- Số của mình sao mà xui thế?- Nó vừa đi vừa than vãn vs Ayako.
- Sao thế Usagi sáng nay gặp phải chuyện gì ak?
- Tớ đụng phải 1 tên, người thì đẹp mà tâm hồn thì chẳng ra gì! Chẳng giống với anh Yugi chút nào!
- Này! Cậu thik anh Yugi sao?
- Điên à! Đó là mẫu hính lý tưởng của tớ, cậu đừng có từ bụng ta suy ra bụng người nhé
- Nè đâu có tớ chỉ hỏi thôi mà.
- Vậy sao? - Nó nở 1 nụ cười ma mãnh mà hk để cho nhỏ nhìn thấy , nói: - Nhưng nghĩ lại thì anh Yugi vs tớ cũng sẽ giống 1 cặp đẹp chứ nhỉ?
- Không! Không được!
- Hk được? Sao vậy?
- Tớ...........
- Usagi!!!!- Tiếng hét của Sho đã chặn nhỏ lại. Nhỏ thầm cảm ơn cậu vì đã đến kịp lúc.
- Gì vậy? - Nó hỏi giọng pha lẫn khó chịu vì sự chen ngang hk đúng lúc của cậu.
- Khi sáng cậu đụng trúng ai có phải hk?
- Phải, thì sao?
- Tên đó là Hawasimi Yuki đấy! Hotboy trường mình đấy!
Ayako ngạc nhiên: - Hawasimi Yuki sao?
- Thì sao chứ? Hotboy mà tính nết như thế thì ra gì?
- Cậu có biết hắn ta là ông hoàng ác quỷ hk hả? Hắn ta sẽ tra tấn cậu chết mất! -Ayako và Sho đồng thanh.
- Thách hắn ta. Nữ thần địa ngục này sẽ tiếp nhận hết!- Nó vừa nói vừa bẻ tay răng rắc làm cho 2 người đứng bên cạnh cũng phải lạnh hết sống lưng. Nữ thần địa ngục và ông hoàng ác quỷ, ai thắng ai thua đây?
____________________________________________
1 ngày trôi qua hk mấy vui vẻ vs nó, ngày hôm sau nó lại lên trường sớm chỉ đơn giản là kiếm 1 nơi để yên tĩnh như thư viện. Nhưng đi hết cái trường vẫn hk tìm được thư viện vì ngôi trường này quá lớn. Đang đi bỗng nó thấy một bãi đất trống cực kì đẹp ở trước mặt, thật hk ngờ ngôi trường này lại có vườn hoa đẹp đến thế. Vừa dạo nó vừa hát nên hk đẻ ý xung quanh vì vậy chẳng biết vấp phải thứ gì mà nó đã phải nằm dưới đất rồi.
-Ai da - Nó vừa ngồi xoa đầu gối thì đúng lúc "vật thể lạ kia " cũng ngồi dậy xoa xoa cái chân của mình rồi nhìn xung quanh tìm tác nhân dẫn đến việc này.
Khi hắn nhìn thấy người con gái ngồi trước mặt mình thì nhếch mép:- Lại là cô sao, sao chổi? Sao cô cứ bám riết lấy tôi thế? Dù có thik tôi thì làm ơn cô đừng có hại tôi nữa được hk?
- Anh có khuynh hướng tự sướng nhỉ? Người như anh có điên tôi mới thik anh làm ơn dẹp ngay cái sự tự tin đáng ghét đó của anh đi.
- Tôi ? Ảo tưởng? Xin lỗi cô, nếu như cô hk suốt ngày tìm cách nói chuyện vs tôi thì tôi đâu có nghĩ như thế.
-Sao cơ? Tôi tìm cách nói chuyện với anh? Nhảm nhí! Có mà tôi đang muốn tránh bản mặt anh đấy chứ, gặp anh tôi xui cả ngày.- Nó xua tay.
- Chứ cô nghĩ rằng tôi gặp cô hên lắm sao? Mà tại sao lức nào tôi gặp cô cũng là sáng sớm để cho cả ngày tôi gặp xui thế?
- Anh nghĩ tôi hên hơn anh sao? Thât mất cả hứng.- Nó nói rồi bỏ đi để lại hắn tức đến học máu.
- Cô dám.......- Hắn rít lên. Cô ta là người đầu tiên dám nói hắn như thế.- Đừng để tôi gặp lại cô nữa!!! Cô sẽ phải biết tay tôi.
Nó nghe xong thi cười chế nhạo, nói lớn tiếng để hắn có thể nghe thấy:
- Ồ! Vậy sao? Tôi sẽ chờ xem anh có thể làm gì được tôi? Bye bye!- Nó vẫytay rồi bước đi.
" Cô dám thách tôi sao? "- Hắn nghĩ.