Anh trai mì lạnh nướng đưa anh trai bánh trứng về, bởi vì sự rung động kỳ quái cùng với ” Sống chết chưa biết” của xe đẩy bánh nhân trứng,cả đêm cũng không ngủ ngon, sáng hôm sau ôm tâm lý ngựa chết trở thành ngựa sống đi đến cổng trường A đại nhìn —— xe đẩy thế nhưng vẫn còn!
Giả đi, làm thế nào nó có thể vẫn còn được? Anh trai bánh trứng dụi dụi mắt, tập trung nhìn một cái —— thật sự vẫn còn!
Quản lý đô thị thế mà không kéo đi? Hay là nói quản lý đô thị căn bản là không có tới?
Những nghi hoặc này đã không còn quan trọng nữa, niềm vui sướng đã bao bọc anh trai bánh trứng, thế nên cậu cả ngày đều cười tủm tỉm, còn dành thời gian gửi cho anh trai mì lạnh nướng một tin nhắn.
Bánh trứng từ sáu nhân dân tệ trở lên đưa mười nhân dân tệ miễn phí giao hàng: Bồ Tát hiển linh.
*:?
Bánh trứng từ sáu nhân dân tệ trở lên từ mười nhân dân tệ miễn phí giao hàng: xe đẩy của tôi vẫn còn ở A đại Tây Môn.
*: Cười khóc/ Cười khóc/
*: Ha ha chúc mừng cậu.
Chờ cho đến 20 phút trước khi bắt đầu buổi học thứ ba vào buổi chiều, xe mì lạnh của anh trai mì lạnh nướng đẩy đến Tây Môn, anh trai bánh trứng nghĩ thầm đã ăn mì lạnh nướng miễn phí của hắn, liền làm một phần bánh nhân trứng đáp lễ, anh trai mì lạnh nướng vui vẻ nhận lấy.
Anh trai bánh trứng nhấc chân định đi, anh trai mì lạnh nướng hơi khó xử nói: “Cậu có thể giúp tôi xem quầy hàng một chút được không? ”
” Tôi giải quyết một chút, rất nhanh sẽ trở về.” Anh trai mì lạnh nướng giải thích.
Ồ, con người có ba điều cấp bách, tôi hiểu.
Vị trí này vừa vặn cũng có thể nhìn thấy xe đẩy bánh nhân trứng đối diện mình,anh trai bánh trứng vui vẻ đáp ứng, sau đó rất thân mật đưa cho anh trai mì lạnh nướng một gói giấy: “Đi
đi. “Thật ra là khăn ăn trên xe đẩy mì lạnh nướng.
Anh trai bánh trứng cười: “Mau đi mau trở về. “
Anh trai mì lạnh nướng: “Ừm.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT