- - Bác trưởng làng có tin vào nhân quả, báo ứng không....? Mỗi con người chúng ta đều mang một số mệnh được ông trời sắp đặt. Về bà Điều, tôi cũng từng nói với bác trưởng làng rằng xung quanh bà ấy xuất hiện một vầng khói đen báo hiệu điềm hung. Thậm chí vì bà ta còn có ý định hại tôi và trưởng làng, bao năm qua bà Điều lợi dụng thần thánh, lừa dối dân làng, thu lợi cá nhân đã tích nghiệp không ít. Nhưng bên cạnh đó bà ta không biết tu tâm dưỡng tính, càng ngày lại càng tham lam đến mờ mắt. Trục lợi ngay trên cả nỗi thống khổ của bà con trong làng, lẽ ra trong lúc làng Văn Thái gặp chuyện, là người có tiếng nói, được tin tưởng, lại khá giả, thay vì góp phần làm yên lòng bà con thì bà ta lại dựng chuyện bịa đặt về thần thánh, muốn nhân cơ hội thu lợi bất chính từ việc xây dựng, cúng kiếng, lập đàn. Long mạch cạn kiệt linh khí, địa mạch theo đó cũng suy yếu dần, tạo cơ hội cho chướng khí, ác linh xuất hiện. Những người có tâm địa xấu, có lòng tham như bà Điều lại càng lấn sâu vào bùn hơn. Chỉ tiếc rằng, bà ấy không gánh họa một mình mà còn liên lụy đến cậu Lực. Nhưng suy cho cùng cũng vì tham lam, vì dục vọng, nếu trong làng này ai cũng như bác trưởng làng, như cậu Sửu, thì ma quỷ có đáng sợ đến đâu cũng khó lòng có thể làm hại được, tâm sáng thì sợ chi ma quỷ, tà vong. Thật đáng tiếc thay.
Ông Vọng ngẫm lại những gì mà thầy Lương vừa nói, quả đúng như vậy, chính vì biết bà Điều có tâm địa xấu, không ưa thầy Lương cũng như ông Vọng bởi những gì mà bà ta yêu cầu, ông Vọng đều gạt đi bởi làng Văn Thái thời gian qua đã chịu nhiều bi thương lắm rồi.
Thầy Lương nói ông Vọng đóng cửa nhà lại, xong xuôi, đợi ông Vọng ngồi xuống, thầy Lương nhìn ông Vọng khẽ gật đầu:
- - Bác trưởng làng ngồi đó đi, thực ra tôi còn điều cực kỳ quan trọng muốn nói riêng với bác. Do vậy khi nãy tôi mới có ý nói cậu Sửu ra về. Có thể không hoàn toàn chính xác, nhưng suốt đêm hôm qua, khi ngồi xem tấm bản đồ, tôi đã nghĩ đến một khả năng, mà kỳ thực ngoài khả năng này ra, không còn gì có thể giải thích hợp lý hơn.
Ông Vọng hồi hộp hỏi:
- - Là chuyện...gì vậy thưa thầy....?
Thầy Lương tiếp:
- - Trước tiên tôi phải nói thật cho bác biết, nếu bác và tôi đến đó đào bới. Cho dù bác có là cháu nội của Cao Côn đi nữa, rất có thể bác vẫn bị đám Tiểu Quỷ đó giết hại. Mặc dù tôi đoán, Cao Côn chôn gia tài hoặc thứ gì đó quan trọng bên dưới lòng đất là để dành cho hậu thế về sau, nhưng rốt cuộc đó vẫn chỉ là suy đoán. Cũng còn khả năng " kho tàng " ấy không dành cho ai cả........Hoặc cũng có thể, " kho tàng " ấy có thời hạn nhất định, kèm theo người lấy được cũng phải là người được chỉ định.
Ông Vọng nghe nhưng có phần hơi rối, ông Vọng nói:
- - Thứ nhất, nếu của cải được để dành cho hậu thế đời sau thì đến đời Cao Lãm, Cao Kiệt, hai người con trai của Cao Côn sẽ lấy được, chỉ cần biết cách giải lời nguyền. Thứ hai, Cao Côn là người độc đoán, ông ta dù chết đi cũng không muốn để lại gia tài cho ai nên cho dù có là con cháu của Cao Côn cũng không thể nào xâm phạm. Trường hợp tiếp theo, Cao Côn chôn của cải, nhưng đi kèm với đó là một giao kèo gắn liền với lời nguyền, thường cách này cũng được các thầy bùa sử dụng. Có nghĩa là của chôn dưới đất muốn đào lên phải đợi đủ thời hạn, nếu Cao Côn giao ước 100 năm sau mới được đào thì chưa đủ 100 năm, có đào cũng không thấy. Và cuối cùng, người được chỉ định, người được chỉ định chính là người duy nhất có thể đào được của. Ví dụ Cao Côn muốn để lại của cải cho cha của trưởng làng là Cao Lãm, thì chỉ có Cao Lãm mới có thể phá giải lời nguyền, mới có thể chạm vào thứ mà Cao Côn chôn dưới đất.
Nói đến đây thầy Lương chợt dừng lại, thầy nhìn thẳng vào mắt ông Vọng rồi thốt ra một lời có thể nói như khiến ông Vọng phải bàng hoàng:
- - Hai người Hoa bị lột da mặt rồi chết tại khu đất ấy 20 năm trước rất có thể chính là người thân của bác trưởng làng, hay nói cách khác, chính là dòng dõi của Cao gia.
" Ầm...Ầm "
Sấm bên ngoài nổ rền trời, cảm tưởng như tiếng sấm làm cho ngôi nhà bị chao đảo. Ông Vọng choáng váng đến mức mồ hôi lạnh túa ra như tắm. Ông tròn mắt, tay chân run rẩy, miệng lắp bắp, ông Vọng nói:
- - Chuyện...này....chuyện...này là....thật sao.....Nhưng....nhưng chẳng phải toàn bộ Cao gia đã bị giết sạch rồi hay sao....? Nói...nói như vậy.....hai người họ...là ai....?
Thầy Lương đáp:
- - Đúng, trong ghi chép của các cụ thời xưa thì Cao gia đã bị giết sạch, nhưng chẳng phải giọt máu của Cao gia vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay hay sao...? Bác trưởng làng còn sống cũng có nghĩa, Cao gia có thể cũng có người khác sống sót. Bởi lẽ biết được vị trí của " Cự Môn ", biết ở đó có chôn giấu của cải, thực tình ngoài dòng dõi Cao gia ra tôi không nghĩ được ai có thể biết được chuẩn xác vị trí đó đến như vậy.