Lục Chi Vân tay trái tùy ý đeo một miếng ngọc bội rồi thản nhiên mà ngồi dựa trên cái tay vịn của chiếc ghế bành, chỉ cần ngồi ở chiếc ghế đó thôi, chưa cần làm gì cả, đã có thể khiến cho người ta cảm nhận được vài phần áp bách, không tự chủ được liền nảy sinh tức giận.
Thẩm Nguyên liếc mắt nhìn Lục Chi Vân một cái, nàng thật sự không nghĩ ra, hắn tại sao nhanh như vậy đã hồi phủ.
Lưu Thị trong lòng run sợ quan sát sắc mặt của hai người đang ngồi trên chiếc ghế chủ vị kia, thầm cảm thấy mấy lời nói ngu xuẩn vừa rồi của bản thân, hẳn là đều đã bị lỗ tai của Lục Chi Vân nghe được.
Hắn trước đây vốn là người ít khi nói cười, bây giờ khóe môi lạnh lùng còn hơi hơi rũ xuống, khiến khuôn mặt càng lộ ra vài phần lãnh trầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT