Hứa Nam Tri cũng không biết phải miêu tả mối quan hệ này như nào, đành phải theo ý của cô nàng, "Gần như vậy."
Hai ba giờ cuối hè vẫn nắng gay gắt, vài người đều đứng ở ven đường một lúc lâu, vừa nóng lại vừa khát.
Trong những lời nói liên miên của đàn em Hướng Thành Du thì Hứa Nam Tri biết được cô ấy tên Mạnh Phỉ Nhiên, học sau Hướng Thành Du hai khoá, năm nay vừa mới lên năm nhất nghiên cứu sinh. Mấy người bọn họ đang thực tập ở công ty game của một đàn anh mở, nhưng Hướng Thành Du chỉ có qua giúp trong kỳ nghỉ hè, sau khi khai giảng cậu sẽ đi học tiến sĩ.
"Học tiến sĩ trong trường sao?" Hứa Nam Tri thuận miệng hỏi.
"Không phải, đàn anh Hướng đi Đại học Kiến trúc ạ." Mạnh Phỉ Nhiên nói: "Ra sức học theo đuổi bằng tiến sĩ kiến trúc."
Hứa Nam Tri nhanh chóng chớp mắt hai cái, khẽ cười, "Vậy rất tốt."
Trong lúc hai người nói chuyện thì bên công ty bảo hiểm của Hứa Nam Tri đã phái nhân viên liên quan qua, buổi chiều cô còn có công việc nên cũng không định ở đây lâu.
Hứa Nam Tri quay về xe lấy túi, đang chuẩn bị gọi xe trên điện thoại thì Hướng Thành Du đứng một bên nhìn thấy liền đi qua phía cô, "Chị Nam Tri, chị phải đi sao?"
Hứa Nam Tri bước nhanh theo qua, sau khi lên xe, trong xe có mùi khó chịu do đệm xe bị phơi nắng quá lâu, vài hộp thuốc lá vương vãi đặt lộn xộn ở bảng điều khiển trung tâm.
Hướng Thành Du hạ bốn cửa sổ trước sau xuống, hơi nóng dần dần lùa vào trong xe theo hướng xe chạy.
Chỉ có cách mấy trạm nên đi không xa, cho dù xe có cần phải quay đầu cũng không tốn nhiều thời gian. Thời gian Hứa Nam Tri nghe một cuộc điện thoại thì xe cũng đã dừng ở trước cửa Viện Kiến trúc.
Cuộc gọi là lãnh đạo gọi tới, trong phút chốc không thể cúp máy được, Hứa Nam Tri lấy bút và sổ họp mang theo trong túi ra, mở ra một trang trống, viết lên vài chữ rồi xé đưa qua, lại chỉ chỉ điện thoại, ra hiệu rất gấp.
Sau khi lưu thành công, dãy số này đã thay thế người liên lạc chữ A đứng vị trí đầu tiên trước đó, trở thành vị trí đầu tiên và duy nhất trong danh bạ của cậu.
-
Sau khi Hứa Nam Tri trở về còn họp một cuộc họp buổi trưa. Lúc sau tan họp lại cùng mấy đồng nghiệp trong tổ ở lại công ty tăng ca đến hơn tám giờ.
Hứa Nam Tri dựa vào trình tự thời gian trước sau để đồng ý lời mời kết bạn của hai người, sau đó về phòng ngủ bắt đầu dưỡng da hàng ngày.
Chu Bách Hạc làm tài chính, có quăng tám sào cũng không tới chuyên ngành của Hứa Nam Tri. Cô vừa thoa kem dưỡng ban đêm vừa nghĩ đến chuyện anh ta không nói một lời vào buổi sáng, nhưng buổi tối trở về lại nói với ba mẹ là anh ta có ấn tượng tốt với mình, còn chủ động xin Wechat.
Hôm thứ tư, đến lúc Hứa Nam Tri chuẩn bị tan làm bỗng nhiên nhận được tin nhắn Wechat của Chu Bách Hạc, hẹn cô buổi tối ra ngoài ăn cơm.
Trong khoảng thời gian này, ngoài chuyện hôm sau thêm bạn tốt ở Wechat và lại tự giới thiệu bản thân ở bên ngoài ra, Hứa Nam Tri và Chu Bách Hạc cũng không liên lạc thường xuyên.
Bây giờ anh ta lại bất thình lình kéo mối quan hệ lại gần khiến trong lòng Hứa Nam Tri sinh ra chút cảnh giác, dường như đối phương nghĩ đến chuyện đấy nên rất nhanh lại gửi một cái tin nhắn nữa.
Có lẽ qua khoảng 15 phút, Hứa Nam Tri đặt tách trà xuống, khẽ thở dài, "Nói thật, tôi không tìm thấy lý do từ chối đề nghị này của anh."
Trong mắt của Chu Bách Hạc trong phút chốc vui vẻ, vươn tay về phía cô, lộ ra một đoạn cổ tay trắng ngần, "Vậy thì hợp tác vui vẻ?"
Hứa Nam Tri mỉm cười, duỗi tay nắm tay anh ta, "Hợp tác vui vẻ."
Hiệu suất của Chu Bách Hạc rất nhanh, ngay sau hôm hai người gặp mặt đã soạn ra hợp đồng.
Sau khi Hứa Nam Tri xem qua, lại tìm luật sư chuyên nghiệp xem lần nữa, sau khi bảo đảm không tồn tại cạm bẫy gì thì vào thứ 6 đi đến công ty luật với Chu Bách Hạc để ký hợp đồng và làm công chứng.
Sau khi ra khỏi công ty luật, Hứa Nam Tri và Chu Bách Hạc ăn cơm trưa với nhau. Ăn xong, Hứa Nam Tri thuận đường đưa anh ta về công ty.
Xe bus ở lối vào nối tiếp nhau khiến cho đường phố lân cận tắc nghẽn, ngay cả đội cảnh sát giao thông cũng được điều động đến. Hứa Nam Tri đã sớm đoán được tình hình này nên đậu xe ở bãi đậu xe của trung tâm thương mại gần đó rồi đi bộ đến trường.
Hứa Nam Tri tìm được vị trí của lớp mình bèn đi qua ghi tên, sau đó dưới sự dẫn dắt của lớp trưởng, một nhóm người không có việc gì đi dạo trong khuôn viên trường.
Trong lớp có vài bạn học sau khi tốt nghiệp liền ra nước ngoài nên cũng không hiểu rõ tình hình của các bạn trong nước, trong lúc vô tình hỏi tình hình của Hứa Nam Tri và Tạ Lộ.
Hôm đó Hứa Nam Tri và chị dâu Ba – Văn Tưởng - hiện tại của cậu cũng nói đến chuyện trùng tên lúc xem triển lãm.
Hướng thành Du giơ tay niết vành tai, "Tên của em có tỉ lệ trùng rất thấp."
"Quả thật."
"Đúng rồi, chị Nam Tri, mấy hôm trước chị hỏi em cuối tuần này có rảnh hay không, chị có chuyện muốn tìm em hả?"
Hứa Nam Tri "ừm" một tiếng, "Vốn định tìm cậu ra ngoài ăn cơm."
Hướng Thành Du suy nghĩ một lúc, "Vậy không bằng tối mai đi, sau khi lễ kỷ niệm thành lập trường kết thúc vào chiều mai thì em không có bận gì."
Hứa Nam Tri cười một tiếng, trả lời, "Được."
Hai người hẹn thời gian xong, sau đó Hứa Nam Tri với bạn học đi lên sảnh trước còn Hướng Thành Du ở đấy đứng một lúc, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho bạn cùng phòng để từ chối buổi tụ họp vào tối mai.
-
Hướng Thành Du kết thúc diễn thuyết trước Hứa Nam Tri, sau khi xong cậu không lập tức rời đi mà đứng ở bên cạnh đợi Hứa Nam Tri lên bục diễn thuyết.
Rốt cuộc ba chữ trong tên của Chu Bách Hạc tương ứng với ba chữ nào, hiện tại dường như không quan trọng, điều quan trọng là chức vị sau tên của anh ta.
Với Hướng Thành Du mà nói, những điều này chẳng là gì so với những gì người này sẽ giới thiệu với Hứa Nam Tri sau khi giới thiệu xong anh Chu này.