“Các người... giết cậu ấy....” Sandra run rẩy nói.
Chứng kiến Anacharka bị giết lãnh nhách như vậy mà mình không thế giúp được gì, cô hoàn toàn rơi vào hỗn loạn.
Hối hận.
Bất lực.
Toàn bộ những cảm xúc tiêu cực nhanh chóng chuyển thành cơn phẫn nộ không thể kiềm chế, Sandra từ bỏ hoàn toàn việc sử dụng mana để khống chế độ ổn định của các khe nứt không gian. Khóe mắt thấy cay cay, có thể nhìn thấy một màn nước mỏng.
“Đã như vậy, tất cả hãy cùng chết đi....”
Sandra vừa dứt lời, những khe nứt không có người kềm chế đột nhiên lan rộng, không hề có xu hướng dừng lại, rồi tạo thành một lỗ đen lớn, hút tất cả mọi vật gần đó vào bên trong. Cây cỏ trên thực nghiệm đảo vô cùng cứng rắn cũng cứ thế mà bị nhổ bật lên, không có chút khả năng kháng cự nào, đều bị hút vào cái động không đáy kia.
Còn Robert, hắn lúc này cũng đang cắn răng khổ sở chống đỡ, đấu khí bao bọc quanh thân hình thành một vòng bảo vệ màu xanh nhạt, tạm thời không chung số phận với đám cây cỏ xung quanh.
“Chết tiệt, ngươi điên rồi.” Kị sĩ gấp gáp nói. Con này không định tự tử vì tình chứ !? Ông đây còn chưa muốn xuyên không, mẹ nó, đừng có hòng...
Hắn cắm cây kiếm dài và nặng xuống mặt đất, cơ bắp toàn thân nổi lên cuồn cuộn, một mực trụ vững lại trước lực hút kinh khủng của cơn lốc.
“Yên tâm, ta không chết trước khi kéo theo cả đám các người đi cùng đâu.” Sandra khó khăn nói, lực hút của lỗ đen cũng ảnh hưởng đến cô, tuy không trực tiếp như nhắm vào kị sĩ, nhưng chỉ một chút sơ sẩy, cô cũng sẽ bị cuốn vào trong đó.
Nhưng cô muốn lũ người này phải trả giá.
Trả giá vì đã giết Anacharka.
“Mẹ kiếp, thấy ông nhịn là mày làm tới hả. Chết trước đi.” Robert hét lớn rồi toàn lực đánh ra một đạo kiếm khí lăng lệ. Cây đại kiếm của hắn vạch một đường dài trên mặt đất, dẫn tới những tiếng nổ liên tiếp.
Mặt đất cứng rắn bị cày xới như vừa có vài chiếc máy cài hạng nặng chạy qua, bên dưới, luồng kiếm khí mãnh liệt như không hề gặp vật cản, trực tiếp đánh tới chỗ Sandra.
“Ta chắc chắn không chết trước ngươi.” Sandra cũng hét lớn rồi, tiếp tục xoay tròn cây gậy, một vết rách không gian tạo hình như lưỡi đao nhanh chóng hình thành, vừa chuẩn xác nghênh tiếp làn kiếm khí của kị sĩ.
Không có tiếng nổ vang, đạo kiếm khí đã hoàn toàn bị triệt tiêu, nói đúng hơn là bị chuyển đến một nơi nào đó trong vũ trụ bao la rồi. Nhưng vết rách không gian có vẻ đã vượt quá giới hạn ổn định, không hề tan biến như bình thường mà lại tiếp tục lan rộng, hình thành một lỗ đen nhỏ khác, ở ngay gần Sandra.
“Ô, ngon... cách này dùng được.” Kị sĩ như bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, tiếp tục vận sức chém ra vài luồng kiếm khí nữa về lỗ đen nhỏ, làm cho thứ này ngày càng mở rộng thêm.
“Hắn muốn để hai lỗ đen tự triệt tiêu, không dễ thế đâu.”
Sandra sửng sốt nghĩ rồi tiếp tục sử dụng những hòn đá mana, hấp thu một lượng lớn ma lực từ các đời tiền bối để có thể dồn tất cả lực lượng, tạo ra một thông đạo không gian vững chắc, sau đó toàn lực điều khiển lỗ đen lao sang bên kị sĩ.
“Ối cái đ...”
Robert tái mặt, sử dụng lớp bảo vệ màu lam nhạt làm hắn mất khả năng di chuyển, nhưng không sử dụng thì hắn sẽ lập tức được xuyên việt, tha hồ khám phá đại vũ trụ bao la vô tận. Lúc này lại có một lỗ đen nhỏ đang lao về phía mình, hắn cũng hết cách rồi.
“Chẳng lẽ ông đây phải xuyên việt thật, các mỹ nữ dị giới, hãy chờ ta ....” Robert bất lực, buông bỏ lớp bảo vệ màu lam nhạt, tùy ý để lỗ đen to hơn quấn đi, hắn đoán là bị hút vào lỗ đen này còn có cơ hội được chuyển đi nguyên vẹn,chứ cái lỗ đen nhỏ kia, toàn thân đi rồi mà đầu ở lại thì hết đường tán gái.
Đúng lúc này thì có một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đang bay như diều đứt dây, sắp đâm đầu vào lỗ đen, Robert không kềm được quay lại nhìn, tiếng kêu là của Sandra, lúc này vùng bụng của cô đang bị một cây gậy tỏa đầy ánh sáng trắng xuyên qua. Máu không kịp chảy vì toàn bộ đã bốc hơi, Sandra chỉ kịp kêu thảm lên một tiếng rồi toàn thân đều bị phân giải.
Lỗ đen nhỏ hơn mất đi sự kiểm soát của Sandra bắt đầu phát triển không hề có quy luật, hình thành một thế đối kháng với lỗ đen lớn hơn, tạm thời có thể kiềm chế nó được một chút.
Còn Robert, cây gậy sau khi xuyên qua Sandra tiếp tục bay đến, đánh văng hắn ra khỏi phạm vi lực hút, tuy ánh sáng trên đó làm hắn bỏng rát, nhưng cũng vì thế mà được cứu một mạng.
Cách đó không xa, một cô gái đỡ lấy thiếu niên tóc bạc với ánh mắt lạnh lùng nhìn Robert.
...
“Sao phải cứu hắn !? Cái mỏ quạ của hắn nghe rất chói tai.” Linh bĩu môi nói với thiếu niên trong lòng mình, lúc này cô đang phải đỡ lấy hắn mới không đổ gục xuống.
“Hắn không có ác ý với chúng ta... vả lại... nếu để khe nứt kia tùy ý phát triển, cả chúng ta cũng không thoát.” King thở ra một hơi nặng nhọc nói, màu vàng trong mắt hắn đã trở lại, các gân máu nổi lên dữ tợn cũng đã được triệt tiêu. Cơ thể của hắn cũng đang được ánh sáng từ từ chữa trị
Hiển nhiên là nhờ khả năng kháng độc đặc biệt của Anacharka.
“Cái thứ đó...” Linh nhìn về phía hai lỗ đen vẫn đang không ngừng giằng co, từng đợt lực hút cũng đã bắt đầu lan đến chỗ này, có chút lo lắng...
“Cậu biết cách dừng nó lại chứ !?”
“Vết rách không gian mở ra là bởi dao động năng lượng tại một số điểm đặc biệt không ổn định, chỉ cần làm dịu những hạt năng lượng đang mất kiểm soát chỗ đó là có thể dừng nó lại thôi.”
“Nhưng nào sao biết đâu là điểm mất ổn định !? “ Linh cái hiểu cái không hỏi.
“Tôi đang tìm..” King bình thản đáp.
...
“Kị sĩ bàn tròn, nghe thấy ta nói gì không !?” Một giọng nói lạnh nhạt vang lên trong đầu Robert, làm hắn nhìn quanh hồi lâu vẫn cảm thấy lạ lùng. Nhưng ở đây có lẽ chỉ có một người làm được như vậy, hắn gật đầu ra dấu có.
“Ta cần ngươi truyền toàn bộ lực lượng vào cây gậy này. Chúng ta sẽ chặn đứng hai lỗ đen này lại.”
“Ôi, ta không còn nhiều sức lực đâu đấy !” Kị sĩ nhăn nhó đáp, thân đang mang vết thương Thần tiễn ban cho, lại phải giao thủ với pháp sư gần như đã muốn mạng của hắn, nếu không phải đấu khí của hắn được cube liên tục duy trì thì có lẽ giờ này hắn đã về với đất mẹ vĩ đại như hai đứa xấu số kia rồi cũng nên. Lúc này toàn bộ đấu khí đang được dùng để duy trì cơ thể, mất đi chút lực lượng này, có thể nói hắn sẽ vô lực phản kháng, mặc người chém giết.
“Còn bao nhiêu cứ truyền hết vào đi.” Giọng nói vẫn bình thản vang lên, làm Robert có xúc động muốn ra đập cho thằng nhãi này một trận. Ở đó mà ra vẻ nguy hiểm. Nhưng nghĩ đến thân phận của hắn lại đành phải nén cơn tức lại, nhăn nhó nói:
“Nếu ta dồn hết sức vào, sau đó bị ai tranh thủ làm thịt thì sao !?”
King bình thản đáp:
“Nếu không truyền vào thì ngay bây giờ ngươi cũng sẽ chết.”
Robert giật mình nhìn lại, hắn đang ở vách núi đá, mà hai lỗ đen đều đang có vẻ mở rộng về phía hắn, trừ khi biết bay, chứ không là hết chạy. Mà thật không may, kị sĩ không hề biết bay, lúc trước bám theo hai người Anacharka, hắn cũng dã phải rất vất vả mới leo xuống vách núi bám theo mà không hề kinh động đến hai người kia, lại bị King dễ dàng phát hiện và liên lạc với hắn tạo thành một thỏa thuận nhỏ. Bởi vậy hắn mới có thể ra tay đúng lúc kiềm chế Sandra tạo thành tình cảnh như hiện tại.
“Được, ta làm, nhưng ngươi phải nghĩ cách giữ mạng cho ta đấy nhé.” Robert cắn răng nói.
“Ừm.” Đáp trả là một tiếng lạnh nhạt của King làm hắn chút nữa muốn hộc máu.
Ông đây đang liều mạng mà ngươi cứ làm ra cái vẻ bất cần không quan tâm đó.
Thật tức chết mà.
“Yaa...” Kị sĩ hét lớn một tiếng rồi toàn bộ đấu khí còn dùng dể duy trì cơ thể toàn bộ được truyền vào cây gậy ánh sáng đang lơ lửng cách đó không xa, làm cho những điểm sáng quanh đó tỏa ra từng đợt hào quang rực rỡ.
Toàn bộ đấu khí truyền vào đều bị ánh sáng hủy diệt thiêu đốt thành những tia năng lượng đơn thuần nhất, sau đó dung nhập vào cây gậy, làm hình ảnh nó có chút vặn vẹo, biến hình.
Ở xa, King cũng ngồi xuống, hai tay không ngừng điểm ra những đường kì lạ trên không, tác động đến cây gậy làm nó rung lên mấy tiếng rồi đột ngôt phân tách ra thành 6 cây gậy ngắn hơn, phân biệt bay vào 6 điểm cách nhau một khoảng vừa đủ. Từng cây gậy phát ra hai luồng sáng liên kết với những cái khác nhanh chóng tạo thành một đồ án ngôi sao 6 cánh, ngăn cách giữa hai lỗ đen, tỏa ra từng đợt ánh sáng nhu hòa, ổn định sự dao động bất thường của hai thứ này lại.
“Đây là...” Kị sĩ há hốc mồm nhìn một màn này, đồ án lục mang tinh không phải đặc trưng của các pháp sư sao !? Còn khả năng điều khiển cây gậy đó, hình như tỏa ra dao động linh lực của tu chân giả.
Tên này, toàn thân còn phát ra ánh sáng hủy diệt. Hắn rốt cuộc là dị năng giả, tu chân giả hay pháp sư vậy !? Không biết hắn có khả năng dùng đấu khí không nữa.
Mặc kệ kị sĩ đang ngạc nhiên tột độ, Linh ở một bên lóng ngóng không biết làm gì, King vẫn chuyên chú vào công việc của mình, mồ hôi trên trán chảy ròng ròng, làm trôi đi một vài vệt máu trên mặt. Hai hay không ngừng điều khiển 6 cây gậy tỏa ra từng đợt năng lượng chính xác bù đắp vào những chỗ không ổn định trong không gian.
...
“Hộc, cứ chạy thế này cũng không phải là cách... ta sắp hết hơi rồi.” Thiếu niên được vầng lửa đỏ quanh thân mệt nhọc nói hắn đang tụt lại đần, thể lực của hắn không phải là quá tốt.
“Vậy quay lại đánh với chúng đi.” Trung Thành lạnh lùng đáp.
“Ặc... chạy.” Lửa đỏ bất đắc dĩ đáp, một luồn lửa bọc lấy hai tay hắn hình thành thứ giống như động cơ nhỏ, đấy hắn về phía trước như phản lực.
Grao....
Mấy sinh vật đằng sau một trảo vồ hụt mất con mồi bất mãn kêu lên, lại tiếp tục tăng tốc đuổi theo.
“Cô còn chạy được chứ !?” Trung Thành quay sang hỏi cô gái bên cạnh.
“Được. Phía trước có tiếng nước, mau đến đó, ta có cách giết chúng rồi.”
“Không phải định đóng băng chúng dưới nước chứ !?” Trung Thành bĩu môi nói. Hắn vẫn còn khá bất mãn câu nói lúc trước của cô gái này chê hắn yếu nhớt.
“Trông mặt vậy mà cũng không ngu lắm...” Cô gái nhàn nhạt đáp rồi lớp sương quanh người có vẻ dày đặc lên, làm cô ta cứ thế phiêu diêu tăng tốc lên phía trước. Không để ý đến vẻ mặt khó coi của người đi sau.
Trung thành có thể lực khá nhất trong ba người giờ đây lại là người đi sau cùng, quay lại thây mấy sinh vật đằng sau hình như còn đang nhe răng mỉm cười thân thiện với mình, hắn cảm thấy sống lưng có chút lành lạnh, mở ba lô quân dụng sau vai ra cắn nhẹ một viên thuốc nhỏ.
Sau đó cắm đầu chạy hùng hục như trâu.
Hình như tốc độ có tăng lên thêm một chút.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT