Nạp Lan Tuyết nhìn về phương hướng dòng chảy chân khí đang liên tục chảy về ở phía đông, trên mặt nàng thoáng nét suy tư, không biết là đang suy
nghĩ gì.
Nói đoạn nàng lại đảo mắt nhìn toàn cảnh chiến trường ở
phía trước, chiến đấu đã ngày càng trở nên khốc liệt, đệ tử Nạp Lan gia
tộc và đồng minh đã cố gắng hết sức chống đỡ địch nhân, bảo vệ tiên khí, chỉ cần bọn họ cầm cự được ba ngày, là có thể an toàn mang tiên khí ra
khỏi nơi này.
Tần Vũ nhẹ phẫy tay, ba cỗ hỏa xa thình lình xuất hiện, Bách Quỷ binh đoàn nhanh chóng vào vị trí, bắt đầu khởi động hỏa xa.
Cơ Huyền Tử trợn mắt nhìn về phía Tần Vũ, đồ chơi bậc này mà tên họ Tần
cũng mang vào đây được, đúng là nhị thế tổ, hắn thật không còn lời gì để diễn tả đối phương nữa.
Hoa Hướng Tâm lấy tay xoa xoa cái đầu
trọc bóng loáng của mình, đôi mắt đầy thâm ý nhìn về ba cỗ hỏa xa ở phía sau lưng bọn họ, tuy hắn không biết vật này là gì, nhưng dựa vào hình
dáng và biểu hiện của Cơ Huyền Tử hắn liền biết ba cỗ hỏa xa này là pháp bảo công kích siêu cấp, tuyệt đối không tầm thường.
Tần Vũ lại lấy từ túi trữ vật ra hơn năm trăm cái pháp bảo Phật Liên, phân phát xuống cho mọi người, đồng thời căn dặn bọn họ:
- Khi nào có tín hiệu của ta, thì đồng loạt kích hoạt Phật Liên pháp bảo, oanh kích đám người đang bao vây đại trận phía trước.
Gia Cát Thường Hi mắt chữ A mồm chữ O nhìn Tần Vũ, nàng biết rõ tính khí
của hắn, những chuyện lần này, chỉ có thể nói là điên rồ!
Kích
hoạt một hơi năm trăm kiện pháp bảo công kích Phật Liên, tuyệt đối đủ để oanh sát hơn bảy thành nhân thủ có mặt tại nơi này, đây chính là thảm
sát!
Bích Dao khẽ rùng mình một cái, cái tên Tần Vũ này đúng là
tên điên, chuyện như vậy mà hắn cũng dám nghĩ tới, mà không những vậy
hắn còn dám làm, đột nhiên, nàng nhớ lại ngày trước, đôi mắt có chút tức giận nhìn về phía Tần Vũ, làm hắn có chút chột dạ, nhìn nàng cười hề hề một cái.
- Hừ!
Bích Dao hừ lạnh, không quan tâm đến hắn nữa, tập trung vào giao tranh ở phía trước.
Nhưng Hoa Hướng Tâm có chút tò mò, nếu như đội ngũ dưới trướng Tần Vũ được vũ trang đầy đủ như thế này, tại sao không tập trung phá trận, cướp tiên
khí, lại phải hao tổn để giết đám người vây công như vậy.
Biết tên đầu trọc nghĩ gì, Tần Vũ cười cợt nói:
- Ta không muốn đến khi đạt được tiên khí, bị người khác vây công như thế này!
Tên hòa thượng vỗ trán cái bạch, cái tên này thật là tính toán đủ sâu, ngay lúc này, khi tất cả các thế lực đang tập trung công phá đại trận, bị
tên họ Tần đánh úp sau lưng một kích trí mạng, đúng là không chết cũng
tàn phế, quả là đủ độc!
Hoa Hướng Tâm lẩm bẩm nói:
- Thiện tai, thiện tai!
Chiến đấu trải qua thêm một đoạn thời gian, những tu sĩ chiến lực đỉnh tiêm
cũng bắt đầu phải phục dụng đan dược hồi phục chân khí, bởi vì bọn họ
cũng đã bắt đầu thấm mệt, chiến đấu liên tục mấy canh giờ đồng hồ, không phải là điều thoải mái gì.
Đúng lúc này, Tần Vũ khoát tay, ra hiệu cho mọi người đồng loạt tấn công, hắn lạnh lùng ra lệnh:
- Sát!!!
Dứt lời, khoảng không trung trước mặt, đột nhiên xuất hiên vô số đóa Phật
Liên nhỏ bằng nắm đấm em bé, từ từ nở rộ, từng luồng sóng nhiệt của dị
hỏa tuôn trào từ pháp bảo, nhanh chóng bùng nổ, mỗi cái tạo thành một vụ nổ nhỏ, phạm vi hơn hai mươi trượng, sức công phá vô cùng lớn, xuyên
qua cương khí hộ thể của tu sĩ mà oanh kích lên thẳng nhục thân.
UỲNH! UỲNH! UỲNH! …
OÀNH! OÀNH! OÀNH! …
Năm trăm cái Phật Liên pháp bảo cùng bạo nổ, làm cho cả vùng trời sáng rực
ánh lửa, mặt đất rung chuyển dữ dội, cả bầu trời như muốn sụp đổ, dị hỏa nuốt chửng hết thảy, từ bên trong đám cháy, tu sĩ la hét thất thanh, có người phản ứng không kịp, thân thể bị chấn nát bấy nhầy, thần hồn xuất
khiếu ly thể, hoảng hốt bỏ trốn, đám tu sĩ này cũng không hiểu tại sao,
lại có một đợt công kích từ phía sau lưng bọn họ như vậy.
Tu sĩ
dưới trướng Tần Vũ đồng loạt hít một ngụm khí lạnh, thứ pháp bảo mà Tần
Vũ trao cho bọn họ để công kích lần này, tuyệt nhiên không đơn giản, uy
lực quả thực kinh thiên, làm cho chính bọn họ những người công kích địch nhân, cũng có chút hoảng sợ tràng cảnh trước mặt.
Nhìn từ xa nhìn lại, vụ nổ này không khác gì một vụ nổ hạt nhân phạm vi lớn, sóng nhiệt và dị hỏa bùng lên dữ dội, một cột khói hình nấm nhanh chóng hình
thành, quang cảnh làm cho người ta không rét mà run.
Pháp bảo vừa
bạo nổ, Tần Vũ lại khoát tay, ra hiệu cho hỏa xa oanh kích loạn vào bên
trong đám cháy, tùy ý oanh sát tu sĩ bên trong, không cần phân biệt địch ta.
- Cứu ta …
- Aaa … là ai ? Là ai đâm sau lưng Mạc Thành ta … ?
- Aaa … hỏa diệm này không phải loại bình thường, mau lao ra ngoài ….
- Sư huynh cứu muội với …
Tu sĩ đang vây công phe Nạp Lan gia tộc đột nhiên như đàn ong vỡ tổ, chạy
tán loạn ra bên ngoài, nhưng vừa thoát khỏi phạm vi của hỏa diệm bao
vây, bọn họ đã bị tu sĩ dưới trướng Tần Vũ tập kích hạ sát tại chỗ.
Trải dài trên chiến trường, thi thể tu sĩ bắt đầu chất đống, huyết nhục tung tóe khắp nơi, mùi máu tanh tưởi pha lẫn mùi nhục thân cháy khét, làm
cho người ta cảm thấy buồn nôn vô cùng.
Mặt nạ Bách Quỷ đỏ rực màu máu, sáng rực trên không trung, chấn nhiếp tâm can của địch nhân, trợ
uy cho phe Tần Vũ nhanh chóng hạ sát địch nhân.
Nạp Lan Tuyết ở
bên trong đại trận, hít vào một ngụm khí lạnh, nàng đã thấy cái mặt nạ
này một lần, cái mặt nạ này, chẳng phải là của thủ hạ dưới trướng tên họ Tần đã cưỡng gian nàng đó sao.
Nàng biết hắn rất mạnh, nhưng nàng lại không nghĩ tới, thế lực dưới trướng của hắn lại mạnh đến bực này,
chẳng lẽ lần đó hắn còn chưa tung ra hết sát chiêu, nếu quả thật là như
vậy, thì tên họ Tần đó quả là đáng sợ.
Nàng nuốt một ngụm nước bọt, giọng có chút gấp gáp nói với ca ca của nàng:
- Ca ca, là hắn!
Nạp Lan Ngạo Thiên híp mắt nhìn tràng cảnh thảm sát hỗn loạn phía trước, đột nhiên hắn hét lớn:
- Mau theo ta xông ra giết địch!
Tu sĩ phe đồng minh Nạp Lan gia tộc, nhanh chóng xốc lại khí thế, hô vang trời.
- SÁT!!!
Dứt lời, bọn họ dùng tị hỏa phù, dũng mãnh theo gót chân của Nạp Lan Ngạo Thiên xông ra đuổi giết địch nhân.
Sở dĩ Nạp Lan Ngạo Thiên đưa ra quyết định như vậy, bởi vì hắn dựa trên
hai yếu tố, một là, chiến lực đội ngũ của tên kia mạnh như vậy, đủ sức
phá trận, nhưng đối phương không làm, điều này nói rõ, tên đó muốn hạ
sát đám tu sĩ này trước.
Hai là, dựa trên mối quan hệ của hắn và
Nạp Lan Tuyết, có khả năng có thể thương lượng, vậy chi bằng bây giờ hắn thuận nước đẩy thuyền, hạ sát địch nhân trước, sau lại đối phó tên kia
sau.
Nạp Lan Tuyết hét lớn:
- Tu sĩ đeo mặt nạ quỷ là người phe ta!
Tần Vũ nghe tiếng Nạp Lan Tuyết từ bên trong biển lửa, trên miệng khẽ mỉm cười, coi như hai huynh muội nhà này cũng không ngốc.
Tần Vũ lần nữa ra lệnh:
- Phe nắm tiên khí là đồng minh của chúng ta! Mau chóng hỗ trợ giết địch.
Lệnh của hắn lần này nói ra rất lớn, đủ để cho Nạp Lan huynh muội nghe thấy, Nạp Lan Ngạo Thiên nghe được câu này, càng tin tưởng vào phán đoán của
mình, khí thế càng sung mãn, hắn hét lên đầy khí thế:
- SÁT!!!
Thế trận đột nhiên bị đảo ngược, phe vây công phe Nạp Lan gia tộc đột nhiên trở thành con mồi béo bở, bị hai thế lực lớn đánh thế gọng kìm, từ
ngoài đánh vào từ trong đánh ra tiến thoái lưỡng nan.
Mạc Thành
đôi mắt đỏ ngầu máu, ở trong dị hỏa chiến đấu, nếu hắn không bị địch
nhân giết chết, thì cũng bị dị hỏa thiêu chết, hắn cắn chặt răng hét
lớn:
- Mở đường máu rút lui!
Bỉ Bỉ Đông từ xa nhìn đám cháy ở phía xa xa, khẽ rùng mình, cái đám tu sĩ bên đó đúng là điên rồi, chỉ
vì một thanh tiên khí mà ra tay trảm sát nhau đến mức này, hắn thầm thở
phào nhẹ nhõm, may là hắn không tham gia tranh đoạt, chỉ ở bên ngoài
tiêu hao đám nhân tộc tu sĩ Thiên Huyền Đại Lục.
Tam đại thượng cổ tông môn khác ở Thiên Huyền Đại Lục liền nhanh chóng nhân ra nguồn gốc
của đám người đeo mặt nạ này, họ liền hiểu ra lý do vì sao vừa nãy đối
phương lại tha cho bọn họ, thì ra không phải là may mắn, mà là thủ đoạn
của Tần Vũ.
Thánh tử và thánh nữ của thượng cổ Tam Tinh tông và thượng cổ Yến Sơn tông đồng loạt ra lệnh:
- Người đeo mặt quỷ là phe chúng ta, mau chóng hỗ trợ bọn họ giết địch!
Nam Cung Uyển Nhi và Vũ Nguyệt Nhi lúc này cũng đã tháo mặt nạ xuống, nói với đệ tử của thượng cổ Vân Lam tông:
- Mong chư vị đồng môn hỗ trợ Tần thế tử tranh đoạt tiên khí!
Đệ tử thượng cổ Vân Lam tông lập tức hiểu ra mọi chuyện, liền nhanh chóng đáp ứng.
- Được! Dù sao chúng ta cũng là người Thiên Huyền Đại Lục, lúc này nên đoàn kết với nhau.
Người vừa nói là một vị thánh tử của thượng cổ Vân Lam tông, Vân Đình.
Nam Cung Uyển Nhi khẽ gật đầu:
- Đa tạ Vân sư huynh!
Khương Duy Ninh ở bên này nhìn thấy động tĩnh chiến đấu ở bên đó, trong lòng
nóng như lửa đốt, hắn không rõ tình hình, cho nên chỉ có thể phỏng đoán
là đã phá được đại trận phòng ngự của đám người giữ tiên khí, liền hạ
lệnh:
- Những người còn có thể chiến đấu mau theo ta hỗ trợ đệ tử thượng cổ Thanh Vân tông tranh đoạt tiên khí!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT