Người kia bị đá đau mà biến về hình dạng cũ của mình, một cậu thiếu niên có lẽ bằng tuổi y nhưng cả người bị quấn băng trắng, đôi chỗ còn đang rỉ máu ra.
"Nam Kì... quả nhiên là em."
"Hì hì, lâu rồi không gặp."
Nam Kì cười cười ngồi qua một bên nhưng không dám tựa mình.
"Em sao lại quấn băng trắng hết người thế này. Đau lắm sao?"
Đông Dương ngồi xuống cùng Nam Kì, nhẹ nhàng dùng tay cầm lấy tay của cậu.
"Không đau, không đau, chỉ là có chút.... sợ..."
Nam Kì là một trong những người ở thế hệ của Đông Dương, tuy nhiên cậu lại là một người lai tạo khuyết thiếu.
Cực kì khuyết thiếu.
Làn da của Nam Kì bị hỏng nghiêm trọng nếu không muốn nói là không tồn tại.
Nếu không phải những người ở khuôn viên lai tạo đã cố gắng tạo làn da nhân tạo cho Nam Kì thì bây giờ cậu đã không ở đây rồi.
Lúc nãy tuy nói Đông Dương đạp vào Nam Kì nhưng trên thực tế chỉ đạp nhẹ vào mặt của cậu mà thôi.
"Anh nhớ là hồi trước em đâu có quấn băng nhiều thế này, có chuyện gì sao? Mà chiều nay, người phụ nữ kia là em đúng không?"
"Ừm, do khuôn viên lai tạo bị sập nên những người như em cũng tự do theo. Nghe mọi người nói thì khuôn viên của chúng ta còn bị sổng mất vài con thú biến dị đấy. Cực kì nguy hiểm."
"..... rồi sao?"
"...." Anh không thể tỏ ra bất ngờ hay sợ hãi chút à.
Nam Kì thở dài một hơi, có người anh em quá gan dạ cũng đây phải lỗi của hắn.
"Nói chung là sau này anh phải cẩn thận đó. Nghe đâu có một số tên còn bị bệnh tâm thần nữa cơ, sổng ra nguy hiểm lắm."
"Biết rồi. Thế có ngủ lại không?"
"A, có!"
Nam Kì nhanh nhảu đáp lại, yên tĩnh ngồi luôn lên giường của y.
"Hôm nay Quẻ Ly qua chỗ tên khốn kia rồi nên không nhất thiết phải qua chỗ anh nằm đâu."
"Ò...."
Tối đó trôi qua vẫn rất chi là bình thường.
Trừ một chuyện....
France Empire một tay lôi đầu một tên nửa người nửa quái vật ra chỗ bị sập của khuôn viên lai tạo, một tay kéo theo một cái bao tải chứa đầy những kẻ kì dị.
Interpol đi theo hắn, nhìn một đám này mà chậc lưỡi.
"Xem ra đám người ở khuôn viên lai tạo cũng không quá trong sạch như lời đồn ha."
"Lời đồn?"
"Thì kiểu như là bọn chúng sẽ không bao giờ làm điều ác ôn trên cơ thể người ấy, những người lai tạo sẽ được đối xử như những người con ruột nhưng xem ra những kẻ này thì cực kì khác biệt."
Interpol cảm khái xoa xoa cằm rồi ngẩng đầu lên nhìn sắc mặt của hắn.
"Vậy ngươi là người đập mấy bọn này hả?"
"Không phải, lúc ta nhận ra thì chúng đã nằm bất động trước cửa phòng của ta rồi."
Có vài thứ kì lạ nhưng mà... nó không ảnh hưởng mấy nên kệ đi.
France Empire vứt chúng xuống sảnh chính đã bị sập của khuôn viên lai tạo rồi rời đi.
Lát sau, tất cả bọn chúng đều dần dần tan biến vào không trung.
.....
Sáng, France Empire theo thói quen tới trước cửa phòng của Đông Dương để đợi đi cùng y lên lớp.
Cạnh!
Nghe tiếng mở cửa France Empire ngay lập tức giơ tay chào buổi sáng nhưng...
Nam Kì nhìn người đột nhiên đứng trước cửa phòng chào buổi sáng mình thì ngớ người một chút rồi ngay lập tức đóng sập cửa, quay đầu vào.
Lát sau, Đông Dương ra ngoài mở cửa, phía sau còn có Nam Kì đang tò mò bám lên vai y nhìn về phía hắn.
"Anh Đông Dương, đây là ai vậy?"
"France Empire, bạn của anh."
France Empire chưa kịp tức giận hỏi thằng nhóc đứng đằng sau y là ai thì đã bị gắn cái chữ bạn lên người.
Muốn thổ huyết mà chết.