Xế chiều, nhóm lớn nữ sinh trở về phòng ngủ bắt đầu trang điểm thay đồ, dạ vũ với các cô bé luôn có lực hấp dẫn trí mạng, mỗi người đều hy vọng phô bày vẻ đẹp nhất của bản thân.

Sau bảy giờ, Harry và Ron trở lại phòng ngủ, hôm nay Salazar không đến thư viện mà lựa chọn ở lại phòng ngủ nghỉ ngơi. Harry có chút khẩn trương không yên, cậu nhanh chóng thay trường bào, đây là quà Sirius tặng, lúc tựu trường cậu còn hứa sẽ đến vào lễ giáng sinh, cuối cùng lại bị cuộc thi Tam pháp thuật quấy nhiễu. Ron vẻ mặt đưa đám, bà Weasley gửi tới một bộ lễ phục như bộ váy, phía trên còn có viền bằng lụa.

Ron đáng thương nhìn Sal ngủ chung phòng, bạn cùng phòng của cậu chàng đang đứng trước tủ quần áo quyết định mặc bộ nào.

Salazar quay đầu, anh chú ý tới tầm mắt của Ron, trong lòng thở dài một hơi, Salazar chủ động mở miệng: "Nếu cậu muốn, tôi cho cậu mượn một bộ."

"Có thật không?" Ron hưng phấn hỏi ngược lại, không đợi Salazar trả lời, liền khẩn cấp tỏ vẻ cảm tạ: "Vậy thật sự cảm ơn." Cậu chàng không muốn mặc bộ lễ phục cổ lỗ sĩ như vậy đi dự dạ vũ.

Salazar tiện tay cầm một bộ trường bào màu xanh đậm đưa cho Ron, mình thì chọn một bộ màu lục, anh nhớ Laenly từng nói mình mặc màu lục tương đối dễ nhìn, ở phương diện thưởng thức, anh không thể không thừa nhận đệ tử của mình rất tinh mắt. Hơn nữa lễ phục này còn thêu một vài hoa văn đơn giản bằng chỉ bạc, là phong cách Slytherin.

Ron mặc trường bào xanh đậm cũng lộ ra vẻ tinh thần phấn chấn, sau đó ba người cùng ra khỏi phòng ngủ, đi tới phòng sinh hoạt chung, phòng sinh hoạt chung đã chật kín người, Ginny đứng ở cầu thang chờ Harry, cô bé mặc bộ váy màu xanh da trời, tóc buộc gọn sau gáy, cô vẫy vẫy tay với Harry, tươi cười vui vẻ.

Harry gật đầu đi tới, đột nhiên cậu thấy Tom đứng trong góc đang nhìn sang bên này, Harry chuẩn bị chào hỏi với Tom, nào biết Tom liếc cậu một cái liền xoay người rời đi, Harry ngây người, Tom tức giận ư? Có lẽ vì năm ba không thể khiêu vũ nên mất hứng sao, Harry cũng không nghĩ nhiều, vẫn đi tới cạnh Ginny nói chuyện phiếm với cô bé.

Parvati – bạn nhảy của Ron cũng rất đẹp, Salazar không thể nghi ngờ là lớn lên rất đẹp trai, anh vẫn giữ biểu hiện thành thục chững chạc, Godric là đẹp trai rạng rỡ, như vậy Salazar thuộc về vẻ đẹp trai tao nhã, các nữ sinh yêu thích vẻ lạnh lùng lúc anh không nói một lời.

"Sal, bạn nhảy của cậu là?" Harry kỳ quái, cậu thấy bạn tốt của mình lẳng lặng đứng một bên, không đi cùng nữ sinh nào.

Các bạn học trong phòng sinh hoạt chung đều nhìn Salazar, bọn họ đều chú ý tới bạn nhảy của anh.

"Tớ nghĩ cô ấy còn chưa chuẩn bị xong. " Salazar buông tay, bạn nhảy của anh còn chưa ra.

Mọi người mặc dù tò mò nhưng vẫn cùng nhau ra ngoài, sắp tới giờ dạ vũ.

Đoàn người đi tới sảnh, các Slytherin đã đến, bắt mắt nhất trong đám người chính là Draco mặc lễ phục cao cổ thiên nga đen và Gorril mặc trường bào màu trắng, hôm nay Gorril cao hơn, có lẽ là uống dược tăng chiều cao, đứng cạnh Andrea cũng không chênh lệch mấy, Andrea cũng mặc trường bào trắng, trang phục tỷ mỉ đầy sặc sỡ lóa mắt, hoàn toàn chèn ép bạn nhảy của Draco – Pansy.

Lúc này, cửa mở ra, thanh âm giáo sư McGonagall vang lên trước: "Các dũng sĩ đi bên này."

Draco và Godric nghe tiếng đi vào, Godric thật ra rất khẩn trương, từ lúc Andrea khoác tay anh, anh luôn khẩn trương, anh và con gái trong lúc này căn bản không nói một lời, anh không tìm được đề tài, con gái anh lại không nói chuyện. Việc này khiến anh lúng túng nhường nào, mặc dù ngoài mặt không thể hiện.

Draco không tự chọn riêng bạn nhảy, với cậu, Pansy chỉ là môn đăng hộ đối mà thôi, không hơn. Giờ phút này, cậu ưu nhã dẫn theo Pansy vào cửa trước, Krum và Fleur đã chờ ở đó rồi, bạn nhảy của Fleur là Davis, tên nhóc kia hoàn toàn không thể dời mắt khỏi Fleur, mà bên cạnh Krum chính là...

Lại là Hermione Granger!

Trong nháy mắt nhìn thấy Hermione, Draco ngây ngẩn cả người, cô thoạt nhìn hoàn toàn khác với mọi ngày, mái tóc không lộn xộn hất hết ra sau mà biến thành mềm mại sáng bóng, búi ra sau thành búi tóc tao nhã. Cô mặc một bộ váy dạ hội bằng vải mỏng phiêu dật màu tím lam, cả người toát ra khí chất không giống trước kia, nói thế nào đây, rất ưu nhã.

Người này và con nhỏ liều mạng trên lớp cận chiến như thể hai người, thật sự rất đẹp. Draco vội vàng thu hồi suy nghĩ của mình, gần đây đầu óc cậu hẳn có vấn đề rồi, lại cảm thấy Granger ưu nhã xinh đẹp.

Khiêu vũ bắt đầu, âm nhạc nhẹ nhàng vang lên.

McGonagall cuống quýt ngoắc bọn họ, Godric đầu tàu gương mẫu đi đầu tiên, anh dẫn theo Andrea bước vào sàn nhảy, tiếp theo là Krum và Hermione, Fleur và Davis, cuối cùng là Draco và Pansy.

Godric và Andrea đều có chút câu nệ, hai người trước kia cũng không thân cận với đối phương như vậy, nhưng có một chút nhất trí, hai vị này khiêu vũ vô cùng tốt, cho nên dù không giao lưu cũng không lo lắng bị dẫm chân. Andrea thủy chung khẽ cúi đầu, cô không quen nhìn thẳng mặt người này, cô tự hỏi, cô thích người cha này ư, hình như không thể thích, cô chẳng qua hy vọng không bị ghét, hy vọng được thừa nhận, nhưng mình lại không có nhiều hảo cảm với ông ta, suy nghĩ như vậy thật rất mâu thuẫn.

Draco và Pansy phối hợp không tệ, quý tộc thường xuyên giao lưu nên họ không e ngại trường hợp này, bất quá lần này Draco có chút mất tập trung, cậu nhóc không tự chủ được liếc về phía Krum và Hermione đang khiêu vũ bên cạnh, đột nhiên, trong đầu cậu nhảy ra một suy nghĩ, cậu tựa hồ không bới được điểm trừ nào trên người Hermione hiện tại, trừ vấn đề huyết thống kia.

Fleur cực kỳ thích khiêu vũ, cô lôi kéo Davis vui vẻ nhảy nhót, nụ cười trên mặt hấp dẫn không ít học sinh.

Một khúc kết thúc, kế tiếp, các học sinh dẫn bạn nhảy của mình xuống sàn, học sinh cấp thấp không về nhà lại không được mời cũng tới, theo quy định, bọn họ không được phép xuống sàn nhảy, cho nên bọn họ ở bên ngoài bàn dài ăn ăn uống uống, tỷ như Gerson, tỷ như Tom.

Harry có chút kinh ngạc nhìn Sal, bạn tốt của cậu bây giờ vẫn đứng một mình, chẳng lẽ Sal thật sự không mời bạn nhảy? Salazar bất đắc dĩ nhún vai, được rồi, có lẽ thật sự anh bị leo cây.

Godric nhảy xong một khúc với Andrea liền tách nhau ra, anh đã hết sức nhưng không khí giữa hai người vẫn quỷ dị như cũ, không có thay đổi gì đáng nói, Godric đi tới bàn dài bên cạnh tìm gì để ăn, thuận tiện kiếm cái ghế ngồi nghỉ, anh trông thấy Salazar ngồi ở đối diện sàn nhảy, quả nhiên một mình như an đoán. Anh không đi qua, kinh nghiệm trong phòng ngủ kia nói cho anh biết, anh thật sự không hợp khiêu vũ cùng Salazar trước mặt mọi người.

Harry dẫn theo Ginny tiến vào sàn nhảy, cả ngày hôm qua đọc sách, Harry nhảy cẩn thận từng tý coi như không tệ, mà cô bé cậu ôm cũng nở nụ cười tươi rói, Harry thầm thở phào nhẹ nhõm, lại cảm nhận được một tầm mắt mạnh mẽ, cậu nghiêng đầu, lướt qua bả vai Ginny nhìn thấy Tom đứng bên bàn dài, đứa nhỏ vẫn luôn rất ôn hòa với cậu lại đang vô cảm nhìn cậu.

Ánh mắt kia lạnh lùng không chút tình cảm, giống như đang nhìn một người xa lạ, Harry run lên, cậu thấy Tom giơ chén rượu đỏ một hơi uống sạch, sau đó đột nhiên xoay người tách đám đông rời đi.

"A!" Ginny phát ra tiếng kêu ngắn ngủi, bạn nhảy của cô lại dẫm lên chân cô, rõ ràng vừa nãy nhảy rất tốt.

"Xin lỗi!" Harry vội vàng xin lỗi, cậu nhìn một chút phương hướng Tom rời đi sau đó quay đầu nhìn Ginny: "Anh đột nhiên nhớ ra có chút việc, thật xin lỗi, anh rời đi một chút."

Không đợi đối phương có phản ứng, Harry liền chạy khỏi sàn nhảy, lưu lại một mình Ginny lúng túng đứng ở đó.

Tác giả: Cường thế tỏ tình ~~~ kính thỉnh mong đợi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play