Chuyện xảy ra trong mấy giây đều lọt hết vào mắt mọi người, cũng bị một máy quay phim quay được rõ ràng phát lên truyền hình.

Trợ lý và nhân viên vội vàng chạy tới, ân cần mà căng thẳng hỏi, “Cố tổng, An thiếu gia, cả hai không sao chứ? Không bị thương chứ?”

Cánh tay của Cố Sâm vẫn còn ôm eo An Ca, xoay mặt nhìn về phía camera, lập tức quản lý nét mặt của mình, ung dung mỉm cười, “Không có sao, Tiểu Ca mới bị vấp dây điện dưới chân thôi, tiếp tục đi.”

An Ca mới vừa đứng vững lại, cũng không để ý Cố Sâm đang ôm eo mình.

Chẳng qua không hiểu sao nghe giọng của Cố Sâm lại thấy an tâm, lập tức trấn định lại.

Hai tay hắn vịn lên vai Cố Sâm, cũng ung dung giống đối phương cười với phóng viên, “Cảnh vừa rồi tôi bị vấp, có thể cắt đi không?”

Phóng viên và nhân viên không biết là hắn nghiêm túc hay đùa, khổ sở trả lời, “An thiếu gia, bây giờ là phát sóng trực tiếp.”

An Ca nhún vai, than thở, “Vậy thì nhờ mọi người quay tôi đẹp chút, đừng để người ta xem xong lại cười nhạo tôi.”

Một câu đùa giỡn ung dung khiến cho bầu không khí bớt căng thẳng lại, còn dẫn tới mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Năng lực tùy cơ ứng biến cũng không tệ lắm.

Cố Sâm thả lỏng cánh tay, nhưng không tự chủ kéo cổ tay An Ca, phụ họa nhìn xung quanh, cười nói, “Để mọi người chê cười rồi.”

Hai người trong tư thế tay trong tay bước về phía ghế ngồi.

Có lẽ do lúc nãy bị té, hoặc có lẽ là vẻ ung dung trầm ổn của Cố Sâm, khiến cho sự căng thẳng vừa rồi của An Ca tan thành mây khói, cũng thành thạo trả lời câu hỏi của phóng viên.

15 phút trôi qua rất nhanh, bài viết dẫn tới “tai họa” ở trên mạng coi như cũng giải quyết được an ổn.

Chẳng qua mọi người không nghĩ tới là, bài đính chính 15 phút này, khiến Cố Sâm và An Ca leo lên hot search.

Sáng sớm, điện thoại của An Ca vang lên không ngừng.

Cuộc gọi nhỡ có: Ba mẹ, anh họ Tề Minh Vũ, Cố Thành…

Tin nhắn chưa đọc có:

Ba: Mấy phòng con muốn vào ba đã sắp xếp xong hết rồi, phòng nào cũng có người giúp con, bọn họ là thân tín của ba.

Mới tuyển cho con một trợ lý kiêm tài xế, hai ngày nữa cậu ta sẽ tới tìm con.

Có muốn ba mua cho chiếc xe mới không?

Tiền tiêu vặt còn không? Để kêu mẹ gửi thêm cho con.

An Ca:???

Bởi vì sau khi nguyên chủ trưởng thành, nhiều lần chọc trúng thị phi, khiến cho An Thừa Lâm những năm gần đây rất ngiêm khắc với nguyên chủ.

Hôm nay bị sao vậy?

Mẹ:

Con trai, hôm qua biểu hiện rất tốt, con trai của mẹ quá đẹp, con rể cũng rất đẹp trai!

Nhìn con với Tiểu Sâm có quan hệ tốt vậy, mẹ cũng yên tâm rồi.

Bữa nào về nhà một chuyến, mẹ dạy con làm kế toán.

Được thì dẫn Tiểu Sâm về ăn cơm luôn, ba con nói muốn tự xuống nấu một bữa.

An Ca:???

Mẹ mình cũng bị làm sao rồi?

Anh họ:

Thì ra Tiểu Ca với Cố tổng quan hệ tốt vậy, ngược chết cẩu độc thân tụi anh!

Ngoài ra còn có mấy người bạn không thân lắm, gởi tin nhắn tới chúc phúc hắn và Cố Sâm trăm năm hạnh phúc, bạc đầu giai lão.

An Ca vô cùng nghi ngờ, cho đến khi mở điện thoại xem tin tức trên mạng.

[Ai nói nhà giàu không có tình yêu, mấy người nhìn đi nè]

An Ca lúc này mới biết phản ứng bất thường của mọi người.

Thì ra trong buổi họp ký giả tối hôm qua, cảnh hắn bị vấp được Cố Sâm chụp lấy, đã bị cắt thành đoạn video ngắn, điên cuồng re-post trên mạng.

Khi mới mở video lên, hắn chỉ thấy chiều cao chênh lệch giữa mình và Cố Sâm.

Nguyên chủ cũng cao gần 180cm, nhưng đứng bên cạnh Cố Sâm, cho dù cao thì thể trạng trông vẫn nhỏ hơn một chút.

Nhất là lúc hắn lảo đảo xém té, Cố Sâm bước nhanh về trước chụp lấy hắn, cũng dùng sức kéo hắn vào lòng mình.

… Có chút giống chim ưng bắt gà con.

Nhất là trong chớp mắt Cố Sâm chụp lấy hắn, cả người hắn giống con bạch tuộc bám chặt lên người Cố Sâm, âu phục thẳng thớm của đối phương bị hắn làm bung một cúc áo.

An Ca đỡ trán: Quá mất mặt.

Sau đó Cố Sâm một tay ôm eo An Ca, ung dung trấn định nhìn camera mỉm cười, vẫy tay.

Mà trong quá trình này, hắn vẫn mang bộ dáng của con bạch tuộc bám lên người Cố Sâm, cười nói với phóng viên xung quanh.

Tư thế thân mật, không tìm thấy một chút xa cách, tựa như một cặp chồng chồng mới cưới rất ngọt ngào.

Ngay cả An Ca tự xem, cũng cảm thấy mình và Cố Sâm có thiên phú diễn xuất.

Nhưng cũng chính nhờ đoạn này mà kéo tới rất nhiều bình luận:

[A a a a a, tui bị sứt đầu rồi.]

[Quá xứng đôi, hai người dính vào nhau công khai ngược cẩu, tui khóc]

[Chủ yếu vẫn là nhờ nhan sắc, hai người cũng dưỡng nhan kinh quá, tui yêu hai người!]

[Vẫn luôn biết Cố Sâm rất đẹp trai, mà An thiếu gia cũng đẹp trai nữa.

Lần đầu tiên được nhìn thấy, thiệt chịu không nổi!]

Trong đống bình luận ngoại trừ nói về tình yêu, còn lại đều trầm trồ nhan sắc của An Ca.

Cố Sâm thường xuyên xuất hiện trên tạp chí và TV nên ai cũng biết.

Mà An Ca thì được An gia bảo vệ quá tốt, từ bé tới giờ chưa từng bị truyền thông chụp ảnh đăng lên mạng lần nào.

Sau khi lớn lên cũng không tham gia vào kinh doanh, cũng chưa từng lộ mặt trước công chúng.

Lần này công khai coi như thể hiện quan điểm.

Tiểu thiếu gia tuấn tú ngồi trước ánh đèn, bởi vì căng thẳng mà có chút thận trọng.

Cũng bởi vì bề ngoài của hắn trông nhỏ hơn tuổi, khi cười lên càng giống một thằng nhóc sinh viên vừa bước vào đại học.

Nhất là ngồi trước bàn trả lời phỏng vấn, so với Cố Sâm thành thạo bên cạnh, vẻ thẹn thùng cùng động tác không quá tự tin khiến hắn trông có chút dễ thương.

Trong bài viết hôm trước, An Ca bị viết thành một thiếu gia ép người tới nghỉ học.

Nhưng hôm nay nhìn thấy, lại giống như một đứa em trai ngoan ngoãn.

Hình ảnh khác với trong lòng tạo thành hiệu quả vô cùng tương phản.

Vốn là để vững chắc mối quan hệ chồng chồng với phóng viên.

Bây giờ lại thành để mấy chị fan mẹ hét chói tai:

[Thì ra tiểu thiếu gia nhà họ An trông như vậy, vừa đẹp trai vừa ngoan nữa]

[ A a a a chó con ở đâu thế, mau chạy vào lòng chịiii]

[Không phải nói dùng tiền ép người ta nghỉ học sao, trông ngây thơ phúng phính thế cơ mà]

[Huhuhu tui không muốn sống nữa, tui còn muốn cướp người của nam thần…]

An Ca: … Chó con…

Không, tôi không phải!

Ước chừng là bị bình luận trên mạng ảnh hưởng, khi xuống phòng ăn, An Ca đối mặt với Cố Sâm có chút ngại ngùng.

Muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói gì, chỉ lo ăn bữa sáng.

Cố Sâm vẫn là dùng thái độ lạnh lùng trầm tĩnh như cũ.

Tựa như không thấy mấy cái bình luận “chồng chồng ngược cẩu” dưới video đó ở trên mạng.

Dùng xong bữa sáng của mình, hắn nhàn nhạt nhìn về phía An Ca, “Cậu chuẩn bị tham gia hạng mục mở khách sạn của An thị và Cố thị?”

Giọng nói trầm thấp phá vỡ sự an tĩnh và lúng túng không biết từ đâu ra ở trong phòng ăn.

An Ca đang cắt miếng bacon thì ngừng lại, kì lạ hỏi, “Đúng, làm sao anh biết? Ba tôi nói với anh à?”

“Chú An tối qua gọi điện cho tôi.

Còn nói…” Cố Sâm liếc nhìn An Ca, giọng nói thả chậm, “Nói cậu muốn học kinh doanh, mở mang thị trường với tôi, nên mới tham dự hạng mục này.”

An Ca:…

Hắn không có, hắn không phải!

Hắn chỉ thuần khiết lo lắng hạng mục này sẽ khiến An Thừa Lâm mắc nợ như trong tiểu thuyết, nên mới tham gia mà thôi.

Cố Sâm hừ cười một tiếng, khoác áo vest đi ra ngoài, “Nếu cậu thật sự muốn học, tôi sẽ dẫn cậu theo, nhưng tôi không hy vọng cậu có ý đồ khác.

Sự cố ngoài ý muốn hôm qua, tôi cũng không nghĩ lại dẫn tới náo động như vậy, chẳng qua hy vọng cậu sẽ không nghĩ nhiều.”

Ý của Cố Sâm rất rõ ràng, tối hôm qua bọn họ chỉ diễn một màn trước mặt mọi người mà thôi.

Quan hệ thật sự của cả hai chỉ là bản hợp đồng hôn nhân một năm kia.

Một câu nói khiến cho An Ca thoải mái hơn rất nhiều, cũng khiến sự lúng túng khi nhớ về cánh tay ôm eo mình trong video đó hoàn toàn biến mất.

“Được, tôi biết rồi.” Hắn nhìn Cố Sâm cười khẽ, “Một năm này tôi sẽ diễn cho người ta nhìn, kết thúc hợp đồng tôi sẽ đi.”

Sau đó cúi đầu tiếp tục ăn sáng.

Nụ cười thản nhiên lướt qua, đôi mắt rũ xuống trông như có chút mất mát.

Cố Sâm mím môi nhìn An Ca.

Sau đó hắn đứng lên chuẩn bị đi làm, lúc ra tới cửa thì xoay đầu lại nhìn một cái.

Hắn thấy tiểu thiếu gia bị chiều tới hư của An gia ngồi một mình trong phòng ăn rộng lớn, bờ vai gầy gò đơn bạc, trông có chút cô đơn.

Cố Sâm hiếm khi nào do dự, dừng một lát lại mở miệng, “Tuần tới sẽ có một buổi kêu gọi đấu thầu, nếu cậu muốn tham gia hạng mục này, thì hôm đó có thể đi với tôi cùng chọn nhà thầu.”

Buổi kêu gọi đấu thầu!

An Ca vui mừng.

Những nhà thầu tham gia đấu thầu hạng mục của An thị và Cố thị, chắc chắn là những công ty hàng đầu thế giới, cũng là cơ hội tốt nhất để mình tìm hiểu về tình hình kinh doanh của những công ty này.

Hắn lập tức nghiêng đầu nhìn về phía Cố Sâm, “Được!”

Một đôi mắt sáng biết cười, trông rất biết điều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play