Phó Viễn Xuyên thấy Tiểu Ngư đứng ở cửa một lúc lâu mà không nhúc nhích, anh nghĩ gì đó rồi buông tấm thảm trải sàn đã cắt được một nửa trong tay mình xuống, đứng dậy đi tới.
Quân Thanh Dư chớp mắt, theo bản năng giấu tay ra sau lưng. Cậu vội vàng trở về, không lề mề bên ngoài nên trên tay vẫn còn vết máu.
Cảm nhận được động tác của Tiểu Ngư, Phó Viễn Xuyên cũng không nói gì, anh vươn tay ôm Quân Thanh Dư vào lòng, vỗ lưng cậu như vỗ về: “Ngoan, đừng sợ.”
Quân Thanh Dư há miệng, cậu có một phát hiện đáng kinh ngạc, hình như Phó Viễn Xuyên khi ở trước mặt cậu vẫn luôn là dáng vẻ bình tĩnh thế này, cho dù gặp phải chuyện gì đi nữa anh đều sẽ chăm sóc cho cậu từ những việc nhỏ nhặt nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT