*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc." Thế Kiệt! Giữa hai mẹ con em và Tiểu Du anh chọn ai? Nếu anh chọn Tiểu Du thì hai mẹ
con em sẽ đi ngay lập tức"
Trác Thạc Hy nói nhưng cô đã biết câu trả lời, anh sẽ không bao giờ để cô mang theo con rời đi. Cô là đang ép anh cắt đứt tình cảm anh em họ đó.
Hác Thế Kiệt nhìn Trác Thạc Hy, vì ghen mà cô đã thay đổi rồi. Cô không còn là một cô gái dịu dàng hiền lành nữa mà là một cô gái mạnh mẽ dứt khoát.
"Em nói gì vậy? Em là vợ anh, chúng ta cũng đã có con " anh đặt tay lên bụng phẳng lì của CÔ
" Anh đừng trốn tránh, anh đủ thông minh để nhìn thấy Tiểu Du yêu anh. Em là phụ nữ, em không thể chia sẻ anh với ai cả"
'Em đừng nghĩ nhiều, anh xem Tiểu Du như là em gái của mình "
"Được, vậy anh chọn Tiểu Du chứ gì? Vậy em đi, hai mẹ con em không làm phiền đến hai anh em của anh nữa" Trác Thạc Hy đẩy anh ra đi xuống giường.
Trác Thạc Hy đi được hai bước thì Hác Thế Kiệt đã ôm chầm cô lại. Anh thật sự không còn yêu Trương Tiểu Du nữa nhưng anh cũng không thể bỏ rơi cô lúc cô đau khổ túng quần nhất.
Nhưng bây giờ Trác Thạc Hy cương quyết như vậy anh đành phải chiều theo ý cô. Nếu để Trác Thạc Hy về Trác gia thì mọi chuyện sẽ rất khó giải quyết.
"Được, anh nghe theo em hết. Em muốn gì cũng được"
Trác Thạc Hy công môi cười, cô biết ngay mà, anh làm sao có thể từ bỏ giọt máu của mình được.
Trác Thạc Hy biết, nếu Trương Tiểu Du gặp khó khăn gì thì chắc chắn bà Trương và ông bà Hác sẽ giúp đỡ mà không cần đến anh.
"Anh không được gặp riêng Tiểu Du"
"Được"
" Anh không được tiếp xúc quá thân mật "
"Được"
"Anh không..."
" Được rồi bà xã. Mọi thứ liên quan đến Tiểu Du anh sẽ không xen vào. Còn bây giờ thì lên giường nằm nghỉ, con anh cần được nghỉ ngơi"
Hác Thế Kiệt bề ngang Trác Thạc Hy lên đi lại giường, cô định đứng đây nói chuyện đến sáng sao?.
" Em thèm ăn cái gì? Anh bảo người nấu cho em. Sáng giờ em chưa ăn gì hết"
Trác Thạc Hy nghe anh nói vậy mà an tâm, đứa bé này xuất hiện rất đúng lúc.
"Em buồn ngủ, không thèm ăn"
" Không được, phải ăn gì đó mới được"
Trác Thạc Hy gõ gõ lên đầu rồi chu môi nói
"Hay là ăn mì đi"
" Không được"
"Em muốn ăn mì, nếu không em không ăn nữa"
Hác Thế Kiệt thở hắt ra một hơi. Anh nhìn nhầm cô rồi, bây giờ hở tí là gây áp lực với anh.
Hác Thế Kiệt giơ tay đầu hàng với Trác Thạc Hy liền đi xuống bếp bảo người nấu mì đem lên phòng cho cô. Lời cô nói bây giờ như thánh chỉ đối với anh, chỉ làm theo không được làm trái. Nếu làm trái nhất định sẽ lấy đứa bé ra uy hiếp anh.
Trác Thạc Hy ăn một hơi hai bát mì, Hác Thế Kiệt nhìn theo mà những mặt nhưng chẳng dám nói gì.
Trác Thạc Hy ăn
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT