Nhìn thấy Phương Mộng Dao ngồi xe Khâu Dịch Minh rời đi, Phương Cẩm Đường cùng Phương Vũ Dương liền tức giận ra mặt, ngay cả Khúc Thiên Hà luôn luôn vân đạm phong khinh khuôn mặt cũng trầm xuống. Còn Phương Vũ Hân không để ý chút nào, hai người rời đi, cô đem Angela ra.

Angela tới giờ luôn ở trong Thanh Mộc Linh phủ, được ra liền vui sướng kêu “Meo meo” kêu, ghé vào đùi Phương Vũ Hân, dùng cái đầu tròn cọ trong lòng bàn tay cô. Phương Vũ Hân dùng bàn tay vuốt đầu nó, bàn tay chải vuốt bộ lông xinh đẹp trên lưng nó.

Thấy cô dường không thèm để ý, ba người đều có chút lo lắng. Phương Vũ Dương trầm giọng nói:

“Ba, mẹ, Hân Hân không thể gả cho tên tiểu tử Khâu Dịch Minh kia. Con đã sớm nhìn ra tiểu tử kia không tốt đẹp gì, con không đồng ý hôn sự của Hân Hân cùng cậu ta, nhưng hai người không tin! Hiện tại cậu ta cùng nha đầu giảo hoạt Phương Mộng Dao ở bên nhau, Hân Hân làm sao gả cho cậu ta được? Chuyện này con tuyệt đối không đáp ứng!”

Phương Cẩm Đường không nói chuyện, ông hồi tưởng lại quá khứ. Phương gia cùng Khâu gia quan hệ tốt, ông cùng ba Khâu Dịch Minh là Khâu Hồng Thịnh là bạn từ nhỏ, cùng nhau lớn lên, giao tình cực tốt. Lúc trước Phương Vũ Hân mới sinh ra, Khâu Hồng Thịnh liền cùng ông nói giỡn cho hai đứa nhỏ định thân từ bé, khi đó ông không đáp ứng, cảm thấy con gái còn là đứa bé mới sinh, đợi con gái trưởng thành tự mình chọn.

Phương Vũ Hân càng lớn càng xinh đẹp, ngoan ngoãn lại thông minh, hai nhà qua lại thường xuyên, không chỉ có Khâu Hồng Thịnh, ngay cả vợ Khâu Hồng Thịnh là Chu Phương Hoa đều nhắc tới cho hai đứa đính hôn, Khâu Dịch Minh lớn hơn Vũ Hân hai tuổi, đối với Phương Vũ Hân cũng rất thích, thường xuyên chiếu cố cô, mang cô đi chơi.

Nghe càng ngày càng nhiều, hơn nữa hai đứa từ nhỏ cảm tình cũng tốt, ông dần dần nổi lên tâm tư. Mặc dù như vậy, ông vẫn không đồng ý cái gọi là định thân từ bé, chỉ nói để hai đứa nhỏ tự do phát triển. Nhưng không biết từ khi nào, Khâu Dịch Minh dần dần đối đãi với Phương Vũ Hân như cô dâu nhỏ của mình, vì vậy hai người cũng tự nhiên thành một đôi.

Cho nên Phương Vũ Hân tốt nghiệp đại học, Khâu gia muốn hai người kết hôn, lúc ấy ông cùng Khúc Thiên Hà đều cảm thấy quá sớm, nghĩ con gái còn nhỏ, chờ tâm tính định ra mới kết hôn, Khâu gia nhượng lui một bước, định ra thời gian kết hôn. Bây giờ ba năm đã qua, hai người dự định quốc khánh qua sẽ kết hôn, còn ba tháng nữa là tới ước đinh, nhưng thế giới lại tiến vào mạt thế.

Trước khi mạt thế xảy ra, Khâu gia giấu giếm cùng dò thử, ông mới phát hiện mình nhìn nhầm người, vẫn luôn cho rằng hảo huynh đệ nhưng sự thật vẫn luôn phòng bị ông, mà hiện giờ, ngẫu nhiên Khâu Dịch Minh cùng Phương Mộng Dao tới cùng nhau đi cùng nhau! Dù Khâu Dịch Minh trước khi rời đi nói thật dễ nghe, cái gì an bài Phương Mộng Dao ở một nơi khác, cũng không thay đổi được sự thật Khâu Dịch Minh cùng Phương Mộng Dao ngẫu nhiên ở bên nhau!

Càng làm cho ông thất vọng buồn lòng chính là, Khâu Dịch Minh có ý đồ đối với Phương Mộng Dao! Mà nha đầu này thái độ với phương gia…… Thật sự không muốn đề cập tới! Xem như ông không có đứa con gái này!

Ông tung hoành thương trường nhiều năm, sao không nhìn ra chủ ý của Khâu Dịch Minh là gì, rõ ràng động tâm dị năng không gian của Phương Mộng Dao! Nha đầu này còn nghe không vào lời khuyên của ông nữa, dị năng đặc thù như vậy, cũng dám nói trước mặt người ngoài!



Thấy mặt ông âm trầm không chịu mở miệng, Phương Vũ Dương hiểu lầm ông không đồng ý, có chút nóng nảy:

“Ba! Ba không thể tiếp tục hồ đồ! Còn có mẹ, mẹ cũng nói vài câu đi.”

Khúc Thiên Hà liếc mắt trừng anh một cái, nhẹ nhàng trách mắng:

“Vũ Dương! Ai dạy con nói chuyện với ba con như vậy?”

Nói tới đây, bà chuyển đề tài, thanh âm lạnh xuống,

“Con yên tâm đi, mẹ và ba con không phải già mà hồ đồ, sẽ không hại Hân Hân! Khâu Dịch Minh, đúng là không thích hợp với Hân Hân.”

Trong hoàn cảnh mạt thế hiện tại, mạng sống mới quan trọng, ai còn có tâm tư kết hôn? Vũ Hân có Khiêm Khiêm, dù không phải nó sinh, thì hai người cũng có huyết thống, quan hệ mẹ con, Khâu gia biết chuyện này sao có thể thờ ơ, không thể không khúc mắc với con bé? Dù nói, Khâu gia thật sự không hề khúc mắc, bà sẽ không chịu đựng gả con gái cho Khâu Dịch Minh!

Phương Cẩm Đường có thể nhìn ra Khâu Dịch Minh có rắp tâm với Phương Mộng Dao, thì bà cũng nhìn ra, thì sao? Khâu Dịch Minh đánh chủ ý với Phương Mộng Dao, mang cô ta rời đi, có nghĩ tới cảm thụ của Phương Vũ Hân và bọn họ sao? Con gái bà, tuyệt đối không thể gả cho loại người có rắp tâm bất lương, không từ thủ đoạn!

Phương Vũ Dương nghe bà nói như vậy, biết Khúc Thiên Hà là tức giận, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, không cần hỏi ý Phương Cẩm Đường. Anh nhớ rõ, từ nhỏ đến lớn, sự tình trong nhà là Khúc Thiên Hà định đoạt!

Phương Cẩm Đường mở miệng, nhưng ông không nói thẳng mình đồng ý hay không, mà hỏi Phương Vũ Hân:

“Hân Hân, dù sao cũng là chung thân đại sự của con, ba ba muốn nghe con nghĩ như thế nào.”



Phương Vũ Hân trước sau vẫn chưa nói cho người nhà thái độ của mình với Khâu Dịch Minh, chính vì sợ người nhà lo lắng, truớc mắt có cơ hội, cô thản nhiên nói:

“Kỳ thật trước đó không lâu con cảm thấy, con cùng Dịch Minh không hợp. Trước kia tuổi nhỏ không hiểu chuyện, hiện tại cảm thấy, con cùng Dịch Minh có nhiều quan điểm khác nhau, làm bạn bè bình thường còn được, kết hôn thì không thích hợp. Hiện giờ mạt thế, con còn mang theo Khiêm Khiêm, chúng con càng không thể.”

Phương Vũ Dương thật vui vẻ khi Phương Vũ Hân có thể thấy rõ ràng cách làm người của Khâu Dịch Minh, nhưng nghe ra, anh cảm thấy có điều không đúng. Anh nghĩ tới giấc mơ của Phương Vũ Hân, trực giác anh cho rằng thái độ Phương Vũ Hân liên quan đến giấc mộng kia. Anh bỗng nhiên nhớ tới, bắt đầu từ khi anh đi công tác về nhà, Phương Vũ Hân không hề nhắc tới Khâu Dịch Minh, số lần hai người gặp mặt càng ít, bất thường hơn trước kia.

Chỉ là lúc ấy trong lòng anh nghĩ đến tất cả đều là mạt thế, không để ý, hiện giờ nghĩ lại, mới phát giác Phương Vũ Hân sau giấc mộng đó, thái độ với Khâu Dịch Minh liền biến hóa. Anh nhớ khi Vũ Hân miêu tả giấc mơ, không hề nhắc đến Khâu Dịch Minh! Là không mơ thấy cậu ta, hay cố tình xem nhẹ? Trực giác Phương Vũ Dương là tình huống thứ hai.

Hiểu xong tình hình, anh thật tức giận khi Phương Vũ Hân giấu giếm, lại đau lòng Phương Vũ Hân đã chịu khổ. Chỉ là việc này không thể trước mặt Phương Cẩm Đường cùng Khúc Thiên Hà hỏi, tuổi hai người đã lớn, nếu là tức giận quá không tốt cho thân thể.

Phương Cẩm Đường thở dài nói:

“Nếu con nghĩ như vậy, hôn sự hai đứa nên hủy từ bây giờ, có điều lúc này, Khâu gia cũng không có tâm tư cho các con thành hôn.”

Khúc Thiên Hà nhớ lại Khâu Dịch Minh đưa Phương Mộng Dao cùng đi, cười lạnh nói:

“Khâu gia muốn cưới con dâu, chỉ sợchướng mắt Hân Hân. Hiện tại dị năng giả xuất hiện một đám, Hân Hân chỉ là dị năng giả hệ mộc, đứa con gái tiện nghi của ông có không gian! Không thấy sao? Tiểu tử Khâu Dịch Minh liền động tâm. Ba mẹ cậu ta nếu biết, chỉ sợ cũng nhìn Phương Mộng Dao với con mắt khác.”

Giọng nói của bà khó nghe, Phương Cẩm Đường thấy thật xấu hổ. Đứa con gái tiện nghi kia cũng không phải ông muốn, ông biết Khúc Thiên Hà bị Phương Mộng Dao làm tức giận công tâm, mới giận chó đánh mèo lên ông, nếu cùng bà cãi cọ, sẽ làm bà càng tức giận. Ông liền nói:

“Được, chúng ta không đề cập tới việc này nữa, vẫn nên nói kế hoạch tiếp theo đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play