Ái Mỹ đến bên giường của Mạc Phi Nhi giúp cô lau mồ hôi, ân cần hỏi
- Còn đau lắm không?
Mạc Phi Nhi mỉm cười lắc đầu trong xúc động, lúc cô hạ sinh An Huybvà Thiên Ân, bà cũng đã ở bên chăm sóc cô rất chu đáo, có lẽ bà cũng sẽ làm như vậy, bất giác cô lại nhớ đến mẹ....
- Mẹ...! Con không đau chút nào cả...
Ái Mỹ thấy cô sụt sùi nước mắt thì không khỏi đau lòng, bà vừa lau nước mắt cho cô vừa nhìn bốn cha con mà lắc đầu
- Thật là như một đám trẻ mà, Tuấn Thiên! Con làm ba kiểu gì mà không để mấy đứa con của mình nhìn mặt nhau chứ?
Hàn Tuấn Thiên bế con đặt lại giường, để tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy mặt đứa bé
- Con chỉ sợ có người bế con của con mà chạy mất thôi!
Ái Mỹ biết hắn đang ám chỉ mình, bà không chút nương tay mà cốc mạnh vào đầu hắn
- Mau để y tá mang tiểu An Nhiên đi tắm rửa đi!
Hàn Tuấn Thiên chẳng thèm đôi co với mẹ mình nữa, hắn lại lấy khăn lau tay cho Mạc Phi Nhi, nhẹ giọng nói với cô
- Để anh tắm cho em!
Mạc Phi Nhi ngượng chín mặt, cô sợ hai thằng tiểu quỷ sẽ nghe được những lời vừa rồi nhưng chúng lại chỉ lo tranh nhau nhìn mặt em gái.
- Anh đi chỗ khác đi, anh nhìn em gái nhỏ lâu rồi, em còn chưa được nhìn đấy!
- Em tránh ra thì có, anh phải ở đây bảo vệ em gái nhỏ!
Mạc Phi Nhi không biết phải mở miệng nói gì nữa cả, cô chỉ còn biết nhìn theo ba đứa con của mình.
Ái Mỹ trợn tròn mắt khi thấy Hàn An Huy bế đứa nhỏ lên.
Mạc Phi Nhi hốt hoảng gọi
- Tiểu An, cẩn thận, bỏ em xuống nào!
Hàn Tuana Thiên nhìn hai đứa con không dám rời mắt, hắn phải cẩn thận để có thể đỡ lấy con gái đúng lúc.
Hàn An Huy cười khúc kích đặt đứa bé vào tay Mạc Phi Nhi
- Mẹ, con đã bế được em gái nhỏ rồi, từ bây giờ con sẽ là thần bảo hộ cho em gái nhỏ!
Hàn Thiên Ân bất mãn khóc rống lên, nó cũng đòi bế đứa bé
- Mẹ, con cũng muốn bế em gái nhỏ!
Hàn Tuấn Thiên bế nó lên, cười cười lau nước mắt cho nó
- Tiểu Ân ngoan, để em gái nhỏ đi tắm đã!
Mạc Phi Nhi dỗ con trong ngực, nhìn hai đứa con trai và chồng mình.
Giống như sắp có chiến tranh xảy ra vậy.
- ----------------------------------------
Từ ngày có thêm tiểu An Nhiên, Hàn gia càng náo nhiệt hơn.
Hàn Tuấn Thiên về nhà rất sớm, hắn chơi với con gái mỗi lúc được rảnh, tất cả đồ chơi đẹp nhất cho con gái đều được hắn mua về cho con. Ai cũng bảo, con gái là người tình kiếp trước của ba. Quả không sai chút nào, Hàn Tuấn Thiên nâng niu con gái như báu vật, mỗi lần cô bé khóc là hắn lại cuống quýt cả lên.
Mạc Phi Nhi tưởng rằng chỉ cần có con gái ở nhà thì Hàn Tuấn Thiên sẽ không còn lén cho Thiên Ân chơi cổ phiếu và cho An Huy tập súng và lái xe nữa. Nhưng cô hoàn toàn nghĩ sai rồi, hắn còn lì lợm hơn trước nữa.
Ái Mỹ thì cả ngày ngồi chơi với ba đứa cháu. Bà phải hứng chịu từng trận chiến của hai tên tiểu quỷ đến nỗi muốn than trời gọi đất!
Hàn lão gia thì chỉ có đi ra ngoài chơi với đám bạn già hoặc ở nhà chơi với ba đứa cháu, lúc nào ông cũng cười vui vẻ. Nhưng tình hình phát triển của Hàn thị và thế lực của Death ông cũng quan tâm đôi chút.
Hàn thị bây giờ đã trở thành một con mãnh hổ rất lớn trong giới kinh doanh, thống trị hơn nửa huyết mạch kinh tế thế giới, tốc độ phát triển phải nói như vũ bão, lợi nhuận hằng năm thu về tăng nhanh đến chống mặt. Chủ tịch Hàn thị- Hàn Tuấn Thiên tuy được mọi người nể phục về tài năng lãnh đạo và kinh doanh nhưng cũng nổi tiếng là người cha mẫu mực, người chồng lý tưởng.
Thế lực của Death bây giờ đang bành trướng ra khắp nơi, cùng với việc xáp nhập Blood vào tổ chức càng giúp cho Death trở thành trung tâm tổ chức khổng lồ của giới hắc đạo; danh tiếng của Hàn Tuấn Thiên cũng ngày càng được tăng cường.
Bạch Tuấn Phi và Bạch Thiên Như vẫn thường xuyên gọi Mạc Phi Nhi và Hàn Tuấn Thiên dẫn theo ba đứa nhỏ đến biệt thự Mạc gia chơi.
Mạc thị bây giờ đang được Tuấn Phi lãnh đạo cũng đi lên không ngừng.
........................
Hàn Tuấn Thiên đeo găng tay cao su vào, xách thùng nước và cầm dụng cụ cọ rửa buồn bã đi ra khỏi phòng khách, thấy tiểu An Nhiên đang ngồi chơi một mình dưới thảm trải sàn bằng lông thú, hắn bước nhẹ từng bước đến gần con
- Thiên, anh mà không cọ hết nhà vệ sinh trong Hàn gia thì đừng nghĩ đến việc được bế con!
Mạc Phi Nhi bê lọ hoa vừa thay nước đặt lên bàn, cô lau sạch tay rồi đến bế tiểu An Nhiên lên, trừng mắt nhìn Hàn Tuấn Thiên.
- Anh còn dám đưa tiểu Huy đi bắn súng thì lần sau em sẽ bắn gãy chân anh đấy!
Hàn Tuấn Thiên buồn bã như đưa đám,
lưu luyến nhìn tiểu công chúa đang cười khúc khích trong lòng mẹ, lại nhìn Mạc Phi Nhi ra vẻ nũng nịu
- Cho anh bế con một lát thôi không được sao?
Mạc Phi Nhi đặt con xuống lại, cô cầm cây chổi lông gà lên và đập mạnh xuống sofa
- Tối nay anh tự mà giải quyết!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT