"Chúng ta đã đến nơi rồi!"
Tiếng Famder reo lên, cậu có vẻ phấn khích khi thấy được Thành Phố Bụi Sao rộng lớn. Ba chú cháu Framius đáp xuống bãi biển và thu hồi lại chiếc thuyền vào Pokéball, họ bắt đầu đi tìm tung tích cô vợ của Framius. Nơi đầu tiên họ nghĩ đến chính là Trung Tâm Pokémon.
Ba chú cháu đã hỏi các y tá và bác sĩ của Trung Tâm Pokémon, họ nói rằng khoảng 20 năm trước từng có một bệnh nhân Sylveon nhưng không có thông tin gì nhiều về cô ấy cả. Framius trông khá thất vọng, nhưng chú nhanh chóng lấy lại tinh thần và tiếp tục hỏi thăm các Pokémon sống trong thành phố.
Sau một buổi tìm kiếm, ba chú cháu vẫn không có được tin tức gì. Họ đành ghé vào Quán Cà Phê Hầu Gái nghỉ ngơi và uống nước. Đúng lúc này, cô chủ quán Braixen - Mozella tới bắt chuyện với họ:
- Mozella: " Xin chào quý khách! Tôi có thể giúp gì cho mọi người không?
- Framius:" À cám ơn, quý cô Braixen! Chẳng qua là chúng tôi đang tìm một người thân!" - Chú nói rồi đưa cho Mozella xem ảnh.
- Mozella: " Cô Sylveon này à, để tôi thử hỏi người quen xem sao!"
Mozella quay qua một bàn gần đó, cô ấy gọi một cô Raichu đang ngoạm miếng bánh mì rõ to, và không ai khác, đó là cô bếp trưởng Wheeney của Trường Pokémon.
" Nghe nói anh đang tìm người thân hả?" - Wheeney vừa nhai vừa nói, cô tiến đến gần Framius.
" Phải rồi thưa cô, tôi đang tìm kiếm người vợ thất lạc của tôi!" - Framius đưa ảnh cho Wheeney xem.
" Hả? Đây là Saryna mà!" - Wheeney ngạc nhiên đến nỗi làm rơi cả miếng bánh mì cô đang ăn.
" Vậy là cô biết vợ tôi? Cô ấy hiện giờ đang ở đâu?" - Framius hỏi.
" Cô ấy... không còn ở với chúng ta nữa rồi!" - Wheeney buồn bã.
Wheeney bắt đầu kể lại đầu đuôi câu chuyện:
Khoảng 20 năm trước, khi Wheeney đến bãi biển hóng mát, cô đã thấy một Sylveon bị thương đang nằm bất tỉnh trên nền cát. Wheeney đã đưa Sylveon đến Trung Tâm Pokémon chữa trị, khi tỉnh lại, cô chỉ nhớ mình tên Saryna, còn những ký ức quá khứ cô hoàn toàn không thể nhớ nổi. Một thời gian sau khi xuất viện, Wheeney đã đưa Saryna đến Trường Pokémon cùng làm việc ở căn tin.
Khi dần có lại trí nhớ, Saryna quyết định chuyển vào Làng Hoa Lưu Ly sinh sống, vì trong ký ức mơ hồ của cô có hình ảnh của loài hoa này. Dân làng rất quý mến Saryna vì tính cách hài hoà và luôn giúp đỡ mọi người. Nhưng không may thay, về sau cô lại mắc phải một loại Virus mà không có thuốc chữa, nên đã ra đi trong sự thương tiếc của dân làng. Làm theo ý nguyện của cô, dân làng đã xây dựng một ngôi mộ dưới chân thác nước sau rừng, nơi có những đóa Hoa Lưu Ly nở rộ khoe sắc.
Sắc mặt của Framius thay đổi rõ rệt, chú cảm thấy bàng hoàng khi nghe tin vợ mình không còn sống trên đời nữa.
- Framius bật khóc: " Tôi đã tốn hết 20 năm cuộc đời, chỉ để nghe tin vợ mình không còn nữa ư? Ước gì tôi có thể tới đây sớm hơn!"
- Wheeney an ủi: " Anh phải chấp nhận sự thật, nhưng có một người mà anh cần gặp đấy!"
- Famder thắc mắc: " Người đó là ai vậy cô?"
- Satoh nói: " Chẳng lẽ người đó là..."
- Wheeney trả lời: " Phải! Người đó chính là con gái của hai người!"
- Framius kinh ngạc: " Cái gì? Tôi có con gái sao?"
Thế là Wheeney dẫn ba chú cháu Framius đến Làng Hoa Lưu Ly, trước đó cô ghé về nhà mình để lấy thứ gì đó, một thứ quan trọng liên quan đến thân phận cô con gái của Framius và Saryna.