Sáng hôm sau:

Nó đến trường trong niềm vui phấn khởi. vậy là nó đã là hs trường ĐH Hawasimi rồi, tự hào thật đấy! nó vừa đi vừa hát, trên tay cầm 1 chai sữa,chân đi theo nhịp dạo khắp sân trường.Bỗng...
Á.... nó va phải 1 chàng trai làm tay sữa trên tay rơi xuống đất, sữa đổ lênh láng trên sàn nhà.
- Mắt cô để đi đâu vậy hả?- Chàng trai tức giận.
Nó cũng tức giận hk kém, to tiếng: - Câu đó phải để tôi nói mới đúng! Anh ôm 1 chồng sách cao hơn cả mắt,đi đứng đụng phải người ta rồi còn lớn tiếng. Anh quá đáng vừa thôi!
- Cô........-Hắn hk nói được gì.Nhưng khi nhìn xuống sàn nhà thì đọ tức giận lại tăng lên.- Chắc tôi giết cô mất! Văn kiện của tôi, nhẫn của tôi cũng mất rồi!

-Để tôi giúp anh!-Nó nói rồi cúi xuống nhặt đồ lên giùm hắn nhưng chưa kịp nhặt thì đã bị hắn đẩy ra.
- Không cần. Cô tránh ra!
-Tôi giúp anh mà lại như thế, đã vậy thì tự anh xử lí đi!
- Biến đi, đồ sao chổi!
- Được thôi!- Nố nói rồi bỏ đi.

Sau khi nó đi, hắn vẫn chưa thôi cái ý nghĩ muốn giết nó.
- Tự nhiên gặp phải con nhỏ sao chổi, hk biết đâu mất chiếc nhẫn rồi? Nhưng mà nghĩ kĩ lại, có lẽ vẫn hk nên cưới cô ta(hk phải nó đâu nhé!) thì hơn. Có lẽ là quá bồng bột. nhưng mình vẫn thấy tức, tại sao lại gặp phải con nhỏ sao chổi sáng sớm thế này?
- Yuki, sao thế?- Sho từ đâu đã đứng ở sau lưng hắn.
-Sho?! Lâu quá hk gặp,tớ vừa gặp phải 1 con nhỏ sao chổi đây. Cô ta còn ngang bướng cãi lại tớ nữa chứ!
Sho vừa nghe xong thì đã có 1 người thoáng qua trong tâm trí. không lẽ là.....
-Này! Có gặp là cô ta thì nhớ kệ đi nhé!
- Tớ chẳng muốn gặp lại cô ta đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play