lưu Tử Tinh nhíu mày, bây giờ nên làm gì? Lần trước nếu không có Tống Tuyền Vi ngăn cản hắn đã chơi chết Quân Thiên Tú, bây giờ không có ai...Hắc hắc!

Bạch Linh Ca run lên: “Đại...Đại lão, ngài cho ta gia nhập đi, cho dù sau này muốn chỉnh thì còn được, chứ chỉnh sửa ở đây thì để tuột mất cơ duyên a!”

Tránh được bao lâu thì tránh, hắn không muốn con tim bé bỏng của mình bị tổn thương sớm như vậy...

Lưu Tử Tinh suy nghĩ một chút thì thấy Bạch Linh Ca nói rất đúng, nhất là khả năng của tên này rất tốt! Kiếm tiền so sánh nhanh! Giữ lại dùng tốt hơn là giết lấy thịt!

Phệ Thiên bên cạnh thấy Lưu Tử Tinh đã có thoái ý thì hút hẳng, hôm nay lại không có thịt ăn...

Lưu Tử Tinh đơn giản lấy ra một tờ khế ước cho Bạch Linh Ca ký vào.

Thiên Đạo Ấn Ký xuất hiện, nhập vào người Bạch Linh Ca.

Kể từ đây hắn tính là một phần của Ngũ Tà Môn, không thể làm ra việc có hại cho tông môn.

Đương nhiên dạng này khế ước cũng có thể giải trừ, chỉ là cách làm rất phức tạp! Nếu như sơ sảy một cái bị phát hiện liền chỉ có chết...

Lưu Tử Tinh cùng Bạch Linh Ca cũng tiến vào cửa động.

Vừa bước vào, cửa động đã tự động đóng lại!

Việc này không ngoài dự đoán của hắn, chỉ là nhớ tới việc này, ánh mắt của Lưu Tử Tinh xem Bạch Linh Ca biến có chút ngứa mắt...

Bạch Linh Ca không biết nói gì, chỉ có thể ngậm cay đắng bước đi, bây giờ hắn là cá trên thớt, mặc người mổ xẻ!

Lưu Tử Tinh hỏi: “Ta xem ngươi thực lực cũng không kém, chắc là cũng sắp Trúc Cơ đi, tại sao không đánh một trận rồi hả đầu hàng?”

Quân Thiên Tú cái kia hàng là do có Hệ Thống nên thức thời đầu hàng, Bạch Linh Ca dù sao cũng là Khí Vận Giả lại không có chút kiêu ngạo, thật kỳ lạ...

Bạch Linh Ca gãi gãi đầu: “Đánh không lại, thì đánh làm gì, tự tìm khổ?”

Lưu Tử Tinh líu lưỡi, ý nghĩ rất đơn giản nhưng rất ít người làm!

“Thực ra đây là Gia tộc dạy cho ta...” Bạch Linh Ca kể một lô 69 tộc quy...

Lưu Tử Tinh nghe đến tam quan đổ nát, trên thế giới này còn gia tộc quái dị như vậy? Bảo tộc nhân nhận địch làm cha?

“Với lại ta chỉ giỏi đào mộ, đánh đấm không giỏi lắm...” Bạch Linh Ca nói.

Lưu Tử Tinh suy nghĩ một chút thì đập đập vai Bạch Linh Ca: “Ngươi không cần sợ, sau này vào Ngũ Tà Môn, ta bảo kê ngươi!”

Bạch Linh Ca hai mắt đẫm lệ, vẻ mặt đã bị Lưu Tử Tinh cho cảm động tới đỏ hết cả lên: “Đại Lão ngài...”

Nhưng câu nói tiếp theo làm hắn có chút câm nín: “Sau này chỉ cần nạp lên cống phẩm là những gì ngươi thu thập được liền xong! Thứ gì của ngươi là của ta! Còn đồ của ta vẫn là của ta!”

Bạch Linh Ca: “...”

Ta cảm động sai chỗ rồi...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play