Edit+Beta: Đặc Lôi Tây

Kỳ quái, từ khi nào Việt Tu Ninh đã thân thiết với Nhan Thời Oanh như thế? Cậu nhớ mấy hôm trước hai người họ còn không nói gì với nhau.

Nhưng đơn giản nhìn qua liền thấy được Việt Tu Ninh chỉ muốn chơi chơi mà thôi, ngay cả nét cười cũng không đạt đến đáy mắt.

Hạ Phồn Dịch nhìn thoáng qua liền hơi nhíu mày, tin đồn có liên quan đến Việt Tu Ninh cậu cũng nghe qua không ít, nhưng không ngờ hắn nhanh như vậy đã xuống tay với thành viên trong câu lạc bộ, mà đối tượng lại là Nhan Thời Oanh.

Hạ Phồn Dịch bóp chặt bình nước, nhàn nhạt nhìn Nhan Thời Oanh, cũng không biết Việt Tu Ninh nói gì với cô, chỉ thấy cô lập tức bật cười, má lúm đồng tiền tươi như hoa.

Hạ Phồn Dịch nhìn trong chốc lát, bỗng nhiên đứng lên đi về phía họ, khi đi lướt qua hai người, cậu nghe thấy Nhan Thời Oanh nói, "Hay là thứ bảy này đi? Thứ bảy chúng ta gặp nhau ở công viên Cảnh Thịnh..."

Khi đã đến cửa, Hạ Phồn Dịch chợt ngừng lại, nhìn Nhan Thời Oanh tươi cười xinh đẹp, im lặng bước ra ngoài.

Nhan Thời Oanh lấy được số điện thoại của Việt Tu Ninh liền chuẩn bị đi tìm Ngôn Nhữ Yên. Trước khi đi vô còn nhìn thấy Việt Tu Ninh cúi đầu bấm di động, như thể bàn xong chuyện rồi liền không muốn nói gì thêm với cô.

Nhan Thời Oanh khẽ cười, không hề để ý, đi được nửa đường, cô lấy di động ra, gửi tin nhắn cho Tần Thư Dao.

"Dao Dao, xin lỗi, thứ bảy này tớ bận rồi, không thể cùng cậu đi được. Hay là cậu nhờ người khác nha?"

Gửi xong, Nhan Thời Oanh sắc mặt như thường đi đến trước mặt Ngôn Nhữ Yên, tiếp tục thảo luận đề tài còn dang dở ban nãy.

Dư quang chú ý đến Việt Tu Ninh đứng gần đó, không biết đang chat với ai, trên mặt bất giác lộ ra ý cười. Nhan Thời Oanh trong lòng khẽ cười một tiếng.

Không bao lâu sau, màn hình di động của cô sáng lên,

"Không sao, tớ tìm được người đi chung rồi!", phía sau còn gửi kèm emoji tươi cười.

Nhan Thời Oanh không nhanh không chậm rep tin, lại nghe thấy Ngôn Nhữ Yên đứng đối diện hỏi, "Biết được tin gì tốt sao? Cười sung sướng đến vậy"

Nhan Thời Oanh tắt di động, nhìn nàng cười, "Là chuyện tốt"

***

Hôm nay, khi danh sách tiết mục trong lễ kỷ niệm ngày thành lập trường được công bố, có vài học sinh đang đứng trước bảng thông báo thảo luận việc này.

Bọn họ có vài người tham gia ứng tuyển, có vài người đăng ký nhưng không được chọn, đang tốp năm tốp ba sôi nổi thảo luận.

Thiệu Thừa cũng đứng ở bên trong. Hắn biết ngày kỷ niệm ngày thành lập trường sẽ có khá nhiều lãnh đạo và những người nổi tiếng trong thành phố đến tham gia, là một cơ hội tỏa sáng cực kì tốt, đã sớm chuẩn bị sẵn tiết mục, không ngờ nhìn danh sách chính thức, hắn phát hiện bản thân bị đánh rớt.

Đang tràn ngập thất vọng, hắn bỗng nhiên nhìn thấy cái tên Nhan Thời Oanh.

Sao cô ta có thể có tên trong danh sách? Hơn nữa còn là tiết mục hạ màn?

Thiệu Thừa sắc mặt trầm xuống, đang miên man suy nghĩ, bên cạnh bỗng truyền đến tiếng xì xào bán tán, "Khoan đã, câu lạc bộ máy móc không diễn tiết mục hạ màn sao? Tôi nhớ vị trí này không phải đã sớm bị..."

Người nọ mới nói được một nửa, bên cạnh liền có người thấp giọng ngăn lại.

Thiệu Thừa lặng lẽ nắm chặt tay, xem ra những gì Đái Dịch Kiệt nói hôm đó không sai.

Xoay người, Thiệu Thừa giả vờ kinh ngạc hỏi, "Thì ra mọi người chưa biết gì sao? Tiết mục hạ màn do có Nhan gia can thiệp nên câu lạc bộ máy móc mới bị cướp đi vị trí này. Nhưng người này tập múa dường như chưa được nửa năm"

Vài người ở đây đều kinh ngạc nhìn sang Thiệu Thừa, mọi người đều biết những tiết mục trong lễ kỷ niệm ngày thành lập trường không chỉ đơn giản là biểu diễn. Rất nhiều người tuy có thể vào học viện nhưng gia cảnh cũng không giàu có, hết thảy đều trông cậy vào cơ hội này để tranh chút nổi trội.

Tuy biết có vài người có thể dựa vào bối cảnh gia đình để tham gia, nhưng nếu nếu người đó thực lực thấp kém vẫn sẽ khiến không ít người bất mãn.

"Không thể nào, như vậy cũng có thể biểu diễn trong lễ kỷ niệm sao?", có người không dám tin nói.

"Tôi cũng chỉ là nghe đồn thôi", Thiệu Thừa hàm hồ nói, lại thở dài, "Nếu tiết mục hạ màn thật do câu lạc bộ máy móc trình diễn thì sẽ khác, tốt xấu gì cũng là câu lạc bộ xuất sắc nhất năm ngoái"

Hắn nói như thật như giả, khiến người khác nghe xong lập tức hỏi lại, "Người này tôi còn nhớ, suốt học kỳ 1 không hề đến lớp nhưng giáo viên lại chưa từng cằn nhằn cô ta"

"Cô ta không phải là người gần đây mới vào Thánh Bạc sao? Tôi nghe học muội nói, cô ta cực kì xấu xí, nhưng vì ngủ một đêm với Hội trưởng hội học sinh nên hôm sau liền được vào Thánh Bạc..."

Nghe vài người mồm năm miệng mười nghị luận, Thiệu Thừa ngoài mặt giả vờ nghiêm túc nghe, đáy mắt lại dâng lên tia lạnh lẽo không dễ phát hiện.

Đúng lúc này, hắn dư quang bỗng nhiên chú ý có người từ tòa nhà trước mặt bước ra. Chỉ bằng ánh mắt đầu tiên Thiệu Thừa đã nhìn thấy Nhan Thời Oanh.

Cô chậm rãi đi lướt qua hành lang, mái tóc xoăn hờ hững cột thành một búi rũ phía sau lưng, lộ ra gương mặt xinh đẹp, đôi mắt đạm mạc rũ xuống, hàng mi cực dài kéo đến đuôi mắt vẽ ra một đường cong diễm lệ. Làn da từ cằm đến bả vai dưới ánh nắng trắng đến lóa mắt, mái tóc xõa dài cứ thế nhẹ nhàng đong đưa sau eo, mỗi bước đi đều phong tình vạn chủng đến lay động lòng người.

Dường như so với lần gặp mặt lần trước ở cửa quán cà phê, cô lại đẹp hơn rất nhiều, Thiệu Thừa có chút hoảng hốt nghĩ.

Nhan Thời Oanh đi men theo con đường nhỏ một đoạn liền ngừng lại.

Cách đó không xa vài nam sinh trong câu lạc bộ máy móc nhìn thấy cô, lập tức bước đến chặn đường, họ có chút không phục nói, "Tiết mục hạ màn, cô rốt cuộc bằng cách nào..."

Còn chưa nói xong họ đã nghe thấy Nhan Thời Oanh nhàn nhạt nói, "Đã đánh cuộc thì phải chịu thua"

Vài người nọ lập tức như bong bóng xì hơi, cúi gầm đầu, một nam sinh trong đó lên tiếng, "Nói đi, cô muốn chúng tôi làm gì?"

Nhan Thời Oanh ánh mắt đảo qua một vòng, thấy cách đó không xa có một đình hóng gió, nở nụ cười nói, "Không vội, chúng ta qua đó ngồi nói chuyện đi"

Những kiến trúc lộ thiên này, hàng năm đều có người phụ trách chăm sóc cho nên ghế ngồi trong đình vô cùng sạch sẽ. Nhóm người kia trực tiếp ngồi xuống, lúc này lại nghe thấy Nhan Thời Oanh hỏi, "Tôi trước tiên có thể các anh vài vấn đề không?"

Đại khái vì thấy biểu tình cô ôn hòa, tươi cười cũng vô hại, họ cũng chẳng có cảnh giác, vui vẻ đồng ý.

"Trưởng câu lạc bộ của các anh là ai?", Nhan Thời Oanh vào thẳng vấn đề.

Lần trước khi nghe thấy mấy người này cường điệu nhắc tới trưởng câu lạc bộ của mình, Nhan Thời Oanh cố ý đi điều tra một chút lại phát hiện, trong câu lạc bộ, tất cả các thành viên còn lại đều có thể tra được, chỉ có mục bộ trưởng cùng những tin tức liên quan đều bị che giấu, vừa hay hôm nay cô có thể thuận tiện tìm hiểu một phen.

Cũng vào lúc Nhan Thời Oanh dứt lời, một đoạn BGM quen thuộc lại vang lên, đi kèm là một giọng nam mạnh mẽ, trầm bổng du dương...

【 "Diêm Tử Thích, bộ trưởng trên danh nghĩa của câu lạc bộ máy móc, tính cách phóng khoáng, thích giúp đỡ mọi người..." 】

"Cô không biết? Bộ trưởng của chúng tôi là Thương Tự Hoài a", nam sinh vẻ mặt đương nhiên đáp.

Hai tin tức hoàn toàn khác nhau đồng thời đưa đến chỗ Nhan Thời Oanh. Nhan Thời Oanh hơi ngẩn người, sau đó mới có phản ứng, Thương Tự Hoài thì ra là bộ trưởng sao?

Vậy người tên Diêm Tử Thích là ai? Hệ thống nói hắn mới là bộ trưởng, chẳng lẽ nam sinh kia nói dối cô?

Nhan Thời Oanh lại quan sát một chút vẻ mặt của mấy nam sinh đối diện, cảm thấy không có khả năng này. Vài người còn lại khi nghe được trả lời kia đều bày ra vẻ mặt đương nhiên.

Nhan Thời Oanh lại thử hỏi về bộ trưởng và phó bộ trưởng trên danh nghĩa của họ, đều được báo là không có chức vị này, khiến cô cảm thấy đáp án tựa hồ càng ngày càng khó phân biệt.

Theo cô đoán Diêm Tử Thích làm bộ trưởng trên danh nghĩa hẳn có liên quan đến Thương Tự Hoài, nhưng loại nhân vật này không thể nào không có tên trong cốt truyện, nhưng thật sự cái tên đó cô chưa từng thấy qua, cũng chưa bao giờ nghe nói qua.

Hệ thống sẽ không cho cô tin tức sai lầm, nếu muốn đối đầu với Thương Tự Hoài vậy đầu tiên cô phải tìm được nhược điểm của gã. Nhan Thời Oanh quyết định phải điều tra rõ chuyện này.

Nghĩ đến đây, Nhan Thời Oanh nhìn mấy nam sinh trước mặt cười, "Về điều kiện thắng cuộc, tôi trước muốn để lại, đợi tôi nghĩ kĩ rồi lại tìm mọi người, không thành vấn đề chứ?"

Mấy nam sinh nhìn nhau, trong đó một người dè dặt hỏi, "Được thì được đó, nhưng mà... Số di động của cô?", Nhan Thời Oanh không khỏi bật cười.

Sau khi để lại phương thức liên lạc, Nhan Thời Oanh tìm cơ hội tra xét một chút, quả nhiên phát hiện Thương Tự Hoài quả thật chính là bộ trưởng của câu lạc bộ máy móc. Nhưng không biết vì sao, gã chỉ làm trên danh nghĩa, trong danh sách thành viên cũng không thấy tên gã.

Nếu gã thật sự là bộ trưởng câu lạc bộ máy móc, hành vi vô cớ nhắm vào cô tựa hồ liền có nguyên nhân. Khó trách bọn họ chắc chắn vị trí tuyệt không sẽ bị cô cướp đi và dám đánh cuộc với cô.

Chẳng qua cô vì thắng Tần Thư Dao, không những cướp suất vào Thánh Bạc còn cướp đi cơ hội biểu diễn của câu lạc bộ máy móc, với tính cách có thù tất báo như Thương Tự Hoài tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô. Khi biết cô giành được tiết mục hạ màn, gã nhất định sẽ tìm người động tay động chân.

Như vậy Diêm Tử Thích lại là ai? Vì sao câu lạc bộ máy móc muốn che giấu tin tức về hắn?

Càng khiến Nhan Thời Oanh thấy kì quái chính là, thông thường chỉ khi nhân vật xuất hiện hệ thống mới giới thiệu thân phận của họ, nhưng ngày đó ở đình hóng gió, ngoại trừ bọn họ, không có bất kì ai khác.

Ban đêm Nhan Thời Oanh mới biết được, Diêm Tử Thích đã chết từ rất lâu rồi.

Còn chết ngay trong học viện, cực kỳ thê thảm.

17/5/2022

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play