Hơn một tuần ở bệnh viện thì Hác Thế Kiệt xuất viện về nhà. Nếu còn ở đó nữa chắc anh sẽ
chết mất.
Hác Thế Kiệt xuất viện liền đi qua Trác gia thưa chuyện với ông bà Trác. Ông bà Trác cũng không nói gì mà đưa Trác Thạc Hy về lại Hác gia.
Trác Thạc Hy dặn lòng sau này dù giận Hác Thế Kiệt đến mức độ nào cũng không về Trác gia nữa. Đi qua đi lại cô thật sự rất mệt.
Ông bà Hác bây giờ rất vui, ngày ngày đều được bế cháu nội và nhìn thấy hai vợ chồng Hác Thế Kiệt yêu thương nhau.
Trác Thạc Hy bây giờ đã ăn kiêng lại để lấy lại vóc dáng. Cô chỉ ăn những món có sữa cho tiểu Vỹ ti mà thôi.
Trác Thạc Hy sợ thân hình mình mập mạp, xồ xuề thì Hác Thế Kiệt sẽ chế. Hác Thế Kiệt thì lại không thích vậy, anh thích Trác Thạc Hy mũm mĩm tròn trịa như vậy mới đáng yêu.
Hác Thế Kiệt đang ngồi chơi cùng tiểu Vỹ trên giường mà suy nghĩ. Biết vậy anh đã bị tai nạn sớm để được Trác Thạc Hy tha thứ.
" Con xem, ba đúng là ngu phải không?"
Hác Thế Kiệt cười nói với tiểu Vỹ.
Trác Thạc Hy tắm xong đi ra ngoài thì thấy hai ba con Hác Thế Kiệt ở trên giường. Cô cảm thấy như vậy đã là rất hạnh phúc, có anh và có con.
Hác Thế Kiệt ở nhà tịnh dưỡng thêm một tuần nữa thì đi làm. Công việc của anh ở tập đoàn rất nhiều.
Trác Thạc Hy nhìn Hác Thế Kiệt cứ không nỡ. Anh mới khỏe hơn một chút đã lao đầu vào công việc. Lúc này cô cảm thấy mình thật vô dụng khi không giúp đỡ, san sẻ được gì với
anh.
Hai tháng sau.
Đã hai tháng trôi qua, Hác Thế Kiệt và Trác Thạc Hy rất hạnh phúc bên nhau. Tiểu Vỹ bây giờ đã gần 4 tháng. Cậu rất đáng yêu, mập mạp. Tiểu Vỹ chính là tâm can bảo bối của Hác gia.
Trác Thạc Hy vì ăn uống theo chế độ nên bây giờ vóc dáng không khác thời con gái là bao. Cô chỉ có da có thịt hơn thôi.
Hác Thế Kiệt thì sáng đi làm, chiều tối thì về nhà chơi đùa cùng với Trác Thạc Vy và tiểu Vỹ.
Hơn hai tháng nay cả Hác Thế Kiệt và Khuất Trác Hiên đều không xuất hiện ở quán bar. Cả
hai bây giờ chỉ có công việc và gia đình.
Trác Thạc Hy dạo này rất không vui với Hác Thế Kiệt. Mỗi tối khi chơi cùng với tiểu Vỹ xong là lăn ra ngủ mà không thèm đụng chạm gì đến cô.
Trác Thạc Hy nhìn mình trong gương mà thở dài. Cô cũng đầu quá tệ để anh chán nhỉ?
Trác Thạc Hy biết nhu cầu của Hác Thế Kiệt rất cao, lúc trước đêm nào cũng bắt cô lăn giường cùng.
Trác Thạc Hy hiếp mắt đi vào phòng trang phục thay đồ lên tập đoàn tìm anh. Chẳng lẽ do tai nạn mà của anh bị liệt rồi sao? Dù thế nào cô cũng phải làm ra lẽ mới được. Trác Thạc Hy bây giờ chứ không phải Trác Thạc Hy của ngày xưa mà lúc nào cũng nhịn.
Trác Thạc Hy đến tập đoàn thì lên phòng làm việc của Hác Thế Kiệt, cô chẳng thèm gõ cửa mà mở cửa vào luôn.
Trác Thạc Hy mở cánh cửa ra thì thấy Hác Thế Kiệt đang chăm chú vào văn kiện còn cổ trợ lí giám đốc Nghế Như Linh thì đứng đó chờ anh xem rồi ký.
Trác Thạc Hy lúc trước từng dằn mặt Nghệ Như Linh nhưng hình như cô gái này không biết SỢ.
Trác Thạc Hy nhìn từ trên xuống dưới của Nghê Như Linh mà nhăng mặt. Không có chỗ nào kín cả. Đi làm việc mà cô cứ nghĩ Nghê Như Linh đi biểu diễn thời trang.
Hác Thế Kiệt biết có người vào mà ngước lên xem là ai đã to gan vào phòng của anh mà không gõ cửa.
Trác Thạc Hy thấy Hác Thế Kiệt nhìn mình mà nở nụ cười xinh đẹp rồi đi lại tự nhiên ngồi lên đùi anh.
Hác Thế Kiệt nhếch môi cười rồi hôn lên gò má của Trác Thạc Hy.
" Con đâu?"
" Mới đến đã hỏi con. Em là gì của anh"
Trác Thạc Hy giả vờ giận dỗi quay mặt hướng khác. Hác Thế Kiệt bật cười hôn hít khắp mặt
của cô.
"Trẻ con quá"
Trác Thạc Hy mỉm cười.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT