Lần này học sinh ở lại Hogwarts quả thực là nhiều, có không ít học sinh cấp thấp cũng lựa chọn lưu lại, có người là vì muốn được mời tham gia dạ vũ, có người thì là đơn thuần không muốn về nhà, tỷ như Gerson, thay vì trở về trang viên Prince đụng chạm với hai người Charles vắng lặng, còn không bằng ở lại Hogwarts, ít nhất nơi này không cần lo chuyện ăn uống.
Lễ giáng sinh ngày đó bọn nhỏ cũng hưng phấn mở quà, so với bình thường về nhà nghỉ lễ, lần này bọn họ có cơ hội khoe khoang quà tặng với nhau. Harry được tặng một cây bút sửa lỗi, một hộp kẹo lớn và một quyển sách về Quidditch. Bà Weasley vẫn tặng cậu một cái áo len mới, dĩ nhiên Ron cũng nhận được một cái, còn có bánh nhân thịt tự làm cho có lệ.
Bất quá lúc này hai đứa nhỏ nhìn thấy quà của bạn tốt Sal nhận được, đôi mắt như muốn trừng ra ngoài, bên ngoài, trừ các món quà nhỏ Sal nhận được từ các bạn ra, chỉ nhận được một cái bao, nhưng khi mở cái bao ra, trận thế kia đúng là xa hoa.
Một tủ quần áo được thu nhỏ, sau khi khôi phục nguyên trạng thì phát hiện bên trong bày hơn mười bộ trường bào hoa lệ, toàn bộ đều là kiểu có thể dùng để tham gia dạ vũ, hơn mười đôi giày và găng tay, tựa như cùng bộ với những lễ phục kia, còn có vài món quần áo mặc hàng ngày khác, thủ công tinh tế, phẩm chất hạng nhất; một hộp kẹo, bên trong đều là những vị mới nhất và socola; tất cả đều là hàng mới nhất trên thị trường; cộng thêm một cây Tia chớp mới cứng.
"A, Merlin." Ánh mắt Ron cũng sáng trưng.
"Sal, không phải cậu sợ độ cao sao?" Harry vẫn nhớ lý do xin nghỉ lớp Bay của bạn tốt.
"Xem như thế đi." Salazar nghiêng đầu, hình như ban đầu anh lấy lý do như vậy, cho nên anh lấy Tia chớp, viết thư, ném cho con cú của Ron, đây là Godric mua.
"Cậu làm gì thế?" Ron không giải thích được, Tia chớp tốt như vậy ai lại không cần?
"Sợ độ cao thì không cần," Salazar phất tay với cú mèo một cái: "Đưa đến tầng dưới, Tom Riddle."
Harry lúc này mới nhớ lại, vốn học kỳ này Tom muốn gia nhập đội Quidditch nhưng bởi vì cuộc thi Tam pháp thuật, cuộc so tài Quidditch bị hủy bỏ. Ron hâm mộ nhìn con cú mèo bay xa, nhân duyên của Tom thật tốt!
...
Bên ký túc xá Slytherin cũng rất náo nhiệt.
Draco dương dương tự đắc kiểm kê lễ vật, hàng năm cậu luôn nhận được rất nhiều quà, Gorril như cũ là phúc linh tề, Blaise tặng cậu một đôi găng tay tinh xảo, cha mẹ thì tặng một bộ lễ phục, nhìn nhãn thì là mua ở "Vinh quang rực rỡ", vô cùng phù hợp với thưởng thức của cậu, bạn học cùng viện cũng tặng cậu không ít đồ này nọ.
Ở cạnh cậu, rắn nhỏ Aisha đang cao hứng cắm đầu vào một cái bánh ngọt cỡ lớn, đây là quà giáng sinh của nó, thức ăn vĩnh viễn là lễ vật tốt nhất! Noah cũng nhận được một cái bánh ngọt, đến giờ Draco còn chưa hiểu rõ sở thích của Noah, cho nên cậu tặng quà giống Aisha, mà con báo nhỏ thì hưng phấn lăn lăn cầu len mới, nó rất thích lễ vật mình nhận được.
Godric cũng nhận được không ít lễ vật, bất quá có một thứ đúng là ngoài dự liệu của anh, nằm trong cái hộp được che phủ cẩn thận là một quả trứng rồng, chứ ký – Roger Zanibi. Không nghĩ tới tên nhóc kia thật sự tìm được một quả trứng rồng khế ước bồi thường cho anh, Godric xếp chân ngồi trên giường nhìn trứng rồng trầm tư, cái này nên xử lý thế nào đây?
So với trứng rồng, hiện tại Godric có chuyện quan trọng hơn cần xử lý, anh còn chưa tìm được bạn nhảy, còn có một chuyện khiến anh để ý, anh quên hỏi Salazar muốn mời người nào cùng khiêu vũ, bất quá lấy tính tình Salazar thì hẳn là đến yến hội thì ngồi yên một chỗ ăn chút gì đó, dù sao Salazar cũng không cần mở màn khiêu vũ.
Bữa sáng trong đại sảnh vô cùng ầm ĩ, hôm nay Hogwarts giăng đèn kết hoa trang trí, trên lan can cầu thang cẩm thạch treo đầy trụ băng vĩnh viễn không thay đổi, trong lễ đường bày mười hai cây thông giáng sinh, trang trí đủ loại đồ chơi nho nhỏ, từ quả sồi lòe lòe sáng đến cú mèo màu vàng không ngừng kêu to.
Sáng nay là cơ hội cuối cùng của Ron, cậu chàng trừng mắt nhìn, đột nhiên cậu quay đầu hỏi Harry: "Cậu tìm được bạn nhảy rồi?"
"Này... Đúng vậy." Harry có chút không muốn trả lời, sau đó cậu nhìn về phía Ginny, lần này là Ginny muốn mời cậu trước, dù sao khiêu vũ với ai cũng như nhau nên cậu đồng ý.
Đây là lần đầu Harry thừa nhận mình có bạn nhảy, Ron phát ra thanh âm ai oán, thì ra người không có bạn nhảy cũng chỉ có mình cậu a, quá mất mặt. Cách đó không xa, Tom cũng nhìn thấy một màn này, ánh mắt của y có chút lo lắng, cô gái nhỏ nhà Weasley, móng vuốt vươn quá xa rồi.
Ron thu lại vẻ chán nản, lại nhìn về phía Neville, nhưng nhìn thấy cậu bé Gryffindor nhát gan nhất đang nói chuyện với một nữ sinh Ravenclaw, rất hiển nhiên, Neville đã có bạn nhảy.
Ron thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Salazar bên cạnh, mặc dù người cuồng học này luôn có người ái mộ, hơn nữa dù có nhiều người ái mộ nhưng cậu cũng không thấy Salazar đáp ứng khiêu vũ với ai: "Sal, cậu tìm được bạn nhảy chưa?"
"Hả?" Salazar nhướn mày: "Dĩ nhiên."
Xung quanh một vòng học sinh Gryffindor lập tức quay lại: "Sal, bạn nhảy của cậu là ai a?"
Hai anh em được hoanh nghênh nhất Hogwarts sẽ khiêu vũ với ai, đây cũng là đề tài thảo luận nóng gần đây.
"Bí mật." Salazar nhàn nhạt trả lời, anh cũng không muốn bị đồn ầm lên vào lúc này.
Ron đưa đám liếc qua Hermione: "Cậu ấy mời chính là cậu?" Đều là người học giỏi, gộp chung Sal với Hermione là đương nhiên.
"Không hề." Đáp án của Hermione đả kích một vòng học sinh hóng hớt chung quanh.
"Như vầy... cậu không được mời thì nhảy với tớ đi." Ron cố lộ ra vẻ nghiêm trọng: "Nữ sinh không có bạn nhảy vốn không tốt lắm."
Hermione hung hắng khoét Ron một cái, gần đây ở lớp cận chiến những người kém cô đều gọi cô là nữ cường nhân Gryffindor, nhưng điều này không có nghĩa không ai thưởng thức được cô: "Thật đáng tiếc, tớ đã có bạn nhảy."
Ron ngơ ngẩn, ngay cả Hermione cũng có bạn nhảy rồi, đùa sao.
Salazar thường xuyên sống ở thư viện, tự nhiên biết ai luôn cố ý vô tình chạy đến gần Hermione, thật ra Hermione rất đẹp chẳng qua là không để ý đến trang phục mà thôi.
Ron khóc không ra nước mắt, chẳng nhẽ cậu phải tham gia dạ vũ một mình ư, lúc này, thật nên cảm kích em gái luôn suy nghĩ cho cậu, Ginny ra tay tương trợ, tìm một cô bé Ravenclaw, khiến cho cậu thoát khỏi cục diện trò chuyện với bức tường.
Bên bàn dài Slytherin, Draco chú ý nhìn bạn tốt Gorril, cậu không rõ lắm bạn tốt đến cuối cùng là mời thất bại hay ngay từ đầu đã không mời, nói, Gorril rốt cục muốn hẹn người nào a: "Gorril, cậu đã quyết định bạn nhảy chưa?"
Draco hỏi tương đối có kỹ thuật, học sinh Slytherin cũng tập trung vào chủ tịch học viện bọn họ.
Godric nâng cằm lên nhìn vẻ hóng hớt khó có khi lộ ra của học sinh Slytherin, được rồi, nếu muốn mời Salazar, thực sự là khiêu chiến hơi lớn, lấy dũng khí ra! Godric đập bàn đứng dậy, mọi nơi nhất thời an tĩnh. Học sinh bốn viện đều nhìn về phía Gorril, không biết cậu ta muốn làm gì.
Chỉ thấy Godric hùng hổ nghiêm nghị rời khỏi chỗ ngồi, sau đó đi lên bàn giáo sư. Mọi ánh mắt cũng dõi theo anh, Salazar nhất thời hiểu được, anh biết với Godric mà nói, coi như là bước đi dũng cảm nhất anh từng bước.
Godric điều chỉnh vẻ mặt của mình, tận lực không lộ ra mặt cứng ngắc như vậy, cuối cùng anh đứng lại trước mặt Andrea, lớn tiếng nói: "Ngài có thể làm bạn nhảy của em không?"
Tiếng nói vừa dứt, học sinh toàn trường vô thức há hốc mồm, nhất thời không khép được miệng. Andrea cũng u mê, cô ngẩn người, cha cô tìm cô khiêu vũ? Merlin a, đầu ông ta hỏng rồi sao.
Chủ tịch học viện Slytherin mời huyết mạch trực hệ Gryffindor khiêu vũ?
Draco cảm thấy trong đầu rung động dữ dội, Gorril cũng không ghét giáo sư Gryffindor, ngược lại là thích? Tất cả các học sinh Slytherin đều bị chủ tịch học viện của mình làm chấn động, học sinh ba viện khác cũng bị kinh sợ ở trình độ bất đồng, bọn họ hiển nhiên không nghĩ tới còn có thể mời giáo sư khiêu vũ, hơn nữa còn minh mục trương đảm như vậy, bất quá thực phù hợp với tính cách càn rỡ của Gorril.
Toàn trường giữ yên lặng, tất cả mọi người đang đợi Andrea trả lời.
"Có được không?" Gorril lúng túng vò đầu, lại nghiêng đầu sang một bên, cứng ngắc nói.
Càng thêm lúng túng chính là Andrea, hiện tại ánh mắt mọi người đều dừng trên người cô, bà Pomfrey còn nháy mắt ra dấu với cô, bảo cô đồng ý, cô nên làm gì bây giờ?
Đợi thật lâu cũng không trả lời, Dumbledor lúc này rất kịp thời mở miệng: "Giáo sư Gryffindor, tôi nghĩ cô nên cho cậu Jean một câu trả lời, là dũng sĩ, tối nay cậu ý cần khiêu vũ mở màn." Ý ở ngoài lời, nếu cô muốn từ chối cứ việc nói thẳng, như thế, đứa bé này còn có thời gian đi mời người khác.
Andrea vò đầu, lại nghiêng mặt qua một bên, giống hệt động tác vừa rồi của Godric: "A, được rồi."
Godric thở phào nhẹ nhõm, anh gật đầu trở về bàn dài Slytherin, cùng lúc đó, giáo sư ngồi cạnh Andrea cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Người cậu muốn hẹn chính là giáo sư?" Draco kéo ống tay áo Godric.
"Coi như thế đi." Godric dĩ nhiên sẽ không nói ban đầu người muốn mời chính là Salazar.
"Cậu thích giáo sư?" Lần này là người cực ít mở miệng ở bàn dài Slytherin – Gerson Weasley, hắn nhìn chằm chằm Godric, cục diện hôm nay hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn, phải biết ngàn năm trước, người cha này luôn dùng vẻ nghiêm túc đứng trước mặt con gái, nhìn không ra nửa điểm yêu thích.
Godric há hốc mồm, dừng một chút, Gerson là người biết chuyện, cho nên anh hất đầu lên, ra vẻ tùy ý: "Nếu muốn mời dĩ nhiên phải mời người xinh đẹp nhất khiêu vũ rồi."
Tập thể Slytherin theo phản xạ nhìn về phía dãy bàn giáo sư, điểm này phải thừa nhận, giáo sư Gryffindor hoàn toàn xứng đáng là mỹ nhân.
Chỉ có một buổi, lời đồn đại đã truyền khắp Hogwarts, đơn giản là về quan hệ mập mờ của Gorril Jean và Andrea Gryffindor, có người nói là Gorril yêu đơn phương, có người lại nói là lưỡng tình tương duyệt, có một cách nói được tỷ lệ ủng hộ rất cao, đó chính là nói hai người kia rất có tướng vợ chồng, dù sao đây cũng là điều được đa số mọi người công nhận.
Tác giả:
1. Có một "Con trai" biết kiếm tiền thực tốt, nhìn lễ phục và vân vân của Salazar đều không cần buồn, theo tự nhiên là tốt nhất.
2. Nếu không phải bận tâm chuyện lão tổ tông đang có mặt, Tom sợ rằng muốn lập tức xé xác Ginny ~~~ dám đánh chủ ý với Harry, thật là chán sống ~~~
3. Bạn nhảy của GG coi như là rúng động rồi, còn truyền ra tin đồn vợ chồng, aiz ~ Laenly sẽ muốn sống chết với GG ~~~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT