“A! Đây là Chín Ngàn Chín Trăm Chín Mươi Chín Phương Thức Hành Hạ! Còn đây là Hủy Hoại Nhân Tâm, Huấn Luyện Nô Bộc! Bên này là Khiếu Huyệt Nhân Thể, bên trong ghi rõ những khiếu huyệt gây đau đớn cùng cực nhưng không gây ảnh hưởng đến sức khỏe của người khác! Quyển này thì hay hơn, gọi là Ma Tôn Ngược Văn, Nam Nam XXX...”

Càng nói về sau, Lưu Minh càng hưng phấn, hai mắt đều sắp đốt lên ngọn lửa nhiệt huyết.

Lưu Tử Tinh: “...”

Cảm thấy càng lúc càng sai, hướng phát triển có chút lệch...

Hảnh hạ? Huận luyện? Khiếu huyệt? Nam nam xxx? Nói tốt tấu hài văn đâu? Ở đây tại sao lại có máu SM?

Hắn lúc này cảm thấy chung quanh Lưu Minh như hiện lên mấy dòng thông tin.

Kiến thức kì quái +1

Kiến thức kì quái +1

Kiến thức kì quái +1

“...”

Của ta thuần khiết tiểu cương thi! Tại sao a!!

Nhớ ngày nào rách rưới tiểu cương thi, nay đã thành biến thái tiểu cương thi...

Như nghĩ tới thứ gì, Lưu Tử Tinh mặt hơi đen hỏi: “Những quyển sách này là ai đưa cho ngươi?”

Lưu Minh chớp chớp mắt: “Là Phệ Thiên a!”

Lưu Tử Tinh: Quả nhiên là con chó chết kia!!

Cắn răng nghiến lợi, Lưu Tử Tinh tay bắt chợt động vào một một quyển sách trên bàn, hắn thử cầm lên đọc cái tiêu đề: “Đe dọa và huấn luyện...”

“...”

Mùi Đam hơi mạnh....

Bất quá như nghĩ tới một vấn đề, Lưu Tử Tinh ánh mắt sáng lên.

Hắn không phải muốn bịt miệng con hàng họ Triệu vĩnh viễn sao! Bây giờ có cách rồi a!

“Khặc khặc khặc!” Tiếp sau liền là một đợt cười đầy đê tiện, hắn muốn hố người a!

Lưu Minh bên kia khó hiểu chớp chớp mắt, nhưng ngay sau thì mắt cũng sáng lên, chủ nhân đây là tính áp dụng thực tiễn a!

Kiến thức kì quái +99

Lưu Tử Tinh không nói gì, tự hành rời đi.

2 canh giờ sau...

Triệu Vũ ngồi trên mái nhà rít thuốc lào, than thở: “Tử Tinh đi lâu quá a! Khụ khụ!”

“Tới rồi! Tới rồi!” Lưu Tử Tinh với một nụ cười tỏa nắng đi tới.

Không hiểu sao nhìn Lưu Tử Tinh cái này điệu bộ, Triệu Vũ cả người thấy hơi khó chịu...

“Ngươi có vấn đề!”

Lưu Tử Tinh: “???”

Đây là ý gì? Muốn nói ta bị bệnh sao?

“Ngươi điên a! Ăn ăn thôi! Đừng để ý mấy cái vấn đề nhỏ nhặt này!”

Nói nói liền lấy ra đã chuẩn bị trước thịt nướng, Lưu Tử Tinh làm ra mời từ thế sau đó ăn thử trước cho Triệu Vũ xem.

Triệu Vũ: Uhm! Không có độc!

Cả hai ăn đến càng hăng say, người tới ta đi, rượu chè nghiện ngập...

Song trọng điếu cày cùng rượu mạnh gia trì, Triệu Vũ mặt đỏ còn hơn cả Quan Vũ: “Nấc! Hảo huynh đệ! Nấc! Xin lỗi vì hồi nãy ta có ý định bán ngươi! Nấc!”

Lưu Tử Tinh: “...”

Haha! Quả nhiên là trong lòng có trá! Xem ta xử ngươi như thế nào!

“Hắc hắc! Không có gì, không có gì! À mà đây là ta Đan Dược mới luyện ra, có thể so với thuốc tiên!” Lưu Tử Tinh cười cười nói.



Móc ra một viên Đan Dược màu hồng phấn đưa tới cho Triệu Vũ.

Triệu Vũ: Tốt đáng nghi bộ dáng!

Lưu Tử Tinh trong lòng tin chắc tên này sẽ ăn vào! Triệu Vũ là tuy là người chơi hệ lửa nhưng không phải Luyện Đan Sư, đối với Đan Dược hiểu không rõ! Nói chi thứ này còn xuất từ Hệ Thống, hắc hắc hắc!

Ngoài ra còn có một yếu tố quan trọng...Con nghiện luôn tìm những thứ mới mẻ...Hắc hắc hắc!

Trong lòng cười thầm, ngày mai để ta xem ngươi còn cười nổi không!!

Viên Đan Dược này là gì? Lưu Tử Tinh cũng không rõ, bất quá bên trong một loại dược liệu là hắn không thể lẫn vào đâu được! Hồng Xà Quả! Thuốc Kích Cmn Dục!

Triệu Vũ do dự một hồi thì nuốt vào, người ta nói, đã nghiện là dừng không được...

Chưa được 1 phút, cả người hắn bốc lên mồ hôi: “Ngươi có thấy nóng không?”

“Ai da! Đích thực là có chút nóng, hay là ta đưa ngươi về phòng?”

“Uhm...Cũng được...”

Lưu Tử Tinh cười thầm, thành công a!

Không nói gì, cầm lên Triệu Vũ tay liền rời đi.

Bất quá bước chưa được hai bước, Lưu Tử Tinh thấy có bàn tay chạm vào ngực mình...

“...”

Tốt mạnh dược hiệu!

Hắn tức giận đẩy ra tay của Triệu Vũ: “Ngươi làm gì a!”

“A! Xin lỗi..Xin lỗi...Chỉ là...Hôm nay ngươi làm sao đẹp quá vậy?”

Lưu Tử Tinh: “...”

Lão tử không chơi gay! Lão tử không chơi gay!! Lão tử không chơi gay!!!

Có chút dị ứng nhìn Triệu Vũ, cả người tăng tốc.

Chưa gì đã tới nới, Triệu Vũ lúc này như bạch tuộc một dạng bám lấy Lưu Tử Tinh, thậm chí còn hôn hít sờ mó lung tung...

Lưu Tử Tinh: Mama! Ta muốn về nhà! Ngoài này quá nguy hiểm a!

Bảo bảo muốn khóc, bảo bảo không còn trong sạch!

Lưu Tử Tinh tức giận thả xuống Triệu Vũ, ném vào trong phòng.

Tiếp theo liền đợi thành quả a!

Lưu Tử Tinh cười thầm rồi rời đi, Triệu Gia gia phả chỉ sợ sắp thêm một cái tên!

Quay trở lại nóc nhà, định đánh chén còn lại thịt nướng.

Bất quá thịt nướng thì không thấy, ngược lại 3 con sài lang hổ báo thì có...

Tống Tuyền Vi, Hồng Hi Nguyệt, Tô Mộng Như tại sao lại ở đây a!

Lưu Tử Tinh không biết nói gì, thịt của hắn đều bị ăn hết rồi a!

Chân có lùi bước xúc động, sài lang hổ báo đánh không lại!

Nhưng bây giờ không phải hắn muốn là có thể, Hồng Hi Nguyệt vẫy tay chào hỏi: “Lưu Sư Đệ nha~”

“...”

Tốt nhanh nhạy ánh mắt, không hổ là đỉnh cấp thú săn mồi!

Lưu Tử Tinh miễn cường cười nói: “Haha! Sư Tỷ tốt! Sư Tỷ tốt!”

Lùi một bước, trời cao biển rộng! Đã sẵn sàng chạy trốn khỏi nơi này!

Hồng Hi Nguyệt làm sao để hắn vừa ý, cười cười một cái, Lưu Tử Tinh bên người xuất hiện nàng bóng dáng.

“...”

“Sư Đệ tốt! Cùng bọn ta ăn thịt ngắm trăng a~”

Lưu Tử Tinh: Ta có lựa chọn sao?



Không nói gì, 3 người này đơn giản muốn hắn làm khổ sai nướng thịt giùm a!

Cắn miếng thịt nướng, Hồng Hi Nguyệt một mặt hạnh phúc nói: “Lưu Sư Đệ tay nghề này phải nói là tuyệt vời a!”

“Đợi lên Trúc Cơ Cảnh, Sư Tỷ thưởng cho ngươi phần quà bí mật!”

Lưu Tử Tinh: “???”

Con mẹ nó những việc này liên quan nhau? Rõ ràng ngươi đây là nhòm ngó ta dung nhan! Hừ! Thối nữ nhân!

Tô Mộng Như bên cạnh vuốt vuốt hắn mặt, thổi một ngụm nhiệt khí: “Muốn hay không ta bây giờ thưởng cho Sư Đệ ngươi?”

Lưu Tử Tinh: “...”

Thiện tai! Thiện tai! Sắc dục là mây bay! Sắc dục là cấm kỵ! Lão phu không thể để cho những Yêu Nữ này như nguyện!

Làm bằng thiết phật tăng mode: Bật!

Lưu Tử Tinh sắc mặt trang nghiêm: “Sư Tỷ ngươi đây là ý gì? Ngươi muốn cua ta? Hừ hừ! Xin lỗi, Sư Đệ vẫn còn là trẻ nhỏ!”

Tô Mộng Như: “...”

Tốt...Tiện....

Hồng Hi Nguyệt cũng im lặng, vị Sư Đệ này cái gì cũng tốt! Thiên phú tốt! Tính cách tốt! Giữ thân như ngọc! Chỉ có điều gân não quá không bình thường! Là thuộc loại hình độc lạ nam nhân!

Tuy nhiên nàng là cái nữ nhân đam mê của lạ, nên: Mlem mlem~

Lưu Tử Tinh lạnh run, hắn chỉ cảm thấy nơi này là hang sói a!

Bất giác trốn đến bên cạnh Tống Tuyền Vi, cả người lạnh run mà nấp bên nàng.

Người còn lại còn rất phối hợp sờ sờ đầu, bộ dáng rất chi là...Tình thương của mẹ...

Tống Tuyền Vi còn không quên khiêu khích nhìn hai nữ.

Tô Mộng Như: “...”

Hồng Hi Nguyệt: “...”

Cứ thấy sai sai...

...

Ở một cái khác nóc nhà, Phệ Thiên cùng hai cái đồng bọn Thiên Hỏa cùng Ngân Linh....Rít thuốc lào...

Cả bọn hai mắt đỏ tươi, khói vụ che kín mặt.

Thiên Hỏa: “Đại..Đại ca! Khụ khụ! Ngươi kiếm thấy...Đồ vật tốt vui vẻ!”

Phệ Thiên: “Tất nhiên! Khụ khụ! Những vật này là...phải truyền bá...Khụ khụ khụ!”

Ngân Linh: “Hít!!”

Phệ Thiên: “Ta nhớ...Khụ khụ...Mấy canh giờ trước có một đứa nhóc.....Ta có truyền bá thuốc tiên cho tiểu tử đó...Hít!!”

Thiên Hỏa: “Thứ này...Khụ khụ...Có tác hại với trẻ nhỏ....Hay không? Mà Đại Ca ngươi...Khụ khụ...Lại đưa cho nó?”

Phệ Thiên cầm điếu cày, khói vụ bên người bao vây như cái ‘cẩu hệ tiên nhân’ nói: “Thuốc tiên là không có hại! Hít thử một lần, sẽ làm ngươi quên không được! Khụ khụ khụ!”

Ngân Linh: “Nghe hơi vô lý nhưng rất hợp lý!”

“Khụ khụ! Ta phải về đây! Nhà còn bao việc, không thể ăn chơi đàng điếm! Ta còn phải vì thuốc tiên mà tuyên truyền ra ngoài! Ít nhất! Đế Đô phải có thêm đặc sản!!”

“Đại ca vạn tuế! Đại ca vạn tuế!”

“Vạn cái em gái bọn ngươi! Lão tử đều vạn tuổi rồi, các ngươi đây là muốn ta chết sớm a!!”

“Khụ khụ! Đại ca ức vạn tuế! Đại ca ức vạn tuế!”

“Như vậy nghe hợp hơn đấy!”

Phệ Thiên chân đạp dép tổ ong, đầu đội mũ cối, người mang quần hoa, tay cầm điếu cày, không hề giống Phệ Thiên Cẩu mà càng như Phê Thiên Cẩu...

Trong bóng tối, một con chó nghiện ngập bước đi...

“Cẩu Đạo đầy thăng trầm...Thuốc tiên là mãi mãi! Khụ khụ khụ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play