Thành Hưng cùng Huy Trâu rời khỏi công ty, chỉ có duy nhất đám nhân viên lo việc văn phòng ở tầng 1 và tầng 2 là chưa biết chuyện gì xảy ra, họ có lẽ cũng không dám tin, ông sếp đáng kính, quyền lực của mình giờ đây chỉ còn là một kẻ trắng tay, còn không bằng một nhân viên quèn trong công ty này nếu so về chức vụ. Kể từ giây phút này, công ty Thành Hưng chính thức sang tên cho một người khác. Một kẻ có dã tâm vô cùng độc ác, hắn thèm muốn quyền lực, danh vọng trong thế giới ngầm đến điên loạn. Nhiều năm qua hắn đi đâu, làm gì không một ai biết. Nhưng chỉ khi vừa mới xuất hiện, chỉ bằng một thủ đoạn đơn giản, bẩn thỉu đúng với bản chất của hắn. Thành Hưng, một trong những thế lực mới nổi lên mấy năm nay đã nằm gọn trong tay của hắn.
Chẳng trách, dù vẫn tin Ngoạn đã chết, nhưng mỗi khi nhắc đến Ngoạn, Thành Hưng vẫn e dè, sợ sệt...Bởi hơn ai hết, Thành Hưng cũng như những tay đàn em từng là lính của Ngoạn đều hiểu, tên giang hồ này đáng sợ đến mức độ khủng khiếp. Chưa cần nói đến hắn, chỉ cần đối mặt với đám đàn em được chính tay hắn lựa chọn và đào tạo cũng đã gieo cho bao nhiêu người nỗi khiếp sợ.
Chỉ khi đi ra khỏi công ty, Thành Hưng mới dám tin mình vẫn còn sống. Lên xe Huy Trâu nói:
- - Lão ta thật kinh khủng..? Lão rất mạnh...
Thành Hưng khẽ đáp:
- - Chưa đâu, cậu chưa từng thấy con người ấy đáng sợ thế nào đâu. Có lẽ từ cõi chết trở về nên ông ta đã có chút thay đổi, nhìn ông ta điềm tĩnh và trầm hơn rất nhiều. Nếu là ông ta của 7 năm về trước thì cậu đã phải chết ngay tại chỗ khi tấn công ông ta rồi.
Huy Trâu không dám phủ nhận điều này, bởi chỉ qua một đòn đánh, Huy biết mình không phải là đối thủ của Ngoạn. Huy tiếp:
- - Còn cách nào hay sao..? Nếu tôi không làm theo những gì ông ta yêu cầu, vợ và con tôi chắc chắn sẽ không tránh khỏi cái chết. Đúng là quả báo, trước đây chính tôi đã từng hiến cho ông ta cái kế dùng trẻ con uy hiếp người khác. Và nay bản thân tôi đã phải hứng chịu điều này....Giờ đây tôi chỉ mong ông ta giữ lời hứa mà tha mạng cho vợ con tôi mà thôi....Lái xe đi, tôi cần quay về nhà gấp.
Trên đường đi, Huy Trâu cố gắng suy nghĩ tại sao mọi chuyện lại có thể diễn ra nhanh chóng và thuận lợi với Ngoạn như vậy, Huy Trâu hỏi:
- - Chuyện của công ty chỉ như vậy là xong thôi hả sếp..?
Thành Hưng thở dài:
- - Tôi cũng đã ký vào quyết định, đóng dấu sang nhượng lại hết số cổ phần, Thêm vào đó là Vũ Con, Đình Sáu, chúng nó đều là người của lão ta cài vào từ trước. Với tất cả những gì hiện tại đang có thì Ngoạn hoàn toàn độc chiếm công ty một cách dễ dàng, không gặp bất cứ trở ngại nào. Con người lão thật quá thâm độc, có được ngày hôm nay chắc hẳn lão ta đã chuẩn bị lên kế hoạch từ nhiều năm về trước, từ khi công ty Thành Hưng được thành lập. Điều đó chứng tỏ rằng những năm qua lão ẩn mình và chờ đợi chúng ta phát triển. Khi thời cơ chín muồi, bây giờ là lúc lão xuất hiện. Cuối cùng thì cái đầu của tôi vẫn quá nhỏ bé so với tầm nhìn của lão.
Xe dừng lại ở trước biệt thự của Thành Hưng, đang đứng ở sân là vợ con của Thành Hưng. Đáng mừng khi Ngoạn đã giữ lời hứa, nhìn nét mặt của con gái và vợ mình, Thành Hưng biết họ vừa trải qua một nỗi sợ lớn nhất trong cuộc đời. Cả gia đình nhìn thấy nhau, không ai nói năng gì mà bật khóc rồi ôm chầm lấy nhau trong sự chứng kiến của Huy Trâu.
Bao năm qua, đây cũng chính là điều mà Thành Hưng lo lắng nhất khi đứng lên trong giới giang hồ. Bởi Thành Hưng hiểu rõ cái giá mà gia đình của mình sẽ phải nhận khi đi trên con đường này. Chính vì thế Thành Hưng luôn thay đổi chỗ ở, vậy mà tất cả thông tin của Thành Hưng, Ngoạn đều nắm rõ đến từng chi tiết.
Đưa vợ con vào nhà, Thành Hưng bối rối nói:
- - Em thu dọn đồ đạc, tiền bạc, tài sản có giá trị rồi cả nhà mình phải rời khỏi đây ngay....Anh sẽ liên lạc với hai con bên nước ngoài, chúng ta sẽ sang bên đó một thời gian, không, chúng ta tìm cách định cư luôn bên đó cũng được.
Vợ Thành Hưng chưa bao giờ nhìn thấy chồng mình hoảng loạn như bây giờ, cô ta nói:
- - Vậy còn công ty, công việc của anh...?
Thành Hưng đáp:
- - Mất hết rồi, em đừng nghĩ đến chuyện đó nữa....Cứ làm theo những gì anh dặn là được.
Quay lại nhìn Huy Trâu đang đứng ở đó, Thành Hưng vỗ vai Huy rồi nói:
- - Tôi xin lỗi, tôi đã không làm gì được cho cậu....Nhưng với tôi, gia đình là thứ quan trọng nhất, tôi không thể để mất họ được......Tôi....tôi...có lỗi với cậu nhiều lắm....Đến nước này tôi đành phải nói thật, tôi đã mắc mưu của Vũ Con, để xảy ra chuyện này cũng chính là do tôi một phần.