Chương 138

Diệp Vãn Tình lắc đầu cười nhạt: “Tam muội thiếu thốn như thế, thật khiến người khác đau lòng.

Để hôm nào ta chọn ra vài món trang sức xinh đẹp đến gặp đại bá mẫu, nhờ bà tặng cho tam muội vậy.”

Hải Đường nghe vậy thì lập tức hiểu ý của Diệp Vãn Tình, lông mày giãn ra, trong lòng thâm cười, đến lúc đó không biết đại phu nhân sẽ có sắc mặt gì đây.

Tiểu thư nhà nàng…càng lúc càng “xấu xa”.

Hải Đường vui vẻ nói: “Cũng trưa rồi, nô tỳ xin phép đi nấu cơm.”

Diệp Vãn Tình phất tay: “Đi đi.”

“Mà khoan đã.”

Diệp Vãn Tình gọi lại.

Hải Đường: “Tiểu thư?”

Diệp Vãn Tình vuốt ve mép giấy, trâm ngâm trong chốc lát: “…ngươi đi tìm hiểu xem tại sao đại phu nhân lại nhận Nhược Tuyết làm nghĩa nữ”“

Hải Đường gật đầu đáp: “Vâng.”

Đợi Hải Đường đi khỏi, Diệp Vãn Tình cũng không còn tâm tư đọc sách nữa.

Nàng gấp sách lại cất gọn lên giá, rôi khoan thai đi đến bên cửa sổ.

Nàng đặt hai tay sau lưng nhìn lên nền trời trong vắt, trong đầu xoay chuyển hàng trăm suy nghĩ.

Lúc nghe nha hoàn Kim Bích kia nói về tam tiểu thư thì trong lòng Diệp Vãn Tình liên bật ra hai chữ “Nhược Tuyết”.

Lúc thấy Nhược Tuyết từ trong nhà bước ra, trong lòng Diệp Vãn Tình liên dâng lên cảm giác quả nhiên là vậy.

Theo lời tiểu Cửu nói thì vì lý do nàng tiếp tay “tác hợp”

cho Nhược Tuyết và Cố Thừa Duệ nên khí vận trên người nàng ta đã trở nên lớn hơn rất nhiều so với thời điểm hiện tại của kiếp trước.

Kiếp trước, vào khoảng thời gian này Nhược Tuyết vẫn chỉ là một nha hoàn mà ở kiếp này thì nàng ta đã lắc mình biến thành tam tiểu thư Diệp phủ.

Đại phụ nhân là loại người như thế nào? Loại người kiêu ngạo như bà ta mà lại nhận một nha hoàn tam đẳng làm nghĩa nữ? Thật đúng là chuyện cười, nhưng…nó lại hoàn toàn là sự thật.

Dựa theo biểu hiện hôm nay của đại phu nhân thì quan hệ giữa bà ta và Nhược Tuyết còn rất tốt nữa kìa.

Diệp Vãn Tình không thể không cảm thán, cái thứ gọi là khí vận này thật lợi hại.

Hay phải nói đúng hơn là…Nhược Tuyết thật lợi hại.

Không biết nàng ta đã dùng cách gì để khiến đại phu nhân thu nhận nàng ta, còn vì nàng ta mà ra mặt? Diệp Vãn Tình híp mắt nhìn đám mây đang trôi, còn câu nói cuối cùng của đại phu nhân nữa.

Nàng cảm thấy nó không đơn giản…

Đại phu nhân tức giận dẫn theo Nhược Tuyết trở về đại phòng, dọc đường đi không ai dám hó hé dù là nửa chữ.

Vì quyên quản gia nằm trong tay lão phu nhân, mà lúc nhị phu nhân còn sống cũng không được bà ta yêu thích, lại thêm việc đại phu nhân khinh thường Diệp phủ nên từ trước đến giờ đại phòng và nhị phòng hâu như không có xung đột với nhau.

Xung đột về lợi ích không có, xung đột vì tình cảm cũng không.

Bản thân Diệp Vấn và Vương Lan đều là những con người hiểu lý lẽ không muốn tranh đoạt thị phi, còn đại phu nhân vốn xuất thân là tiểu thư dòng chính quan tam phẩm, ngay cả lão phu nhân bà ta cũng chẳng đặt trong mắt chứ đừng nói đến hai phu thê Diệp Vấn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play