Chương 173
Bình thường những nha hoàn tam đẳng phải làm việc nặng đều không ký khế bán đứt mà chỉ có thời hạn nhất định, thứ nhất là vì những nha hoàn này không được phép cũng không có cơ hội tiếp xúc với chính viện, cũng chả được giao làm chuyện quan trọng gì nên không phải kiêng ky nhiều điêu.
Tiền thuê những nha hoàn này cũng rẻ hơn mua đứt rất nhiều, nên hầu hết những nha hoàn gia đinh làm việc nặng trong phủ đều không mua đứt mà chỉ ký khế ước trong vòng năm đến mười năm.
Nhưng trong nhị phòng, tất cả hạ nhân đều ký khế bán đứt kể cả nha hoàn tam đẳng, hầu hết hạ nhân ở nhị phòng đều là do ông ngoại của Diệp Vãn Tình đưa tới.
Ông ngoại của nàng không thiếu tiền mua đứt những nha hoàn này.
Khế bán thân của bọn họ đưa cho mẹ nàng nắm giữ, đến khi mẹ mất thì cha giữ chúng.
Riêng khể bán thân của hạ nhân trong Hải Đường viện thì mẹ của Diệp Vãn Tình đã đưa cho nàng từ khi nàng chuyển vào ở trong đó.
Nha hoàn tam đẳng này không phải là người trong Hải Đường viên của nàng.
lại càng không phải nha Chiến Bắc vương không thể tìm ra, chỉ có thể là người chất…
Hoặc cũng có thể là nha hoàn kia may mắn nên trốn được, Diệp Vãn Tình cũng không chắc lắm vì Chiến Bắc vương điều tra chuyện này chỉ tốn ba ngày mà thôi.
Nếu có nhiều thời gian hơn thì biết đâu sẽ tìm thấy, nhưng chuyện của nàng lại không thể để lâu như thế được.
Từ khi Diệp Vãn Tình biết mình mất một chiếc vòng ngọc thì đã chuẩn bị sẵn tâm lý để đối phó với chiêu trò của Nhược Tuyết rồi.
Kiếp này thân phận của Nhược Tuyết đã khác xưa, bây giờ nàng ta cũng là Tiểu thư Diệp phủ, khách quan mà nói thì thân phận ngang bằng với nàng, có lý nào lại cam tâm nhìn nàng gả cho Cố Thừa Duệ như thế? Diệp Vãn Tình biết Nhược Tuyết sẽ không ngồi yên để mặc hôn sự này diễn ra, thế nên nàng mới tương kế tựu kế, định nhân cơ hội này vạch trần bộ mặt thật của Nhược Tuyết.
Nếu như chuyện này mà thành công thì cả thanh danh của nàng ta và hình tượng trong mắt Cố Chiến Bắc vương không thể tìm ra, chỉ có thể là người chất…
Hoặc cũng có thể là nha hoàn kia may mắn nên trốn được, Diệp Vãn Tình cũng không chắc lắm vì Chiến Bắc vương điều tra chuyện này chỉ tốn ba ngày mà thôi.
Nếu có nhiều thời gian hơn thì biết đâu sẽ tìm thấy, nhưng chuyện của nàng lại không thể để lâu như thế được.
Từ khi Diệp Vãn Tình biết mình mất một chiếc vòng ngọc thì đã chuẩn bị sẵn tâm lý để đối phó với chiêu trò của Nhược Tuyết rồi.
Kiếp này thân phận của Nhược Tuyết đã khác xưa, bây giờ nàng ta cũng là Tiểu thư Diệp phủ, khách quan mà nói thì thân phận ngang bằng với nàng, có lý nào lại cam tâm nhìn nàng gả cho Cố Thừa Duệ như thế? Diệp Vãn Tình biết Nhược Tuyết sẽ không ngồi yên để mặc hôn sự này diễn ra, thế nên nàng mới tương kế tựu kế, định nhân cơ hội này vạch trần bộ mặt thật của Nhược Tuyết.
Nếu như chuyện này mà thành công thì cả thanh danh của nàng ta và hình tượng trong mắt Cố Thừa Duệ đều sẽ đổ nát.
Diệp Vãn Tình nghĩ chuyện này sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến khí vận trên người nàng ta.
Kiếp trước Nhược Tuyết am hiểu nhất là chiêu trò vu oan giá họa như thế này, nên khi phát hiện một chiếc vòng của nàng không cánh mà bay thì Diệp Vãn Tình đã lờ mờ đoán ra ý định của Nhược Tuyết.
Nàng vội vàng nghiên cứu Chân Thật Hoàn để đề phòng bất trắc, quả nhiên nàng đã không làm chuyện dư thừa.
Nhược Tuyết đã ra tay với nàng, còn chọn đúng ngày đưa sính lễ để hành động.
Nhưng không ngờ đến cuối cùng Nhược Tuyết lại không hề bị tổn hại chút gì.
Đáy mắt Diệp Vãn Tình lạnh lẽo, Nhược Tuyết hành động vô cùng tỉ mỉ chặt chẽ.