Chương 665

Sau đó bên Phó Đình Viễn cũng nhận được tin tức thông qua Hứa Hàng, Hứa Hàng cau mày nói: “Từ Sướng quá xảo quyệt. Anh ta đang đổ tội bỏ thuốc Thẩm Dao lên đầu Lâm Như.”

Giữa hai hàng lông mày của Phó Đình Viễn tràn đầy vẻ lạnh lùng: “Nếu tôi đoán không lầm, có lẽ anh ta đã động tay động chân ở chỗ của Lâm Như. Một khi cảnh sát đi điều tra, chắc chắn sẽ tìm thấy ‘chứng cứ’, ví dụ như loại thuốc mà anh ta đã bỏ từ trước.”

Nghe vậy, Du Ân đang ngồi bên cạnh cúi đầu gọt táo cho Phó Đình Viễn, không khỏi bàng hoàng nói: “Từ Sướng định phá hủy tình cảm mẹ con giữa Lâm Như và Thẩm Dao ư? Thật tàn nhẫn!”

Cô ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Nhưng cho dù cảnh sát có tìm ra thứ gì, có lẽ Thẩm Dao cũng sẽ không tin đúng không?”

Dù gì Lâm Như cũng là mẹ ruột của Thẩm Dao, có lẽ Thẩm Dao sẽ không tin rằng mẹ cô ta sẽ bỏ thuốc mình, tình cảm mẹ con của bọn họ cũng đâu đến nỗi mong manh như vậy.

Nhưng Phó Đình Viễn lại nghiêm túc nhìn cô nói: “Không, Thẩm Dao sẽ tin tưởng.”

“Hả? Tại sao?” Du Ân rất khó hiểu.

Hứa Hàng trả lời câu hỏi của cô thay Phó Đình Viễn: “Cô đã quên rồi sao? Lúc Thẩm Dao thê thảm chán nản nhất, Từ Sướng đã xuất hiện bên cạnh cô ta, anh ta vừa ra sân, không chỉ bẻ gãy cổ tay của Tống Tử Dụ làm anh hùng cứu mỹ nhân, mà sau đó còn yêu thương che chở cho Thẩm Dao bằng mọi cách, chẳng hề rời bỏ, bây giờ trong lòng Thẩm Dao, người đối xử tốt nhất với cô ta là Từ Sướng, chứ không phải mẹ cô ta.”

Hứa Hàng lại cảm thán: “Không thể thừa nhận Từ Sướng thật sự quá tâm cơ. Một người đàn ông chẳng hề rời bỏ khi mình rơi xuống vũng bùn, tất nhiên Thẩm Dao sẽ một lòng một dạ với anh ta.”

Du Ân vừa ngạc nhiên vừa chấn động trước tâm cơ của Từ Sướng.

Tại sao trên đời này lại có người tâm cơ thâm sâu như vậy?

Thật đáng sợ!

Cô lẩm bẩm: “Do đó, bây giờ Thẩm Dao gần như đã bị Từ Sướng điều khiển rồi đúng không?”

Phó Đình Viễn duỗi tay khẽ vuốt tóc cô, trên mặt hiện lên tia đau lòng.

Cô luôn tốt bụng và đơn giản, e rằng lòng nham hiểm của Từ Sướng sẽ thay đổi tam quan của cô. Nếu có thể, anh không hề muốn cho cô biết mấy chuyện này.

Chẳng mấy chốc, Phó Đình Viễn lại nhận được tin tức từ Chu Nam. Quả thật phía cảnh sát đã tìm thấy chứng cứ ở chỗ của Lâm Như. Bây giờ Lâm Như và Thẩm Dao đều bị bắt về tội cố ý gây thương tích, nhưng Từ Sướng lại làm bộ bảo lãnh Lâm Như ra ngoài.

Du Ân mơ màng: “Từ Sướng định làm gì vậy?”

“Nếu vì trả thù, cả Thẩm Dao và Lâm Như đều ngồi tù hết rồi, như vậy vẫn chưa đủ ư? Tại sao anh ta lại bảo lãnh Lâm Như ra ngoài?”

Phó Đình Viễn mím môi, không nói gì.

Thật ra trong lòng anh có một suy đoán rất đáng sợ, nhưng anh không muốn nói ra, để Du Ân khỏi bị khiếp sợ lần nữa.

Vì thế anh chỉ nói: “Anh sẽ bảo Chu Nam cử người trông chừng anh ta, nên em đừng suy nghĩ quá nhiều.”

Từ lúc vào bệnh viện, Du Ân chưa từng rời đi, mà luôn ở bên cạnh Phó Đình Viễn.

Cô vốn định quay về nấu ít món mà Phó Đình Viễn thích ăn, nhưng Phó Đình Viễn không cho cô đi, mà bảo Dịch Thận Chi sai người mang đồ ăn tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play